Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 718 - Chương 718: Hết Cách Xoay Chuyển (2)

Chương 718: Hết Cách Xoay Chuyển (2) Chương 718: Hết Cách Xoay Chuyển (2)

Kỷ Đăng Đồ cười trên nỗi đau của người khác.

Tổ An:

- ...

Sau đó trực tiếp kéo tay Kỷ Tiểu Hi:

- Tiểu Hi, ngươi giúp ta giải độc đi.

Đã như vậy, vậy thì dùng con gái của ngươi giải độc.

- A?

Kỷ Tiểu Hi trợn tròn mắt, đầu óc trống rỗng, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.

Thấy nàng ngẩn người, Tổ An càng thấy nàng nhu thuận.

- Xú tiểu tử!

Kỷ Đăng Đồ giận dữ, vội vàng tách hai người ra, sau đó ném một viên thuốc vào trong miệng hắn.

Đến từ Kỷ Đăng Đồ, điểm nộ khí +666!

- Khụ khụ ...

Tổ An che cổ họng.

- Ngươi cho ta ăn cái gì!

Kỷ Đăng Đồ hừ lạnh:

- Thanh Tâm Tĩnh Khí Hoàn, dù sao ngươi chỉ là gián tiếp trúng độc, độc tính khá thấp, ăn nó liền không sao.

Quả nhiên Tổ An cảm giác trong bụng có cảm giác mát lạnh tản ra, vẻ khô nóng dần dần bình tĩnh lại.

- Thuốc này thật thần kỳ, cho ta mấy viên đi.

Cũng không biết Tổ An có phải trúng tà hay không, nhiều lần gặp phải sự tình này, có loại thuốc kia sẽ không đến mức mỗi lần đều phải tìm đến Kỷ gia.

- Không cho!

Kỷ Đăng Đồ cự tuyệt rất dứt khoát.

- Ta dùng tiền mua.

Tổ An tức xạm mặt lại, gia hỏa này không chỉ háo sắc, hơn nữa còn tham tài, a… sao cảm giác tính tình giống mình như vậy nhỉ.

- Thứ này không bán, là lưu cho Tiểu Hi nhà ta phòng thân.

Kỷ Đăng Đồ hừ lạnh.

Gia hỏa này sắp biến thành nô bộc của nữ nhi rồi, bất quá từ đó có thể xem ra trên người hắn số lượng cũng không nhiều.

Lúc này Kỷ Tiểu Hi lo lắng mở miệng:

- Các ngươi không nên ầm ĩ, hiện tại cứu Sở phu nhân quan trọng, tuy độc trên người nàng được giải, nhưng bây giờ nàng sinh cơ yếu ớt, tùy thời có thể đoạn khí.

Tổ An gấp, bất quá Kỷ Đăng Đồ chạy càng nhanh, đi thẳng vào trong phòng, dùng kim châm nhanh chóng đâm trúng mấy huyệt đạo của Tần Vãn Như, sau đó thân thủ hướng Tổ An một đám:

- Ngọc Tủy Hoàn Dương Đan! Nhanh lấy ra.

Lúc này Tổ An mới nhớ tới lần trước hắn mua sắm một đống lớn dược tài, bên trong trân quý nhất chính là Ngọc Tủy Hoàn Dương Đan, nghe nói chỉ cần còn một hơi, thì có tác dụng khởi tử hồi sinh.

Hắn không dám do dự, vội vàng lấy ra một viên nhét vào trong miệng Tần Vãn Như:

- Một viên có đủ hay không?

Kỷ Đăng Đồ ngăn hắn lại:

- Một viên đã đủ, dược tính của nó rất mạnh, dùng nhiều sẽ phản tác dụng.

Nói xong tiếp tục ngưng thần tĩnh khí thi triển kim châm.

Tổ An không dám ảnh hưởng hắn trị liệu, khẩn trương ở một bên nhìn.

Kỷ Tiểu Hi thì ở bên cạnh trợ thủ.

Trên trán Kỷ Đăng Đồ chảy đầy mồ hôi, hiển nhiên thi triển bộ châm này rất hao phí tinh lực.

