Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 842 - Chương 842: Chuyển Biến (2)

Chương 842: Chuyển biến (2) Chương 842: Chuyển biến (2)

Tổ An âm thầm cảm thán, nữ nhân này thật đẹp, dù hủy thi diệt tích cũng làm đến tư thái ưu mỹ, đặc biệt là bây giờ đối phương chỉ qua loa khoác một tầng sa y, váy áo tung bay lộ ra da thịt tuyết trắng, để hắn không muốn rời mắt.

- Ngươi đang nhìn cái gì?

Vân Vũ Tình quay đầu, phát hiện đối phương đang nhìn mình chằm chằm, trong lúc nhất thời có chút bất an.

Không biết vì sao, người trước mắt rõ ràng chỉ là tù nhân, mà nàng là Vương phi cao cao tại thượng, đồng thời tu vi cũng vượt xa hắn, nhưng thời điểm hai người ở cùng một chỗ, nàng luôn cảm thấy hết thảy đều là đối phương chiếm chủ động.

Tổ An trực tiếp đứng dậy đi về phía nàng:

- Ngươi thật đẹp.

Cảm nhận được ca ngợi xuất phát từ nội tâm của hắn, khóe môi Vân Vũ Tình hơi giương lên, hiển nhiên trong lòng có chút vui vẻ, chỉ bất quá đối phương đến gần, nàng không khỏi có một loại cảm giác áp bách khiếp người, để cho nàng muốn lui về phía sau.

Nhưng lại bị một đôi tay ôm trở về.

- Sự tình của hắn đã giải quyết xong, chúng ta tiếp tục đi.

Tổ An tiến đến bên tai nàng nói.

Ngữ khí của đối phương tựa hồ không có trưng cầu ý kiến của nàng, cứ như vậy ôm nàng lên.

Trong đầu của Vân Vũ Tình có chút loạn, nam nhân này hoàn toàn không giống Ngô Vương, ngày bình thường Ngô Vương quan tâm âm nhu, nam nhân này lại cường thế bá đạo.

Không biết vì sao, ngửi được khí tức dương cương của hắn, nàng lại không có chút chán ghét nào, ngược lại tâm tình có chút chờ mong.

Nhưng nữ nhân rụt rè vẫn để nàng theo bản năng cự tuyệt:

- Ta... Ta trị liệu vết thương cho ngươi trước.

- Giống như vừa rồi, ngươi trị phần ngươi, không xung đột nha.

Tổ An ôm nàng đi tới bên giường.

Vân Vũ Tình khẽ nhếch môi đỏ, trái tim phanh phanh nhảy lên, chỉ có thể không ngừng an ủi mình, ta làm hết thảy là vì hoàn thành nhiệm vụ.

...

Qua một hồi, Tổ An thấy vết thương trên người đã hoàn toàn khép lại, cầm tay nàng nói:

- Đa tạ Vương phi trị liệu.

- Cám ơn ngươi cứu ta một mạng mới phải.

Lúc này tâm tình của Vân Vũ Tình cực kỳ phức tạp, nàng còn là lần đầu tiên nhìn thấy một nam nhân vì cứu nàng mà không để ý tánh mạng.

Phải biết lấy tu vi của Tổ An, vừa rồi một kiếm của thích khách Ám Dạ Tinh Linh kia, có xác suất lớn sẽ đánh nổ nửa người của hắn, nhưng hắn vẫn nghĩa vô phản cố che ở trước người nàng.

Để cho nàng trong lúc nhất thời không biết làm sao đi đối mặt nam nhân này.

Nếu lúc trước, nàng trầm mê ở trong tình yêu sẽ tin tưởng trượng phu gặp phải loại tình huống này cũng xả thân cứu nàng, nhưng trải qua sự tình mấy ngày nay, nàng rất rõ ràng, ở trong lòng trượng phu, trọng yếu nhất chỉ có hắn, hơn phân nửa sẽ không giúp nàng đỡ kiếm.

Tổ An cẩn thận đánh giá giai nhân gần trong gang tấc, nhìn môi đỏ tươi đẹp ướt át kia, liền nhịn không được hôn qua.

