Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 719 - Chương 719: Đuổi Bắt

Chương 719: Đuổi Bắt Chương 719: Đuổi Bắt

Tổ An nghĩ đến các loại Hung thú trong Long Ẩn Sơn Mạch, đại đa số người căn bản không có cách nào đi, kết quả gia hỏa này coi thành hậu hoa viên đi dạo, thật là một mãnh nhân.

Bỗng nhiên vành mắt của Kỷ Tiểu Hi đỏ lên:

- Trước kia bình thường chỉ có ngày giỗ của mẫu thân ta, hắn mới sẽ ra ngoài tản bộ.

Tổ An sững sờ:

- Lệnh đường qua đời? Sao trước kia không nghe ngươi nhắc qua.

Kỷ Tiểu Hi ân một tiếng:

- Mẫu thân ta khó sinh, sau đó thì...

- Xin lỗi vì đã nhắc lại chuyện thương tâm.

Tổ An hiếu kỳ, theo lý thuyết Kỷ Đăng Đồ là thần y, thê tử làm sao có thể khó sinh mà chết, chỉ bất quá đây là chuyện thương tâm của Kỷ Tiểu Hi, hắn cũng không tiện hỏi rõ ràng.

- Không có việc gì, nhiều năm như vậy ta đã quen.

Dù Kỷ Tiểu Hi nói như vậy, nhưng thần sắc vẫn rất ảm đạm.

Tổ An giang hai cánh tay:

- Mẹ ngươi đi về cõi tiên, hiện tại mẹ vợ ta cũng sắp chết, hai ta đều đồng bệnh tương liên, không bằng ôm nhau an ủi một chút.

Kỷ Tiểu Hi bật cười:

- Ngươi thật là, loại tình hình này còn không nghiêm túc như thế.

Tổ An cười ha ha:

- Ngươi hiểu lầm ta rồi, ta ở thời điểm nào cũng nghiêm túc.

Kỷ Tiểu Hi lại không tức giận, ngược lại nhỏ giọng nói:

- Cảm ơn!

- Cám ơn ta làm gì.

Tổ An nói.

Kỷ Tiểu Hi ôn nhu nói:

- Ta biết ngươi cố ý chọc ta vui vẻ, bây giờ ngươi khẳng định cũng rất thương tâm, còn phải dỗ dành ta.

Tổ An thở dài:

- Tiểu Hi ngươi không chỉ vóc người đáng yêu, tâm địa cũng thiện lương, còn suy nghĩ cho người khác, tương lai người nào cưới được ngươi, thật sự là thiên đại phúc khí.

Sắc mặt của Kỷ Tiểu Hi đỏ bừng:

- Ta mới không lấy chồng đâu!

Nói xong trực tiếp chạy đi chiếu cố Tần Vãn Như, mặc dù không cách nào trị liệu, nhưng nàng có thể giúp giảm nhẹ thống khổ, hơn nữa còn tùy thời quan sát trạng thái của đối phương, vạn nhất có biến cố gì sẽ kịp thời dùng thuốc kéo lại tánh mạng chờ phụ thân trở về.

Tổ An không dám đặt hi vọng ở trên người Kỷ Đăng Đồ, dù sao Kỷ Tiểu Hi cũng nói hi vọng không lớn, hắn chỉ có thể tự nghĩ biện pháp.

Nếu như ngay cả Kỷ thần y cũng không có cách, hắn có biện pháp gì chứ?

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa chói tai.

Tùng tùng đùng, đùng đông đông đông!

Nói là gõ cửa, còn không bằng nói là phá cửa.

- Mở cửa, nhanh mở cửa!

Kỷ Tiểu Hi giật mình, vội vàng chạy ra:

- Ai vậy? Hôm nay muộn rồi, muốn xem bệnh ngày mai hãy đến.

- Ai muốn xem bệnh, chúng ta tới tìm người!

Bên ngoài truyền tới thanh âm thô bạo.

Kỷ Tiểu Hi tiến đến khe cửa nhìn ra ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, vội vàng chạy về phía Tổ An:

- A Tổ, bên ngoài đứng đầy người, là người Sở gia, hơn phân nửa là đến bắt ngươi.

Tổ An cũng biến sắc, chạy đến phía sau cửa nhìn trộm ra.

