Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 744 - Chương 744: Ngoài Ý Muốn

Chương 744: Ngoài Ý Muốn Chương 744: Ngoài Ý Muốn

Tổ An trầm mặc không nói, tiếp tục đánh tới.

- Vừa rồi chỉ là sợ làm bị thương ngươi, mới thủ hạ lưu tình.

Mễ lão đầu cười lạnh.

- Thật nghĩ ta không làm gì được ngươi!

Vừa dứt lời, cả người hắn biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại tàn ảnh mơ hồ.

Tổ An trợn tròn mắt, tốc độ của đối phương vượt qua hắn quá nhiều, ngay cả nhìn cũng nhìn không rõ, còn đánh thế nào?

Hắn chỉ có thể nhanh chóng lui về sau, vừa thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh né tránh, lo lắng bị đối phương xem thấu, hắn cách một hồi lại xen lẫn kỹ năng Đại Phong, đồng thời tay cầm Thái A Kiếm vung vẩy.

Tuy biết đâm như vậy không trúng đối phương, nhưng hiện tại hắn không có biện pháp khác, chỉ có thể phó thác cho trời.

Bỗng nhiên đinh một tiếng, ngón tay của Mễ lão đầu bắn trúng Thái A Kiếm.

Tổ An cảm thấy lực lượng mạnh mẽ từ trên thân kiếm truyền tới, làm hắn không cầm nổi Thái A, cả người bay ngược ra sau.

Hắn đưa tay nhìn một chút, hổ khẩu đã máu me đầm đìa, hiển nhiên vừa rồi đã làm tay hắn bị thương.

Ai, chênh lệch vẫn quá lớn.

Mễ lão đầu thì đứng ở địa phương vừa rồi, trong tay cầm Thái A Kiếm, ngón tay nhẹ nhàng phủi phủi thân kiếm, Thái A phát ra tiếng long ngâm thanh thúy, hắn không khỏi cảm khái:

- Hảo kiếm, quả nhiên là hảo kiếm!

Hắn cũng không vội xuất thủ, mà muốn nhìn đối phương còn có át chủ bài gì.

Dù sao hôm nay đối phương cho hắn quá nhiều kinh hỉ, hắn muốn ép tất cả bí mật ra, như vậy tương lai đoạt xá sẽ dễ dàng hơn.

- Thật tiện? Ngươi mới thật tiện, cả nhà ngươi đều tiện! (*chắc lại đồng âm)

Tổ An hừ lạnh, trực tiếp thôi động Uy Đạo Lĩnh Vực của Thái A Kiếm.

Thái A Kiếm là Uy Đạo chi kiếm, tuy chuôi kiếm này bị phong ấn, nhưng uy áp trời sinh vẫn tồn tại.

Cho tới nay Tổ An còn chưa vận dụng qua, át chủ bài của hắn quá nhiều, có thể dùng thủ đoạn khác đạt tới mục đích.

Bây giờ thật là đến thời khắc sinh tử tồn vong, hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều được, các loại át chủ bài áp đáy hòm đều lấy ra.

Thái A Kiếm sớm đã nhận chủ, cùng hắn thành lập liên kết linh hồn, cho nên coi như bị Mễ lão đầu cầm cũng vô dụng.

Chỉ nghe Thái A Kiếm loong coong long ngâm, thân kiếm run lên, một cỗ uy áp cường đại tứ tán ra.

Cách đó không xa truyền đến rất nhiều Hung thú thấp giọng nghẹn ngào, hiển nhiên là bị uy áp khủng bố chấn nhiếp, đang nằm rạp ở trên mặt đất run lẩy bẩy.

Mễ lão đầu đứng mũi chịu sào, hắn cảm thụ càng thêm rõ ràng.

Toàn thân không tự chủ được run rẩy, trong lòng tràn ngập hối hận và hoảng sợ, ánh mắt u ám.

Hắn như nhìn thấy hoàng thượng đứng ở trước mặt, long nhan giận dữ trách cứ hắn dám chiếm đoạt Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, lại như nhìn thấy đồng đội năm đó, từng người hóa thành lệ quỷ thần sắc khủng bố, đang cắn xé thân thể hắn đòi mạng.

Tổ An dùng tâm thần khống chế Thái A Kiếm chém tới cổ hắn.

