Ngay cả hắn cũng chưa thấy qua, người Sở gia không có khả năng dạy hắn, thậm chí hắn cảm giác còn cao minh hơn quy tắc không gian của Vi Hoàn mấy phần.
Tổ An cũng giật mình, mới đầu hắn còn kỳ quái vì sao thời điểm Mễ lão đầu và Vi Hoàn vật lộn sống mái không dùng những kỹ năng kia, lúc đó còn tưởng hắn cố ý bày ra thế yếu, sau đó ở lúc mấu chốt sử dụng ra âm Vi Hoàn.
Nhưng bây giờ thần sắc của hắn không giống giả vờ, chứng minh hắn thật không biết cái này.
Làm sao có thể, mọi người đều luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, tu vi của đối phương còn cao hơn mình không biết bao nhiêu lần, sao lại không có kỹ năng đặc thù như Đại Phong, Lam Phù...
Chẳng lẽ ta thiên phú dị bẩm?
Nhưng rất nhanh hắn phủ định loại ý nghĩ này, Mễ lão đầu có thể lấy thân thể tàn khuyết tu luyện tới cấp bậc này, tuyệt đối cũng là kỳ tài Tu Luyện Giới, hắn không có khả năng lĩnh hội kém hơn mình.
Chẳng lẽ là hệ thống Anh Hùng Bàn Phím mở khóa một số kỹ năng ẩn tàng của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh?
Hay vì thân thể đối phương tàn khuyết?
Bỗng nhiên sắc mặt hắn cổ quái, bởi vì nghĩ đến một việc, chính là mặc kệ Đại Phong hay Lam Phù, hay phỏng đoán Phượng Hoàng cửu tử, bọn chúng đều là chim.
Mà Mễ lão đầu là thái giám, hết lần này đến lần khác không có chim.
Có phải là vì nguyên nhân này hay không...
Nghĩ tới đây trên mặt hắn mỉm cười, trong lòng mù mịt xua tan rất nhiều:
- Ngươi quỳ xuống dập đầu ba cái, lại hô vài tiếng gia gia, nói không chừng tâm tình ta tốt sẽ nói cho ngươi.
Sắc mặt của Mễ lão đầu biến thành màu đen:
- Tuy không hiểu vì sao ngươi năm lần bảy lượt khiêu khích ta, nhưng ngươi thành công kích thích lửa giận của ta rồi.
Đến từ Mễ lão đầu, điểm nộ khí +999!
Tổ An biết chạy là chạy không khỏi, bây giờ Mễ lão đầu ở dưới trạng thái Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh tăng phúc, tốc độ, tu vi đều mạnh hơn bình thường.
Duy nhất có thể nhằm vào là bây giờ hắn đã trọng thương, tựa như Boss công cao da giòn trong game, nếu mình có thể nắm lấy cơ hội đánh trúng mấy lần, nói không chừng có khả năng diệt hắn.
Sau đó hắn triệt để từ bỏ ý nghĩ chạy trốn, mà đứng thẳng người:
- Này, thật nghĩ bổn công tử ăn chay sao! Kiếm đến!
Chỉ thấy hắn giống như hư không kêu gọi, một thanh kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay, là Thái A Kiếm trước đó ở trong bí cảnh lấy được.
Hắn thân hình cao lớn, trong gió lạnh một tay cầm kiếm, ngược lại có chút cảm giác uy phong lẫm liệt.
Mễ lão đầu sững sờ, cẩn thận theo dõi kiếm của hắn.
Tổ An hừ lạnh:
- Nhìn thấy hư không ngự kiếm thuật của ta, sợ chưa? Một mực khiêm tốn nhiều năm như vậy, hiện tại ngả bài, thực ra ta cũng là đại lão có thể khống chế không gian pháp tắc.
Mễ lão đầu khịt mũi coi thường:
- Không phải là dùng đồ vật giống như không gian giới chỉ sao, không nghĩ tới trên người tiểu tử ngươi lại có hàng tốt như vậy, xem ra lần trước ở trong bí cảnh thu hoạch được tương đối khá.