Phát giác được động tác của hắn, Vân Vũ Tình theo bản năng co về phía sau.

Chỉ bất quá Tổ An không hề từ bỏ, tiếp tục tiến tới, hắn cảm giác được đối phương cự tuyệt không còn kiên quyết như lúc trước.

Rốt cục, hai đôi môi đụng vào nhau.

Lần này Vân Vũ Tình hoàn toàn tỉnh táo nên thật chấn kinh, liều mạng giằng co, hai tay thử đẩy nam nhân trên người ra.

Chỉ tiếc đối phương thờ ơ.

Cách một hồi, khí lực trên tay nàng càng ngày càng nhỏ, cuối cùng triệt để cùng hắn mười ngón đan xen, dần dần động tình hôn trả đối phương.

Lại một trận mây mưa ái ân cuồng nhiệt diễn ra.

...

Cũng không biết qua bao lâu, Tổ An vuốt lấy thân thể giai nhân còn không ngừng run rẩy sau khi cao triều:

- Vương phi muốn Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh này là tự mình luyện?

- Không phải...

Vân Vũ Tình theo bản năng đáp lại.

- Vậy thì tốt.

Tổ An cười cười.

- Vậy ta liền nói khẩu quyết cho ngươi.

Vân Vũ Tình ngồi thẳng thân thể, mái tóc dài đen óng như thác nước rủ xuống, làm nổi bật lên da thịt trắng như tuyết:

- Đây là vật bảo mệnh của ngươi, ngươi thật dễ dàng truyền cho ta như vậy?

Hiện tại nàng mới hồi tưởng lại, vừa rồi toàn bộ quá trình, nàng không hề cảm giác được lộ tuyến vận hành nguyên khí trong cơ thể đối phương.

Bất quá từ vừa mới bắt đầu đến xem, coi như nàng cẩn thận cảm thụ, hơn phân nửa cũng không tra được, xem ra Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh rất thần kỳ, hoàn toàn không giống công pháp bình thường.

- Dù sao ta cũng phải chết, Vương phi ôn nhu với ta như vậy, ta có thể phụ ngươi sao?

Tổ An cười cười, nói cho nàng khẩu quyết Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.

Đương nhiên hắn không đến mức thấy sắc mờ mắt, khẩu quyết tự nhiên là cải biến qua, đối phương rõ ràng là vì Ngô Vương mà đến, hắn làm sao có thể tiện nghi những gia hỏa có dã tâm kia?

Sau khi nói xong hắn còn dặn dò:

- Môn công pháp này Vương phi không nên luyện, không thích hợp nữ nhân.

- Không thích hợp nữ nhân?

Nghe được lời này, Vân Vũ Tình sửng sốt.

- Tại sao lại có loại công pháp như vậy?

Thiên hạ quá lớn, nàng biết có chút công pháp không thích hợp nữ nhân tu luyện, cũng có chút công pháp không thích hợp nam nhân tu luyện. Nhưng danh tiếng của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh quá vang dội, công pháp trường sinh lại còn có yêu cầu như vậy, thật là quá cổ quái.

- Cái này thật là vì muốn tốt cho ngươi, ngươi quyết đừng luyện, nếu không phải chúng ta quan hệ thân mật, ta cũng sẽ không nói cho ngươi.

Tổ An ôm vòng eo mềm mại của nàng, trên mặt có ý cười ôn nhu.

- Có phải ngươi lại cho ta một phần khẩu quyết giả hay không?

Vân Vũ Tình cắn môi sẵng giọng, nàng cũng không ngu ngốc, rất nhanh đã kịp phản ứng.

- Dĩ nhiên không phải giả, ta thề mỗi một chữ bên trong đều là thật.

Tổ An nghiêm mặt nói.

Từng chữ đều là thật, nhưng thiếu chút nội dung tinh hoa nhất. Mặt khác có vài đoạn khẩu quyết trình tự bị điên đảo, sẽ sinh ra hiệu quả hoàn toàn khác biệt.

Bình Luận (0)
Comment