Hắn rõ ràng tu vi của song phương chênh lệch quá lớn, cái uy áp này có thể chấn trụ Mễ lão đầu trong nháy mắt, nhưng tuyệt đối không duy trì được bao lâu.

Mắt thấy Thái A Kiếm sắp chém đứt đầu, ánh mắt của Mễ lão đầu lại khôi phục thanh minh, vội vàng tránh đi.

Chỉ tiếc hắn còn bị uy áp của Thái A Kiếm áp chế, thân hình khó tránh khỏi chậm chạp, tuy tránh thoát nguy hiểm chặt đầu, nhưng máu bắn tung tóe, tay phải đã bị Thái A Kiếm chặt xuống.

- A ...

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, Mễ lão đầu bị đau nhức kích thích cùng với bản năng cầu sinh, cả người triệt để khôi phục lại.

Trong nháy mắt vọt về sau mấy chục trượng, vẻ mặt sợ hãi nhìn Thái A Kiếm, hiển nhiên vừa rồi kiếm này mang đến cho hắn bóng ma cực lớn.

Tổ An thầm kêu đáng tiếc, vừa rồi chỉ cần đối phương tỉnh táo lại chút một giây, là có thể triệt để giải quyết.

Hắn cũng không lo được cảm thán, thừa dịp đối phương chủ động rời xa, liền cầm lấy Thái A Kiếm co cẳng bỏ chạy.

- Cẩu tạp chủng, ta nhất định phải làm cho ngươi sống không bằng chết!

Thấy hắn chạy trốn, Mễ lão đầu biết uy áp trên kiếm kia không thể một mực dùng, trong lòng không còn cố kỵ.

Nghĩ đến mình lại bị một tiểu lưu manh chém đứt cánh tay, Mễ lão đầu liền giận dữ, hận không thể chém Tổ An thành muôn mảnh.

Nhưng nghĩ đến mình phải đoạt xá, lại không thể thật thương tổn thân thể đối phương, hắn không khỏi càng giận.

Đến từ Mễ lão đầu, điểm nộ khí +1024!

Tốc độ của Mễ lão đầu quá nhanh, lại thêm trong lòng oán hận, lại trực tiếp vận dụng kỹ năng Bộ Bộ Sinh Liên.

Một đường chân đạp liên hoa, cơ hồ nháy mắt đã ngăn ở trước mặt Tổ An.

Tổ An nhướng mày, cầm Thái A Kiếm thi triển Tuyết Hoa Thần Kiếm.

Lần này Mễ lão đầu không dám khinh thường, cực kỳ chăm chú ra tay.

Cứ như vậy, Tổ An ở đâu là đối thủ, mấy chiêu sau, Thái A Kiếm trong tay hắn bị đá bay.

Lần này Mễ lão đầu khôn ra, không còn dám lấy Thái A Kiếm, mà đá bay nó, sau đó mới âm rầm nhìn Tổ An.

Tổ An phản ứng cực kỳ quyết tuyệt, trực tiếp móc ra một thanh dao găm đâm tới cổ.

Mễ lão đầu kinh hãi, hắn cần thân thể của Tổ An, sao có thể thật để hắn chết.

Mũi chân điểm một cái, vội vàng tiến lên ngăn cản.

Tổ An thuận thế đảo ngược dao găm đâm tới, đây là cơ hội cuối cùng, hi vọng Dao Găm Có Độc có thể cắt da đối phương, sau đó giải quyết Mễ lão đầu.

Mễ lão đầu không ngờ hắn ở thời điểm này còn không từ bỏ phản kháng, nhất thời luống cuống tay chân.

Chỉ tiếc ở trước mặt thực lực tuyệt đối, lại nhiều âm mưu quỷ kế cũng không có tác dụng gì.

Mấy chiêu sau, cổ tay của Tổ An tê rần, không cầm nổi Dao Găm Có Độc.

Mễ lão đầu thuận thế phong bế huyệt đạo toàn thân, sau đó cầm lấy dao găm quan sát:

- Tiểu tử ngươi thật cho ta quá nhiều kinh hỉ, chất liệu của cây chủy thủ này cũng không bình thường, chỉ sợ phẩm cấp không thua thanh kiếm vừa rồi.

Bình Luận (0)
Comment