Hắn không biết sự tình Hồng Long, vô ý thức nghĩ Tổ An là ở trong bí cảnh thu hoạch được.
Tổ An cười lạnh nói:
- Ta thu hoạch được đồ vật còn nhiều lắm, đợi lát nữa ngươi sẽ hối hận vì đánh chủ ý tới ta.
Đâu chỉ không gian giới chỉ, ta còn thu hoạch được một Hoàng hậu tỷ tỷ vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ, nếu nàng đi ra, nghiền ép ngươi còn không phải nghiền chết một con kiến.
Nghĩ tới đây, hắn lại kêu gọi Mị Ly, đáng tiếc vẫn không có đáp lại.
Mễ lão đầu cười ha ha:
- Ngươi thu hoạch được càng nhiều ta càng cao hứng, bởi vì không bao lâu nữa, đồ vật của ngươi sẽ là của ta, ha ha ha...
Hắn vừa dứt tiếng cười, cả người liền động, bay thẳng về phía Tổ An.
Lần này Tổ An không có né tránh, mà vọt thẳng tới đối phương.
Quỳ Hoa Huyễn Ảnh của hắn là Mễ lão đầu dạy, coi như lại nhanh cũng không tránh được bao lâu.
Đã như thế, còn không bằng dùng công thay thủ, đối phương vốn tàn huyết, chỉ cần đánh trúng hắn mấy lần, nói không chừng có thể triệt để lật bàn.
Hắn tu luyện Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, mặc kệ là cường độ thân thể hay năng lực khôi phục, đều rất thích hợp đấu pháp lấy thương đổi thương.
Huống chi Mễ lão đầu còn muốn đoạt xá hắn, sẽ không nỡ tạo thành tổn thương trí mạng.
Đây chính là lực lượng để hắn dám liều mạng với đối phương.
Tổ An vung ra một kiếm, mang theo khí thế thẳng tiến không lùi, xung quanh còn loáng thoáng bay lên tuyết mịn.
Quả nhiên không sai, nhìn thấy đấu pháp dứt khoát của hắn, Mễ lão đầu biến sắc, vội vàng từ bỏ công kích, ra tay ngăn cản trường kiếm.
- A, Sở đại tiểu thư lại truyền Tuyết Hoa Thần Kiếm cho ngươi, ngươi thật biết lấy niềm vui của nữ hài tử.
Mễ lão đầu kinh thán.
- Hừ, bổn công tử ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, loại người quái dị lại thêm bị thiến như ngươi, tự nhiên không trải nghiệm được niềm vui thú này.
Tổ An vừa nói, trong tay lại không chậm, xoạt xoạt xoạt công liền ba kiếm.
Hắn không có thi triển Tịch Tà Kiếm Phổ trước đó tự sáng tạo, Tịch Tà Kiếm Phổ là dựa vào Quỳ Hoa Huyễn Ảnh và mười ba thức kiếm thuật cơ sở phối hợp thành, dùng để hành hạ người mới có kỳ hiệu.
Nhưng dùng đối phó tu hành giả đẳng cấp cao lại lực bất tòng tâm, huống chi lần này đối mặt là Mễ lão đầu chìm đắm trong Quỳ Hoa Huyễn Ảnh trên trăm năm.
Bởi vì Mễ lão đầu sợ ném chuột vỡ bình, trong lúc nhất thời bị hắn làm có chút chật vật.
Vội vàng lui về phía sau, kéo ra khoảng cách giữa hai người, nhìn vết máu trên đầu ngón tay, hiển nhiên là bị kiếm khí của đối phương gây thương tích, có điều trên mặt hắn lại vừa mừng vừa sợ:
- Thần binh Thiên cấp? Không đúng, càng giống như thần binh Tiên cấp, ngươi thật là cho ta quá nhiều kinh hỉ.