Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 741 - Chương 741: Vặn Vẹo

Chương 741: Vặn Vẹo Chương 741: Vặn Vẹo

Tổ An cười ngượng ngùng nói:

- Có thể là vừa rồi từ trên cây ngã xuống, cấm chế trong cơ thể buông lỏng không ít, bất tri bất giác liền khôi phục, bản năng thử một chút, không nghĩ tới lại làm được.

Sắc mặt của Mễ lão đầu âm trầm:

- Nhanh tới, ta ngưng tụ hạt giống này không dễ, đợi lát nữa sẽ biến mất, như vậy ngươi sẽ không học được Bộ Bộ Sinh Liên .

Tổ An khoát tay:

- Tiền bối, bỗng nhiên ta lại không muốn học, môn tuyệt kỹ này tiền bối tìm người tư chất ưu dị khác truyền thụ đi.

Mễ lão đầu hừ lạnh:

- Chuyện cho tới bây giờ ta còn có thể tìm ai, mau tới đây!

Nghe ngữ khí âm trầm và cấp bách của hắn, Tổ An càng không dám để hắn dạy, cười hắc hắc nói:

- Thật không cần.

Sắc mặt của Mễ lão đầu phát lạnh:

- Cái này không phải do ngươi!

Nói xong thân hình lóe lên, đưa tay chộp tới hắn.

Thấy sắc mặt hắn dữ tợn, Tổ An đâu còn hoài nghi, vội vàng thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh né tránh.

Trước đó ở Sở gia còn không kịp phản ứng bị bắt lại, chủ yếu là đối phương xuất thủ bất ngờ, hiện tại chăm chú phòng bị, làm sao có thể giẫm lên vết xe đổ.

Mễ lão đầu cười lạnh, nghĩ thầm Quỳ Hoa Huyễn Ảnh là ta dạy cho ngươi, ở trước mặt ta thi triển không phải múa rìu trước cửa Lỗ Ban!

Sau đó hắn tràn đầy tự tin chộp tới, lấy nhãn lực của hắn tự nhiên nhìn ra được bước kế tiếp đối phương sẽ hội xuất hiện ở đâu.

Tình huống hiện tại chỉ có thể bắt giữ, đánh ngất xỉu lại thi triển phương pháp đoạt xá, tuy xác suất thành công không bằng đối phương không kháng cự, nhưng cũng có hơn phân nửa nắm chắc, chút phong hiểm ấy đáng giá bốc lên.

- Bắt được ngươi rồi!

Mễ lão đầu bắt được Tổ An, bất quá nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.

Bởi vì trong nháy mắt đó, thân hình của đối phương vỡ nát, hắn ý thức được mình bắt được chỉ là hư ảnh.

- Làm sao có thể!

Mễ lão đầu quay đầu nhìn về phía Tổ An.

Phải biết Quỳ Hoa Huyễn Ảnh là mình truyền cho đối phương, luận quen thuộc đối phương kém xa, nhưng vì sao lại có hiệu quả này?

Vậy mà đồng thời phân ra hai bóng người, hơn nữa trước khi tiếp xúc, căn bản không có cách nào phân ra khác biệt, khí tức, nguyên khí ba động… cảm giác hoàn toàn giống như đúc a.

- Ngươi luyện được chiêu này như thế nào.

Mễ lão đầu nhìn chằm chằm Tổ An, chỉ nghĩ đối phương đánh bậy đánh bạ lục lọi ra biến hóa mới của Quỳ Hoa Huyễn Ảnh.

Trong lịch sử sự tình như vậy không phải chưa từng xảy ra, dù sao trên đời nhiều công pháp thần kỳ như vậy, không ít đều là cơ duyên xảo hợp sáng tạo ra.

- Thiên túng kỳ tài giống như ta, cải tiến sáng tạo một môn công pháp mới khó khăn như vậy sao.

Lúc này Tổ An may mắn không thôi, may mắn Hoàng hậu tỷ tỷ cải tiến Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, bằng không mình đối mặt Mễ lão đầu, thật là một chút năng lực phản kháng cũng không có.