Ước chừng một nén nhang sau, sắc mặt Kỷ Đăng Đồ đại biến:

- Hỏng bét, vốn nàng trúng Tồi Tâm Quyền, ta cũng có thể cứu nàng trở về, nhưng bởi vì nàng trúng Công Ngưu Nãi, dẫn đến khí huyết vận hành nhanh hơn người bình thường mấy lần, cho nên thương thế cũng tăng thêm thật nhiều lần, hiện tại đã hết cách xoay chuyển?

Tổ An cảm thấy một cỗ nhiệt huyết xông lên đầu:

- Hỗn đản ngươi không phải thần y sao, sao lại không cứu được? Còn có trước đó ngươi thổi Ngọc Tủy Hoàn Dương Đan cực kỳ thần kỳ, cái gì chỉ cần có một hơi thì có thể cứu sống, bây giờ Sở phu nhân còn nhiều hơi như vậy, lại không cứu sống được, ngươi là đang đùa ta?

Kỷ Đăng Đồ ngượng ngùng, hiển nhiên sự tình như vậy để hắn cũng rất xấu hổ:

- Lúc trước đã nói, Ngọc Tủy Hoàn Dương Đan có hiệu quả ở đại đa số tình huống, nhưng có số ít tình huống lại vô dụng, hiện tại chính là số ít tình huống mà ta nói.

Tổ An:

- ...

Lừa đảo, trả tiền lại đây!

Hắn nhất thời buồn bực:

- Đã không đáng tin cậy như thế, lúc trước còn hố ta nhiều bạc như vậy, trả tiền lại đây!

Kỷ Đăng Đồ nhảy ra sau, ánh mắt cảnh giác nói:

- Trả tiền lại là không thể nào, đời này cũng khó có khả năng!

Tổ An nắm cổ áo của hắn gầm hét lên:

- Vậy ngươi nhanh chữa khỏi cho Sở phu nhân!

- Ngươi cho rằng ta không muốn sao!

Kỷ Đăng Đồ hất tay hắn ra, chạy ra xa hút một hơi thuốc, khói mù lượn lờ lộ ra sắc mặt hắn lúc sáng lúc tối.

Tổ An còn muốn nói cái gì, Kỷ Tiểu Hi tới kéo tay hắn:

- A Tổ, ngươi đừng quấy rầy cha ta, hắn cũng rất tự trách, hiện tại khẳng định đang nghĩ biện pháp.

- Tiểu Hi, ngươi cảm thấy cha ngươi có thể nghĩ ra biện pháp không?

Tổ An vội vàng hỏi.

Kỷ Tiểu Hi lắc đầu, nhỏ giọng nói:

- Chỉ sợ khó, tình huống của Sở phu nhân bây giờ, có thể kéo lâu như vậy đã là kỳ tích.

Nghe nàng cũng nói như vậy, Tổ An rơi vào tuyệt vọng.

Đi vào phòng, nhìn Tần Vãn Như yên tĩnh nằm ở trên giường, hai mắt nhắm chặt, gương mặt còn có chút đỏ bừng, cả người kiều diễm như ngày thường, chỉ bất quá bởi vì thương thế, thần sắc cực kỳ ảm đạm.

Tổ An nghĩ thầm nếu nàng xảy ra chuyện, mình làm sao bàn giao với Sơ Nhan, làm sao ăn nói với Tiểu Chiêu?

Lại nói, coi như không có hai nàng, mấy ngày nay cùng Tần Vãn Như ở chung, hắn sớm đã đổi mới cái nhìn, ý thức được nàng cũng không phải xấu như mình nghĩ.

Mấy lần đi ra ngoài kề vai chiến đấu, hai người cũng kết xuống tình hữu nghị, cho nên mặc kệ từ phương diện nào cũng không muốn thấy nàng hương tiêu ngọc vẫn.

Lúc này Kỷ Đăng Đồ bỗng nhiên đứng dậy, trầm giọng nói:

- Ta đi tản bộ một chút.

Nói xong không đợi hai người trả lời, cũng không quay đầu lại, sải bước biến mất ở trong hắc ám.

Tổ An nổi giận:

- Loại thời điểm này cha ngươi còn có tâm tình đi tản bộ?

Kỷ Tiểu Hi giải thích:

- Cha ta ở thời điểm cực kỳ phiền muộn mới ra ngoài tản bộ, hắn sẽ tới Long Ẩn Sơn Mạch đi dạo, bên kia thanh tịnh, không khí tươi mát, để hắn nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh.

Bình Luận (0)
Comment