Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 792 - Chương 792: Tú Y Sứ Giả (2)

Chương 792: Tú Y Sứ Giả (2) Chương 792: Tú Y Sứ Giả (2)

Hắn tự giữ thân phận, đương nhiên sẽ không đi xuất thủ với hậu bối.

Chỉ là sự tình vừa rồi để thủ hạ của hắn không dám khinh thường, mười mấy người từ mỗi phương hướng đi tới, bọn họ tinh thông trận pháp và thuật hợp kích, muốn đuổi bắt một tu hành giả bình thường hẳn là đầy đủ.

- Ai dám thương tổn cô gia của chúng ta!

Đúng lúc này, một đội binh lính áo bào đỏ xông tới, vây Tổ An ở trung tâm, giằng co với binh lính của Lương Vương.

- Hồng Bào Quân?

Lương Vương lập tức nhận ra thân phận của những người này, cười lạnh.

- Nghe đồn uy danh của Hồng Bào Quân Sở gia, hôm nay gặp mặt quả nhiên bất phàm, cũng dám công nhiên đối kháng triều đình.

Một giáo úy của Hồng Bào Quân đi đến bên người Tổ An nhỏ giọng dò hỏi:

- Cô gia, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Đối phương là Vương gia, lại mang theo thánh chỉ đến, cho người ta áp lực không phải Liễu Diệu có thể so, lại thêm lần này Hồng Bào Quân tới chỉ có một phần nhỏ, thật xảy ra xung đột chỉ sợ thế cục không ổn.

- Ta cũng không rõ lắm.

Tổ An cười khổ.

- Các ngươi không cần quản ta, miễn cho Sở gia liên luỵ vào.

Giáo úy kia nói:

- Cô gia không cần phải lo lắng, Hồng Bào Quân từng người đều là hảo nam nhi, không có ai sợ chết.

Hai người đối thoại làm sao giấu giếm được tai mắt của Lương Vương, hắn nhịn không được cười lạnh:

- Tốt, có người nói Sở gia có ý đồ không tốt bản Vương vốn còn không tin, hiện tại xem ra, Hồng Bào Quân thật muốn lật trời.

Tổ An nói:

- Các ngươi không cần nhúng tay vào việc này, nhanh chóng trở về Sở gia bảo vệ lão gia phu nhân, đây là mệnh lệnh!

Trịnh Đán, Tạ Đạo Uẩn thân là nữ tử cũng không nguyện ý mang đến tai họa cho gia tộc, hắn đường đường nam tử, sẽ đi liên lụy người khác?

Sau khi nói xong, hắn cũng không đợi đối phương phản ứng, mũi chân điểm một cái, nhanh chóng xông ra ngoài.

Tuy hắn không muốn liên lụy Sở gia, nhưng muốn hắn thúc thủ chịu trói là không thể nào!

Thân hình hắn vừa động, bỗng nhiên trước mắt xuất hiện hai xích sắt đen nhánh, rõ ràng vung rất nhanh, lại không phát ra tiếng gió, đặc biệt là bây giờ màn đêm buông xuống, trong đêm tối như tăng thêm mấy phần quỷ mị.

Trong lòng hắn giật mình, mũi chân vội vàng điểm một cái, cải biến quỹ tích tiến lên.

Nhưng hắn còn chưa đứng vững, lại có hai xích sắt vô thanh vô tức vung vẩy tới, trực tiếp quấn tới hai chân của hắn.

Hắn vội vàng lăn mình, chật vật tránh thoát đi.

Sau đó lại có sáu xích sắt từ bốn phía bắn nhanh tới, phân biệt nhằm vào tứ chi, bên hông, cái cổ, phong kín từng phương vị. né tránh

Thấy tránh cũng không thể tránh, Tổ An vội vàng lấy ra Thái A Kiếm chém tới.

Phanh phanh phanh!

Kiếm xích tương giao, từng đoàn từng đoàn tia lửa nổ tung, lấy Thái A Kiếm sắc bén, lại không thể chém đứt xích sắt, chỉ ở trong đêm tối phóng ra từng đoàn từng đoàn ánh lửa.

