Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 783 - Chương 783: Cái Mũ Đội Lệch Ra

Chương 783: Cái mũ đội lệch ra Chương 783: Cái mũ đội lệch ra

Tạ Đạo Uẩn làm sao tin tưởng hắn nói, vội vàng nói:

- Ta biết ngươi và Tang gia có rất nhiều ân oán, nhưng hôm nay dù sao cũng là ngày vui của Trịnh Đán, ngươi đừng làm loạn!

Nàng có chút hối hận, mình là bị ma quỷ ám ảnh mới dẫn hắn theo, gia hỏa này thật là tai tinh, ở đâu cũng sẽ gây ra phiền phức.

- Yên tâm, ta sẽ không làm loạn.

Tổ An cười, trong mắt có chút ý vị khác thường.

Thấy hắn nói như vậy, Tạ Đạo Uẩn cũng không tiện nói thêm gì, chỉ có thể âm thầm lo lắng, sau khi đến Tang gia, chuyện thứ nhất là để hạ nhân đi thông báo phụ thân.

Tổ An nhìn xa xa, bầu không khí không giống lần trước đến Tang gia, hôm nay giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều là đèn lồng đỏ và chữ hỷ.

Trong phủ sớm đã náo nhiệt, công tử nhà Thái Thú và tiểu thư Trịnh gia thành thân là đại sự cỡ nào, nhân vật tai to mặt lớn trong thành đều đến.

Nếu không phải Tổ An đột nhiên mang Hồng Bào Quân vào thành, nói không chừng Tạ Dịch và Liễu Diệu cũng ở nơi đây.

Hạ nhân ở cửa ngâm xướng lễ vật của các khách mời:

- Tạ đại tiểu thư đến, tặng 28 viên Đông Châu cực phẩm.

- Sở gia... A? Sở gia cô gia đến, tặng... tặng một cái mũ.

Lời vừa nói ra, trong Tang gia vốn ầm ĩ xuất hiện mấy giây an tĩnh.

Tại chỗ đều là nhân vật tai to mặt lớn của Minh Nguyệt Thành, mọi người cũng rõ ràng ân oán giữa Sở gia và Tang gia.

Huống chi trước đó mọi người còn đang nghị luận sự tình Tổ An mang theo Hồng Bào Quân giằng co với Liễu Diệu, sao chính chủ lại bỗng nhiên xuất hiện ở đây?

Còn nữa, tặng mũ là cái quỷ gì?

Rất nhanh Tang Hoằng và Tang Thiên nhận được tin tức, dẫn đám người ra đón.

Lúc này Tang Thiên mặc y phục tân lang, cả người lộ ra xuân quang đầy mặt.

Người xung quanh âm thầm tán thưởng, Tang Thiên vốn có tướng mạo đường đường, hiện tại lại mặc trang phục cưới, nhìn càng thêm anh tuấn tiêu sái.

Các gia tộc của Minh Nguyệt Thành đến chúc mừng xì xào bàn tán:

- Hôm nay Tang công tử thật cao hứng.

- Nói nhảm, nếu ngươi có thể cưới được đại mỹ nhân như Trịnh tiểu thư, nghĩ đến bái đường xong sẽ được động phòng, ngươi cũng cao hứng.

- Bất quá Sở gia kẻ đến không thiện, xem bọn hắn xử lý như thế nào.

- Thôi đi, Sở gia đã định trước bại vong, Tang gia lại là tâm phúc của hoàng thượng, có thể giống nhau sao?

...

Xung quanh, tiếng nghị luận đứt quãng truyền vào trong tai, Tổ An không chút đổi sắc, chỉ nghiền ngẫm nhìn hai cha con Tang gia.

- Nguyên lai là Tạ điệt nữ, để ngươi tốn kém, trước đó cha ngươi đã đưa một phần hậu lễ rồi.

Tang Hoằng cố ý không nhìn Tổ An, chỉ chào hỏi Tạ Đạo Uẩn.

