Quả nhiên Ngô Tình bị chuyển di lực chú ý, nghi ngờ nhìn chằm chằm hai người hầu.
Thấy cảnh này, Tổ An mỉm cười, làm một anh hùng bàn phím chuyên nghiệp, ứng phó loại cặn bã này quả thực là trò trẻ con.
- Dĩ nhiên không phải, chúng ta làm sao dám bất kính với Ngô tiểu thư!
Phan Long Phó Phượng kinh hoảng, vội vàng biện giải.
Tổ An lười quản bọn họ, trực tiếp nói với Trịnh Đán:
- Trịnh đồng học, ta thấy ngươi ở trên số học có chút thiên phú, tính toán trọng điểm bồi dưỡng ngươi một chút, tuyển ngươi làm trợ giảng, ngươi theo ta đến văn phòng nói chuyện đi.
Trịnh Đán hé miệng cười duyên:
- Đa tạ Tổ lão sư.
Có lý do quang minh chính đại, nàng không do dự nữa, đứng dậy theo đối phương ra văn phòng, chỉ để lại ba người Ngô Tình tiếp tục cãi lộn.
Các học sinh khác nghị luận ầm ĩ:
- Trợ giảng, đây là lần thứ nhất tìm học sinh làm nha.
- Trịnh Đán thật có phúc lớn.
- Thôi đi, tiết số học vốn không quan trọng, để cho ta làm ta còn không làm đây.
- Đúng thế đúng thế.
- Sao ta cảm giác Tổ An kia là nhìn trúng mỹ mạo của Trịnh Đán nhỉ?
- Cũng không đến mức đó, lão bà của hắn đã xinh đẹp như vậy.
Đám người nghĩ đến Sở Sơ Nhan bị con heo như Tổ An ủi, không hẹn mà cùng chửi bậy:
- Mẹ nó!
Nhìn điểm nộ khí liên tiếp tăng lên, Tổ An vui vẻ, đám người kia thật đáng yêu, mỗi lần gặp gỡ đều sẽ cung cấp cho hắn một khoản điểm nộ khí không nhỏ.
Trịnh Đán rụt rè cách vài thước theo sau lưng Tổ An, giữ lại đủ khoảng cách giữa nam nữ.
Học sinh qua đường nhìn thấy đều âm thầm tán thưởng, Trịnh đại tiểu thư thật ôn lương hiền thục, tìm không ra một chút xíu sai lầm trên lễ nghi.
Đến nơi hẻo lánh không người, Trịnh Đán thay đổi khí chất đoan trang trước đó, ôm theo làn gió thơm bổ nhào vào trong ngực Tổ An, nhón chân cùng hắn hôn nồng nhiệt.
- Uhm…
Môi hai người quyện vào nhau, qua một lúc, Tổ An hung hăng bóp mạnh vào mông nàng một cái:
- Vừa rồi còn cố ý làm ta mất mặt.
Trịnh Đán bị đau thở nhẹ một tiếng, đôi mắt đầy nước nhìn hắn:
- Ở trước công chúng, ta cũng không tiện biểu hiện quá thân mật với ngươi nha.
- Vậy ngươi phải đền bù tâm linh thụ thương của ta?
Tổ An nói.
- Ngươi muốn đền bù như thế nào?
Trịnh Đán vừa nói vừa dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm môi, vươn tay nắm lấy tiểu đệ của hắn, ánh mắt tràn ngập mị hoặc.
Tổ An bị nàng khiêu khích như vậy thì sao chịu nổi, trực tiếp đi lên vén váy của nàng.
Trịnh Đán vội vàng đè tay hắn lại, nhìn ánh mắt nghi hoặc của đối phương, nàng đỏ mặt nói:
- Hôm nay người ta... tới kỳ kinh nguyệt.
Tổ An phiền muộn:
- Vậy ngươi còn tới dụ hoặc ta làm gì, ngươi là không chịu trách nhiệm a.
Trịnh Đán nhếch miệng, sóng mắt lưu chuyển, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương, chậm rãi quỳ xuống.
Tổ An nuốt nước miếng, hô hấp thoáng cái dồn dập lên.