Hắn chỉ cảm thấy hổ khẩu run lên, nguyên khí trong cơ thể bốc lên không thôi.

Thừa dịp này cũng thấy rõ người tập kích, nguyên lai là mười võ sĩ vừa rồi đi theo bên người Lương Vương, y phục của bọn hắn không giống binh lính bình thường, ống tay áo, cổ áo, tay áo đều thêu hoa văn Độc Giác Thú, trước đó từ tiết học của Thương Lưu Ngư biết được, đây là Thần thú Hải Trãi, tương truyền có năng lực phân biệt trung gian thiện ác.

Trong tay những võ sĩ này đều cầm một xích sắt đen nhánh, lúc này đang không ngừng đung đưa, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ công kích lần nữa.

Lương Vương không khỏi kinh ngạc:

- Vậy mà có thể tránh thoát Kim Cương Phục Ma Quyển của Tú Y Sứ Giả, quả thực là để bản Vương ngoài ý muốn.

- Tú Y Sứ Giả?

Tang Thiên cũng khiếp sợ không thôi, giống như trưng cầu nhìn về phía phụ thân.

Tang Hoằng trầm giọng nói:

- Tú Y Sứ Giả là võ sĩ bí mật bên người hoàng thượng, từng cái người mang tuyệt kỹ, có thể thay Thiên Tử làm việc, từ một ý nghĩa nào đó cũng là sai dịch, nhưng siêu nhiên hệ thống sai nha của triều đình. Lần này hoàng thượng giao bọn hắn cho Lương Vương, vốn cho rằng là đối phó cha con chúng ta, không nghĩ tới là đối phó người khác.

Tang Hoằng vừa trả lời vừa nhìn chằm chằm những Tú Y Sứ Giả kia xuất thần, vậy mà điều động Tú Y Sứ Giả, Tổ An đến cùng trộm đồ vật gì của hoàng thượng.

- Tú Y Sứ Giả là tới đối phó Tổ An?

Tang Thiên trừng to mắt, phải biết hắn xưa nay xem thường gia hỏa xuất thân lưu manh kia, kết quả không nghĩ tới đối phương ngưu bức như vậy, còn chọc tới cả hoàng đế.

Có điều hắn lại lập tức nói:

- Nhưng ta nhìn tu vi của những Tú Y Sứ Giả kia cũng không cao lắm nha, không có lợi hại như cha hình dung.

Tang Thiên lắc đầu:

- Ngươi không thể bị bề ngoài mê hoặc, mặc dù Tú Y Sứ Giả phần lớn là Ngũ phẩm Lục phẩm, nhưng bọn hắn am hiểu thuật hợp kích, cũng là Kim Cương Phục Ma Quyển mà Lương Vương nói, là trận pháp do hoàng thượng tự mình sáng tạo.

- Hơn nữa Câu Hồn Tác trong tay bọn họ là đặc chế, một khi đánh trúng thân thể tu hành giả, tu vi hơi thấp sẽ bị đánh tan nguyên khí; tu vi cao cũng sẽ bị ảnh hưởng, thực lực suy yếu rất lớn.

Tang Thiên nhịn không được nói:

- Nhưng lợi hại hơn nữa cũng có cực hạn, dù sao mỗi người chỉ là Ngũ phẩm, ta cũng không tin bọn họ hợp lại còn bắt được cha ngài!

Tang Thiên cười khổ:

- Nếu bọn hắn thật đến bắt ta, ta ngăn cản không nổi.

Tang Thiên trợn tròn mắt:

- Lợi hại như vậy?

Hắn tự hỏi đổi thành mình, vừa rồi những Tú Y Sứ Giả kia thi triển Kim Cương Phục Ma Quyển, chỉ sợ mình rất khó tránh được, nhưng không nghĩ tới ngay cả cha cũng đánh không lại.

Phế vật Tổ An kia làm sao lại lợi hại như vậy?

Nhất định là hắn trộm đồ vật của hoàng thượng, mới đột nhiên tăng mạnh, đúng, nhất định là như vậy, đáng tiếc đi đường tắt là phải trả giá đắt!

Bình Luận (0)
Comment