Tạ Đạo Uẩn khẽ cười nói:

- Bá phụ khách khí, trước đó là tâm ý của cha ta, phần này là tâm ý của ta, dù sao ta và Trịnh tiểu thư cũng là tốt bạn, đưa một phần lễ là chuyện tất nhiên.

Tang Hoằng cảm khái nói:

- Chất nữ người đã đẹp, lại còn biết quan tâm, tương lai không biết người nào có phúc khí cưới được ngươi.

Khuôn mặt của Tạ Đạo Uẩn đỏ lên, có chút ngượng ngùng cúi đầu.

Tổ An ở bên cạnh bất mãn:

- Tang đại nhân như vậy không khỏi nặng bên này nhẹ bên kia nha, đều là tặng lễ, sao ngươi chỉ khen Tạ tiểu thư, ta thì sao?

Tang Hoằng:

- ...

Tang Thiên:

- ...

Người xung quanh liếc nhìn, vì sao người ta chỉ khen Tạ tiểu thư, chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng?

Đến từ Tang Hoằng, điểm nộ khí +250!

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +357!

Tang Hoằng a một tiếng:

- Nguyên lai là Tổ công tử, người đến đều là khách, nếu thật lòng đến chúc mừng, Tang gia chúng ta đương nhiên hoan nghênh.

Tang Thiên lại không bảo trì bình thản như phụ thân, mắng to:

- Ngươi tặng cái đồ vật gì?

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +666!

Hắn chú ý tới lễ vật của đối phương là một cái mũ, hơn nữa còn xanh biếc.

Thế giới này không có sự tích nón xanh, nhưng hắn bản năng cảm thấy lễ vật này không phải vật gì tốt.

Tổ An mỉm cười, cầm lấy cái mũ đưa tới:

- Ta chẳng qua cảm thấy cái mũ này rất đẹp, rất phù hợp khí chất của Tang huynh, đến, ta đeo lên cho ngươi.

Nói xong thì muốn đội tới.

Tang Thiên lo lắng bên trong có cơ quan, cảnh giác lui về sau một bước:

- Nào có ở trong hôn lễ lại đi tặng mũ, ngươi không phải cố tình tới quấy rối sao!

Tổ An thở dài:

- Ta thật là thành tâm thành ý đến tặng lễ, ai bảo nhà chúng ta nghèo, tặng không nổi Đông Châu quý giá như Tạ tiểu thư, nhưng tâm ý của ta cũng giống như vậy. Chẳng lẽ thế lực như Tang gia, chỉ nguyện ý thu lễ vật danh quý, không nguyện ý thu quà mừng chẳng đáng tiền?

Mặc dù biết hắn cố ý châm ngòi ly gián, nhưng người xung quanh vẫn nghị luận ầm ĩ, xác thực, người ta đến cửa tặng lễ, tuy lễ vật không đáng tiền, nhưng lễ nhẹ tình nặng nha.

Huống chi xưa nay Minh Nguyệt Công chính trực, toàn bộ Minh Nguyệt Thành không ít người nhận qua ân huệ, bây giờ Sở gia ngay cả quà mừng ra dáng cũng không bỏ ra nổi, tao ngộ như vậy thực làm cho người đồng tình.

Nghe người xung quanh xì xào bàn tán, Tang Thiên giận dữ:

- Xú tiểu tử, ta thấy hôm nay ngươi là có chủ tâm tới quấy rối!

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +777!

- Thiên nhi!

Tang Hoằng quát hắn.

- Người đến đều là khách, hôm nay là ngày vui, người ta tặng lễ đương nhiên phải nhận.

- Thế nhưng...

Tang Thiên ẩn ẩn cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết không đúng ở nơi nào.

Tổ An mỉm cười:

- Vẫn là Tang đại nhân biết thời thể, đến, Tang huynh, ta tự mình đội lên cho ngươi.

Sau khi nói xong, thì trực tiếp đội mũ lên đầu hắn.

Tang Thiên muốn né tránh, nhưng bị phụ thân dùng ánh mắt ngăn cản, đành phải cố nén khó chịu đứng tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment