Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 808 - Chương 808: Ta Và Nàng Cùng Một Chỗ

Chương 808: Ta và nàng cùng một chỗ Chương 808: Ta và nàng cùng một chỗ

Mắt thấy tình thế giữa sân khẩn trương, bỗng nhiên vang lên một thanh âm:

- Chậm đã!

Đám người Lương Vương thì thôi, người Sở gia và Khương La Phu lại run lên, vội vàng quay đầu nhìn về một bên khác.

Tổ An sớm đã lấy mặt nạ xuống, lộ ra mặt thật, chậm rãi từ trong đám người đi ra:

- Các ngươi muốn bắt ta, cần gì khó xử người khác!

- A Tổ!

Thấy hắn đi ra, Tần Vãn Như vừa tức vừa gấp, việc đã đến nước này, hắn đi ra có ích lợi gì?

Còn không bằng mang theo Sở Sơ Nhan cao chạy xa bay, lại đi cứu Tiểu Chiêu và Ấu Chiêu.

Tổ An áy náy cười một tiếng:

- Các ngươi đã trục xuất ta ra khỏi Sở gia, thì tha thứ ta không hành lễ.

Hắn cũng không muốn liên lụy Sở gia, cho nên chém quan hệ của song phương càng sạch sẽ càng tốt.

Sau đó quay đầu nhìn về phía đám người Lương Vương:

- Các ngươi muốn bắt là ta, tới đi.

Lương Vương cười hắc hắc nói:

- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi vẫn rất có cốt khí, không tệ không tệ!

Hắn đối phó Sở gia, nói cho cùng chủ yếu là vì bức Tổ An hiện thân, bây giờ mục đích đã đạt tới, tự nhiên không cần làm khó Sở gia.

Dù sao chính diện xung đột với Sở gia, làm ra sự kiện đẫm máu quy mô lớn, hắn cũng khó đoán trước đằng sau sẽ ảnh hưởng như thế nào.

- A Tổ, chờ chịu chết không bằng cùng chúng ta kề vai chiến đấu.

Sở Trung Thiên biết hắn rõ ràng đã chạy được, lại bỗng nhiên hiện thân, nói cho cùng là vì Sở gia, lấy tính cách của hắn, làm sao có thể ngồi nhìn đối phương hi sinh vì mình?

Tổ An mỉm cười:

- Hiện tại ta và Sở gia không có quan hệ gì, không nhọc Minh Nguyệt Công hao tâm tổn trí. Hơn nữa ta cũng sẽ không chịu chết, dù sao Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh ở trong tay ta, hoàng thượng chưa đạt được, làm sao có thể tuỳ tiện giết ta?

- Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh!

Hiện trường xôn xao, rất nhiều người vốn muốn chạy đi không chạy nữa, vội vàng dừng lại.

- Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh là cái gì?

Rất nhiều người trước đây chưa từng nghe qua, có chút hiếu kỳ hỏi đồng bạn xung quanh.

- Đó là một quyển thần công bí điển chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, nghe nói có thể để người ta trường sinh, các đời vương hầu tướng lĩnh, không biết bao nhiêu người vì trường sinh mà đang tìm kiếm tung tích quyển sách này, đáng tiếc cho tới bây giờ không nghe ai tìm được, không nghĩ tới lại ở trong tay Tổ An.

Minh Nguyệt Thành lớn như vậy, không thiếu thế gia đại tộc, tin tức liên quan tới Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh nhanh chóng lưu truyền ra.

Từ xưa đến nay, coi như tu vi của ngươi lại cao, tu thành thiên hạ đệ nhất thì thế nào, nhiều lắm là sống lâu hơn người bình thường vài trăm năm, cuối cùng vẫn khó thoát kết cục Thiên Nhân Ngũ Suy.

Đương kim thánh thượng lợi hại, thiên hạ vô địch, nhưng mọi người đều biết, thọ nguyên của hắn đã sắp hết, lúc nào cũng có thể băng hà.