Nữ nhân này thật là một yêu tinh, rất nhiều chuyện có thể nói vô sự tự thông, mấu chốt ở chỗ ngày bình thường nàng là danh môn thục nữ, loại tương phản to lớn kia thật khiến người ta sợ hãi thán phục.
Cảm nhận được tiểu đệ của mình bị một cái miệng nhỏ nhắn ấm áp ngậm lấy, cả người Tổ An run lên, cực kỳ kích động.
Chụt… chẹp… chẹp… uhm…
Chẳng mấy chốc, trong không gian vang lên thanh âm kỳ lạ, để cho người nghe được sẽ suy nghĩ mông lung.
...
- Đán nhi, thật thoải mái, ta không nhịn được…a…
Tổ An không cách nào kiềm nén được nữa, ghì chặt lấy đầu không cho Trịnh Đán lui ra, bắn mạnh tất cả tinh hoa vào trong miệng nàng.
Trịnh Đán chỉ có thể giãy giụa u oán, phát ra từng tiếng uhm uhm vô nghĩa, bỗng nhiên một loạt tiếng bước chân truyền đến, hai người có chút bối rối tách ra.
- A, Tổ An, Trịnh Đán, các ngươi ở chỗ này làm gì thế?
Thầy chủ nhiệm Lỗ Đức vẻ mặt nghi hoặc nhìn hai người.
- Ha ha, không, không có gì, chúng ta đang nói sự tình liên quan tới trợ giảng số học.
Tổ An cười ha hả.
Lỗ Đức nghi ngờ nhìn Trịnh Đán:
- Trịnh Đán, hắn có khi dễ ngươi không?
Trịnh Đán vội vàng nuốt sạch tất cả vào, còn đưa tay áo lau khóe miệng, đỏ mặt lắc đầu.
Lỗ Đức âm thầm cảm thán, Trịnh gia Đại tiểu thư quả nhiên là thục nữ trong thục nữ, ngôn hành cử chỉ đều trang nhã như vậy, ngay cả nói chuyện cũng không dám thở mạnh.
Nghĩ đến con gái nhà mình, hắn không khỏi nổi giận, nhìn xem nữ nhi nhà người ta nhu thuận như thế nào!
Bởi vì có hảo cảm với Trịnh Đán, Lỗ Đức kéo Tổ An qua một bên:
- Tổ lão sư, ta biết Sở gia các ngươi và Trịnh gia có ân oán, nhưng ngươi cũng không thể mượn thân phận lão sư đi khi dễ Trịnh tiểu thư nha.
- Ta không có khi dễ nàng.
Tổ An lo lắng, vừa rồi đến cùng có tính khi dễ hay không.
- Nhưng vừa rồi ta thấy nàng giống như quỳ ở trước mặt ngươi.
Lỗ Đức hung tợn nhìn hắn, mặc cho ai nhìn thấy một nữ sinh nhu thuận bị ác nhân khi dễ, cũng sẽ lòng đầy căm phẫn.
Đến từ Lỗ Đức, điểm nộ khí +138!
Tổ An ngượng ngùng cười nói:
- Là nàng vừa vặn không cẩn thận trượt chân, ta đi đỡ nàng mà thôi.
Lỗ Đức không có nghe hắn giải thích, mà trực tiếp nhìn về phía Trịnh Đán:
- Là như vậy sao?
Trịnh Đán gật đầu, mơ hồ không rõ ân một tiếng.
Lúc này Lỗ Đức mới quay đầu lại nói với Tổ An:
- Người ta tính cách tốt, bị ngươi khi dễ cũng không tiện mở miệng nói chuyện! Được rồi, chính ngươi tự giải quyết cho tốt, Trịnh gia cũng không phải dễ gây như vậy, hơn nữa vị hôn phu của nàng là công tử Tang gia, nếu để cho bọn họ biết, học viện sẽ rất phiền phức.
- Chủ nhiệm dạy rất đúng.
Tổ An vừa đáp lại, vừa lặng lẽ nhìn Trịnh Đán nháy mắt mấy cái.
Sắc mặt Trịnh Đán đỏ càng lợi hại.