- Không tệ không tệ, tiểu tử ngươi rất có hiếu tâm, ta không nhìn lầm người.
Bỗng nhiên nụ cười của Mễ lão đầu nghiêm lại.
- Bất quá thời điểm này không nên chối từ, trời cho mà không lấy sẽ bị trời phạt.
Tổ An đành phải nói:
- Đa tạ tiền bối!
- Ngươi nghe cho kỹ.
Mễ lão đầu ngồi dưới đất, thở hồng hộc nói.
- Ta bình sinh đắc ý nhất chính là Quỳ Hoa Huyễn Ảnh đã truyền thụ cho ngươi, ngoài ra còn có Quỳ Hoa Nhất Chỉ, ngươi nhớ kỹ khẩu quyết.
- Thiên địa dương khí sinh thời, thư thái tĩnh khí, bỏ tạp niệm trong lòng, nguyên khí từ khí hải mà sinh, trải qua...
Thấy đối phương thật truyền thụ cho mình công pháp, Tổ An vội vàng vứt bỏ tạp niệm, tỉ mỉ ghi nhớ khẩu quyết, đồng thời âm thầm cân nhắc, quả nhiên là bác đại tinh thâm.
Mễ lão đầu nói xong thì hỏi:
- Khẩu quyết đã nói xong, ngươi nhớ kỹ mấy thành?
- Nhớ toàn bộ.
Tổ An vô ý thức đáp.
- Nhớ toàn bộ?
Mễ lão đầu nhướng mày.
- Làm sao có thể, người trẻ tuổi không nên nói láo, thừa dịp bây giờ ta còn sống, có cái gì không nhớ thì tranh thủ thời gian hỏi.
Trong lòng Tổ An giật mình, biết tư chất siêu cấp để cho mình học cái gì cũng nhanh, nhưng Mễ lão đầu không biết sự kiện này.
Nghĩ đến lúc trước Khương La Phu cảnh cáo, hắn không dám lộ việc này ra, vội vàng nói:
- Thực ra ta chỉ nhớ một nửa.
- Một nửa?
Mễ lão đầu hừ lạnh.
- Đã kém nhiều như vậy, vừa rồi còn dám ba hoa!
Có lẽ ý thức được mình nói có chút nghiêm khắc, thanh âm hắn hòa hoãn mấy phần:
- Thực ra lấy tư chất của ngươi mà nói, có thể lĩnh ngộ năm thành đã xem như rất tốt, tập trung tinh thần, ta nói lại mấy lần, nhất định phải triệt để nhớ kỹ.
- Vâng.
Tổ An lộ ra nụ cười ngại ngùng, nhưng trong lòng kỳ quái, đối phương cũng thấy mình sắp chết, thật có nhiều thời gian lặp lại như vậy?
Sau đó Mễ lão đầu lặp lại khẩu quyết Quỳ Hoa Nhất Chỉ mấy lần, đồng thời còn giảng giải mấy chỗ khó bên trong.
Tổ An nghe mấy lần, sớm đã nhớ kỹ, thậm chí hắn cảm thấy, nếu hiện tại mình thi triển, coi như uy lực kém xa đối phương, nhưng hơn phân nửa đã có thể thi triển ra Quỳ Hoa Nhất Chỉ .
Con ngươi của hắn quay tròn, cười hì hì nói:
- Lúc trước tiền bối thi triển chiêu thức từ trong Thiên La Địa Võng Thế của Vi Hoàn trốn ra kia rất ngưu bức, mỗi dấu chân đều có thể sinh ra một đóa hoa sen.
Mễ lão đầu cười mắng:
- Tiểu tử ngươi là ám chỉ ta truyền thụ cho ngươi pháp môn này, hừ, cũng không phải ta không dạy, mà là tu vi của ngươi quá thấp, kỹ năng này cách ngươi quá xa, dạy ngươi cũng không học được.
- Không thử một chút sao biết được, nói không chừng ta thiên phú dị bẩm thì sao?
Nghĩ đến chiêu kia phong cách, Tổ An liền chảy nước miếng, nếu mình học được, về sau ở trước mặt các muội tử thi triển, cho dù là băng nữ cũng sẽ hai mắt bốc lửa.