Bên ngoài ba tầng trong ba tầng ngoài tất cả đều là thị vệ, cầm đầu chính là Sở Thiết Sinh, mắt quầng thâm trên mặt hắn càng đậm, sắc mặt cực kỳ khó coi, hiển nhiên vịt đun sôi bay mất, để hắn cực kỳ khó chịu, lại thêm chuẩn bị hưởng dụng nữ thần thiết tha mơ ước nhiều năm, kết quả vồ hụt, nội tiết mất cân đối nha.

Mặt khác Hồng Trung cũng đứng ở cách đó không xa, tóc chải chỉnh tề, nhìn không khác ngày thường, chỉ bất quá nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện tay hắn hơi run, đây không phải sợ hãi, mà là khẩn trương, lại thêm làm chuyện xấu áy náy tạo thành.

Sao tìm tới nơi này nhanh như vậy!

Tổ An rất nhanh thì kịp phản ứng, Tần Vãn Như trúng độc lại thụ thương, khẳng định cần trị liệu.

Lại thêm mình và Kỷ Tiểu Hi quan hệ tốt cũng không phải bí mật gì, cho nên bọn họ khẳng định sẽ nghĩ mình chạy tới nơi này xin giúp đỡ, cho nên nhanh chóng dẫn người đuổi tới.

Hơn phân nửa là cố kỵ Kỷ Đăng Đồ, ngay cả Hồng Trung cũng tự mình tới.

Ở Sở gia, trừ Sở Trung Thiên, Hồng Trung được công nhận là cao thủ thứ hai, đương nhiên bây giờ Sở Sơ Nhan đột nhiên tăng mạnh, nói không chừng có thể khiêu chiến vị trí này.

Kỷ Tiểu Hi đề nghị:

- Ngươi đi ra cùng người Sở gia vạch trần âm mưu của hai người bọn hắn, ta thấy bên trong có rất nhiều thị vệ Sở gia, tổng sẽ không đều là đồng đảng của bọn họ chứ?

Tổ An lắc đầu:

- Tiểu Hi ngươi quá ngây thơ, không biết bọn gia hỏa này hiểm ác, bây giờ bọn họ đã dám dẫn người đến truy sát ta, hiển nhiên là có nắm chắc khống chế người phía dưới, lại thêm Sở phu nhân rơi vào hôn mê, nàng không có cách nào đi ra xác nhận, ta nói lại nhiều cũng sẽ bị bọn họ phủ nhận.

- Vậy làm sao bây giờ, ngươi nhanh dẫn Sở phu nhân trốn đi.

Kỷ Tiểu Hi vội vàng thúc giục.

Tổ An ân một tiếng, chạy tới ôm Tần Vãn Như lên, bất quá lập tức trợn tròn mắt:

- Trốn chỗ nào?

Kỷ Tiểu Hi khẽ giật mình, bất quá lúc này bên ngoài tiếng đập cửa càng ngày càng gấp, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ phá cửa lao vào, nàng cũng không kịp ngẫm nghĩ nữa, chỉ vào một phương hướng nói:

- Trốn vào phòng của ta đi.

Tổ An sững sờ, không hiểu vì sao nàng lại đưa ra kiến nghị như vậy, nhưng tình huống nguy cấp, hắn chỉ có thể nhanh chóng đi qua.

Hắn vừa ôm Tần Vãn Như trốn vào phòng, cửa tiền viện đã bị phá tan.

- Làm gì vậy, gõ lâu như thế cũng không tới mở cửa?

Một thị vệ hung thần ác sát nhìn Kỷ Tiểu Hi.

Kỷ Tiểu Hi sợ hãi vô ý thức lui về phía sau một bước, bất quá nghĩ đến hai người Tổ An cần mình bảo hộ, vội vàng ưỡn bộ ngực nhỏ ngăn cửa phòng:

- Các ngươi như vậy là gõ cửa? Hơn nửa đêm còn tưởng là cường đạo đấy!

Dù nàng đã tận khả năng để ngữ khí hung lên, nhưng ngoại hình đáng yêu kia, còn có thanh âm thanh thúy êm tai, thực không có một chút uy hiếp lực.

Bình Luận (0)
Comment