Trong mắt Tạ Dịch tuôn ra tinh mang, sau đó lại cúi đầu xuống che giấu:

- Khó trách hoàng thượng sẽ động can qua lớn như vậy, không tiếc trực tiếp diệt Sở gia cũng phải bắt được Tổ An, nguyên lai là cái này, phải mau chóng báo cáo cho Tề Vương.

Những năm này Tề Vương nhất mạch có thể tranh đấu với Hoàng Đế, nói cho cùng là vì hoàng thượng sắp chết, cho nên Tề Vương nhất mạch có đầy đủ kiên nhẫn chờ, thời gian đứng ở bên bọn họ.

Nhưng nếu hoàng thượng thu hoạch được trường sinh, như vậy Tề Vương nhất mạch còn trông cậy vào cái gì?

Ai não tàn đi đối nghịch với một đệ nhất cường giả trường sinh bất tử?

Nghĩ đến một loạt hậu quả nghiêm trọng, sắc mặt Tạ Dịch càng ngày càng khó coi, nếu như xử lý không tốt, sợ rằng Tề Vương nhất mạch sẽ sụp đổ.

Khương La Phu kinh ngạc liếc nhìn Tổ An, sao trên người tiểu gia hỏa này nhiều bí mật như vậy?

Tư chất siêu cấp đã đủ để cho thế gian điên cuồng, bây giờ còn có Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh?

Dụ hoặc bên trong làm cho nàng cũng có chút rục rịch, nếu không phải hai người quá quen không tiện hạ thủ, nói không chừng nàng cũng sẽ làm cường đạo một lần.

Sở Trung Thiên và Tần Vãn Như liếc nhau, nhìn ra chấn kinh trong mắt đối phương, cùng lúc đó trong lòng cũng có chút giật mình, bọn họ một mực không hiểu, vì sao hoàng thượng sẽ không để ý quy tắc triều đình ra tay với bọn họ, lúc đó còn cảm thấy bắt Tổ An chỉ là cái cớ, hiện tại mới hiểu, so sánh với Tổ An, nguyên lai Sở gia chỉ là hàng nhái.

Lấy nội tình của Sở gia tự nhiên nghe qua Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, bọn họ không nghĩ đến nó lại ở trong tay Tổ An.

Mấy tháng trước, từ trên xuống dưới Sở gia, ai cũng cảm thấy Tổ An trèo cao, hiện tại xem ra, ai trèo cao còn không biết đâu.

Đừng nói bọn họ, ngay cả Lương Vương và Liễu Diệu cũng kinh ngạc, tuy bọn họ phụ trách tới bắt Tổ An, nhưng không biết sự tình cụ thể, vốn đang âm thầm đậu đen rau muống hoàng thượng, hiện tại biết nguyên nhân, từng cái giật mình biến sắc.

Thống lĩnh Tú Y Sứ Giả nhất thời giận dữ:

- Hỗn trướng, lại dám yêu ngôn hoặc chúng, trên đời nào có Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh gì?

Đến từ Hoàng Hôi Hồng, điểm nộ khí +444!

Hắn không nói còn tốt, biểu hiện kích động như vậy, càng để người xung quanh cảm giác bọn hắn có tật giật mình, ánh mắt nhìn về phía Tổ An đều biến, hận không thể chiếm hắn làm của riêng.

Sở Trung Thiên lại giảo hoạt như thế, ta nói Sở gia làm sao lại gả Sở đại tiểu thư cho một lưu manh, nguyên lai là nhằm vào Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.

Nếu ta có nữ nhi ta cũng gả!

Bị ánh mắt tràn ngập tà niệm của mọi người nhìn, Tổ An nuốt nước miếng, nếu một đám tiểu thư mỹ lệ nhìn, hắn không ngại, nhưng một đám đại lão gia nhìn như vậy, thì chim muốn bay mất rồi.

Hắn hắng giọng, nhìn đám Tú Y Sứ Giả nói:

- Được được được, các ngươi nói không có thì không có, đã không có mà nói, ta có thể đi chưa?

Bình Luận (0)
Comment