Đương nhiên, lấy bề ngoài anh tuấn tiêu sái của mình, không cần cái này cũng có thể thông sát, nhưng nhiều thêm kỹ năng cũng tốt nha.
Thấy Mễ lão đầu còn đang do dự, Tổ An vội vàng nói:
- Tiền bối không phải muốn truyền xuống tất cả tuyệt học sao, sao có thể thiếu Bộ Bộ Sinh Liên lợi hại nhất.
- Ngươi nói cũng có đạo lý.
Mễ lão đầu thở dài.
- Được rồi, ta sẽ truyền Bộ Bộ Sinh Liên cho ngươi.
- Chỉ bất quá kỹ năng này không phải ngươi hiện tại có thể lĩnh ngộ được, như vậy đi, ta khắc kỹ năng này thành hạt giống thần thức, lại đánh vào trong cơ thể ngươi, như vậy chờ tu vi của ngươi đạt tới trình độ nhất định, kỹ năng này có thể tự động xuất hiện ở trong đầu ngươi.
Tổ An sững sờ, còn cần phiền toái như vậy?
Nghĩ đến thần thức của đối phương tiến vào thân thể mình, hắn từ bản năng có chút kháng cự, bất quá nghĩ đến Bộ Bộ Sinh Liên, thì lại khó có thể cự tuyệt.
Lúc này Mễ lão đầu chậm rãi đứng lên, run rẩy đi đến bên cạnh hắn, đầu ngón tay nổi lên hào quang màu tím, phía trên giống như có một hạt giống, trên hạt giống loáng thoáng có thể nhìn thấy một đóa Quỳ Hoa.
Tuy đóa Quỳ Hoa này nhỏ hơn tất cả Quỳ Hoa lúc trước, nhưng toàn thân sáng long lanh, cảm giác cực kỳ lợi hại.
- Buông thể xác và tinh thần ra, tuyệt đối không nên kháng cự, bằng không sẽ thất bại, lấy trạng thái hiện tại của ta, không cách nào ngưng kết ra hạt giống thứ hai.
Mễ lão đầu trịnh trọng nói.
Tổ An a một tiếng, trong lòng ẩn ẩn có cảm giác bất an, nhưng lại nói không rõ đến cùng không đúng ở chỗ nào.
Ngón tay của Mễ lão đầu chậm rãi điểm tới mi tâm của Tổ An, mắt thấy khoảng cách càng ngày càng gần, khóe miệng của hắn dần dần hiện ra ý cười.
Từ vừa mới bắt đầu, hắn giả bộ như gần đất xa trời, muốn tìm truyền nhân, thậm chí không tiếc truyền thụ Quỳ Hoa Nhất Chỉ cho đối phương, chính là vì từng bước giảm xuống cảnh giác của Tổ An.
Mấy ngày này tiếp xúc, hắn biết tuy thực lực của Tổ An không ra sao, nhưng xảo trá giống như quỷ, cho nên không dám chủ quan.
Phải biết phương pháp đoạt xá cực kỳ hung hiểm, là có xác suất thất bại.
Nếu như ý chí chống cự của mục tiêu càng mạnh, thì càng dễ dàng thất bại.
Ngược lại nếu đối phương không có bất kỳ phòng bị, như vậy xác suất thành công sẽ đến gần vô hạn.
Cho nên hắn mới khổ tâm như thế.
Nhìn thấy nụ cười của đối phương, cảm giác bất an trong lòng Tổ An càng ngày càng mãnh liệt, thời điểm đóa Quỳ Hoa kia cách cái trán chỉ một tấc, tóc gáy toàn thân đều dựng đứng.
Dường như mỗi một tế bào đều nói cho hắn biết có sự tình cực kỳ nguy hiểm đang tiếp cận.
Hắn căn bản không cần suy nghĩ, thân thể theo bản năng thi triển ra Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, thối lui ra hơn mười trượng.
Toàn thân Mễ lão đầu run lên, hắn không ngờ tới sẽ có biến cố như vậy, nói:
- Ngươi đã mở ra phong ấn?