Nhìn bộ dáng đắc ý của đối phương, trong lòng Mễ lão đầu ngầm bực, bản lĩnh giữ nhà của mình sao có thể nói cải tiến thì cải tiến, thật không biết trời cao đất rộng.

Đến từ Mễ Liên Anh, điểm nộ khí +666!

Nhìn điểm nộ khí của hắn, Tổ An vội vàng nói:

- Tiền bối, giữa chúng ta có phải có hiểu lầm gì hay không, ta chỉ là không muốn học Bộ Bộ Sinh Liên mà thôi, cần gì tức giận như vậy?

Mễ lão đầu hừ lạnh:

- Chuyện cho tới bây giờ cũng không sợ nói cho ngươi, lão phu coi trọng thân thể của ngươi.

- Ngọa tào!

Trong đầu Tổ An có ngàn vạn con quạ lao nhanh qua, vội vàng che mông kéo xa khoảng cách.

- Tiền bối, ta là nam nhân thẳng bình thường, không có hứng thú với nam nhân.

Nhưng hắn lập tức kịp phản ứng, gia hỏa này là thái giám, coi như có ý tưởng cũng không có năng lực, ta sợ cái gì.

Vừa nghĩ như thế, hai tay nhất thời buông ra.

Bất quá Mễ lão đầu không có năng lực làm công, chẳng lẽ muốn làm mái?

Nghĩ tới đây trong lòng hắn không khỏi dời sông lấp biển.

Nhìn biểu lộ của hắn, Mễ lão đầu đại khái cũng đoán được ý nghĩ, không khỏi giận dữ:

- Xú tiểu tử, suy nghĩ gì lung tung cái gì đó.

Đến từ Mễ Liên Anh, điểm nộ khí +781!

Lo lắng đối phương nghĩ lung tung làm mình buồn nôn, hắn dứt khoát làm rõ sự tình:

- Cũng không sợ nói cho ngươi biết, vừa rồi ngươi cũng từ trong miệng Vi Hoàn nghe được, tuy bây giờ hắn chết, nhưng bởi vì ta chiếm đồ vật của hoàng thượng làm của riêng, về sau vẫn sẽ có vô số người đến truy sát ta, may mắn ta đã có phương pháp hoàn mỹ.

- Biện pháp gì?

Tổ An nghĩ thầm ngươi bị đuổi giết, sao lại liên luỵ ta vào.

Mễ lão đầu trên dưới dò xét hắn, khóe miệng hiện ra nụ cười dữ tợn:

- Đương nhiên là đoạt xá trọng sinh!

- Thân thể này của ta đã già, hơn nữa tàn khuyết, cho nên không có gì đáng giá lưu luyến, ngươi lại không giống, ngươi tuổi trẻ, còn có lão bà là Minh Nguyệt Thành đệ nhất mỹ nhân, quyền thế của Sở gia lại có thể cung cấp vinh hoa phú quý hưởng không hết, cho nên sau khi ta biến thành ngươi, không chỉ triệt để giải quyết nguy cơ, hơn nữa còn có tương lai tốt đẹp.

- Đoạt xá?

Tổ An nghe mà sợ nổi da gà, trong chớp mắt này hắn đều hiểu, nguyên lai lão gia hỏa này đánh cái chủ ý kia, khó trách mỗi lần nhìn hắn đều giống như đang nhìn thực vật.

Nghĩ đến hắn truyền thụ mình các loại công pháp, mình lại hoài nghi hắn, trong lòng còn có chút áy náy, bây giờ biết hắn hoàn toàn là vì lô đỉnh không bị hư hao mới làm như vậy.

Thấy hắn nghẹn họng nhìn trân trối, Mễ lão đầu cười nói:

- Ngươi không cần sợ hãi như vậy, lấy tu vi của ngươi, đời này sẽ không có tiền đồ gì, đều là người ở rể Sở gia cần dựa vào nữ nhân ăn cơm, nhưng ta không giống, bằng vào tu vi và kiến thức của ta, có thể nhanh chóng khống chế Sở gia, đến thời điểm đó chị em gái Sở gia đều sẽ trở thành cơ thiếp, đồng thời mấy năm sau, đại danh của ngươi trong thiên hạ không ai không biết.

Bình Luận (0)
Comment