Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 851 - Chương 851: Trộm Long Tráo Phượng (2)

Chương 851: Trộm long tráo phượng (2) Chương 851: Trộm long tráo phượng (2)

Tang Thiên gấp:

- Vậy sao trước đó ngươi không cho Trịnh Đán ở cùng với ta?

Tổ An bất đắc dĩ:

- Ai bảo ngươi không có bản lĩnh.

Sau đó hắn nói với Hoàng Hôi Hồng:

- Các ngươi đổi thân phận của chúng ta, dụng ý ta có thể đoán được một chút, nhưng những sát thủ kia cũng không phải ngốc, dù sao rất khó tưởng tượng tân nương tử không ở cùng tân lang, khí đó bọn họ sẽ nhìn ra sơ hở.

Hoàng Hôi Hồng âm thầm gật đầu, gia hỏa này nói xác thực có đạo lý, dù sao không phải tất cả thế lực đều biết Tổ An ở cùng Trịnh Đán, đến thời điểm phái sát thủ đến xem xét, vô ý thức hoài nghi người ở cùng tân nương là tân lang Tang Thiên, vậy thì phiền phức.

Hắn rất quan tâm an nguy của Tổ An, cho nên một chút hiểm nguy cũng không nguyện ý bốc lên, nhìn Trịnh Đán nói:

- Ngươi và Tổ An đến xe tù của Tang Hoằng, Tang Thiên, ngươi đến xe ngựa phía trước.

Tang Thiên nhất thời trợn tròn mắt, làm nửa ngày mình vẫn không có cách nào ở cùng Trịnh Đán?

Bất quá nghĩ đến còn có phụ thân nhìn chằm chằm, Tổ An cũng không thể làm gì Trịnh Đán, trong lòng hắn thở dài một hơi, hết thảy cũng không phải không thể tiếp nhận.

Hết thảy đều gạt Lương Vương và Liễu Diệu, kể từ sự tình hôm qua phát sinh, hắn liền mang theo Tú Y Sứ Giả tiếp quản công tác phòng vệ Tổ An và cha con Tang Hoằng, không cho phép cấm quân tới gần.

Tang Thiên ở trong xe ngựa, người khác không nhìn thấy bộ dáng của hắn, Tổ An thì được người cải biến kiểu tóc và hóa trang, phối hợp một số vết máu, không nhìn kỹ mà nói, sẽ rất khó phân biệt ra được.

Đồng thời đối ngoại tuyên bố đêm qua Tang Thiên bị thích khách gây thương tích, cho nên để Trịnh Đán ở một bên chiếu cố.

Làm xong hết thảy, hắn mới cho hai chiếc xe rời tiểu viện.

Phát sinh sự tình tối hôm qua, Lương Vương và Liễu Diệu vì tránh hiềm nghi, cố ý cách xa xa, nên cũng không phát hiện hai chiếc xe đã đổi người.

Thậm chí Lương Vương còn nói đùa với Liễu Diệu:

- Hôm nay sao gia hỏa Tổ An kia không ồn ào giống như trước nhỉ?

Liễu Diệu cười ha ha:

- Hơn phân nửa là bị ám sát hôm qua dọa sợ mất mật, hắn như vậy chúng ta càng thanh tịnh.

- Không tệ không tệ.

Lương Vương cũng cười rộ lên.

- Sớm biết như vậy, thì nên tìm người dọa hắn, loại tiện nhân này, rượu mời không uống, chỉ muốn uống rượu phạt.

Lúc này trong xe tù, Tổ An thừa dịp Trịnh Đán rúc vào bên cạnh bó thuốc cho hắn, lặng lẽ đưa tay bóp mong nàng một cái, vừa nhìn Tang Hoằng nói:

- Tang đại nhân, cử động của ngươi có chút không tử tế nha.

Tang Hoằng biết không thể gạt được hắn, cũng không giải thích:

- Tuy như vậy ngươi mất mạng có khả năng đề cao chút, nhưng khả năng bị bắt đi sẽ giảm thấp, cho nên đối với ngươi cũng không phải không có chỗ tốt.

Tổ An hừ lạnh:

- Cái này cũng gọi có chỗ tốt với ta?

- Ngươi không phải cũng đồng ý sao?

Tang Hoằng khẽ cười.

- Vốn ta một mực hoài nghi, ngươi thông minh như vậy, vì sao lại lựa chọn một con đường hẳn phải chết, nhưng bây giờ ta có thể xác định, ngươi có kế hoạch của mình, nhưng điều kiện tiên quyết là phải bình an đến kinh thành mới được.

Tổ An âm thầm cảnh giác, gia hỏa này thật không thể khinh thường, như vậy cũng có thể đoán được bảy tám phần, có điều hắn đương nhiên sẽ không thừa nhận:

- Tang đại nhân là lão hồ ly, nhưng đừng biến người khác thành tiểu hồ ly, ta không có nhiều ý nghĩ như vậy, bây giờ có thể sống một ngày tính một ngày rồi.

Nghe hắn nói như vậy, Tang Hoằng cười không nói.

Sau đó đại bộ đội tiếp tục tiến lên, một mực gió êm sóng lặng, thẳng đến một ngày này, khắp nơi ẩn ẩn truyền đến thanh âm run rẩy, nơi xa xuất hiện một làn sóng đen nhanh chóng tới gần đội ngũ.

Lương Vương và Liễu Diệu cũng được thông báo, vội vàng đi ra xem xét, nghi ngờ nhìn làn sóng đen ở nơi xa, bỗng nhiên sắc mặt hai người đại biến:

- Là phản quân! Chuẩn bị tác chiến!

Bọn họ không hiểu vì sao lại ở địa phương này gặp phải phản quân, phải biết tuy nơi này cách Lô Thủy Quận không tính quá xa, nhưng cũng không tính gần, trung gian còn ngăn cách mấy châu quận, chi phản quân này đến cùng là làm sao đột nhiên xuất hiện ở đây?

Thủ vệ những châu quận ở ven đường đều chết hết rồi sao!

Liễu Diệu vô ý thức muốn rút lui, lại bị thủ hạ ngăn cản:

- Vệ tướng quân, hiện tại không thể lui, bây giờ phản quân đã xông tới, bên trong không ít kỵ binh, hiện tại muốn chạy trốn là chạy không thoát, ngược lại sẽ làm trận hình tán loạn, không có lực phản kháng, bị người ta dễ dàng từ phía sau lưng chém giết.

- Không sai, còn không bằng kết trận nghênh địch, tuy những phản quân này nhân số nhiều, nhưng thực lực cá thể còn lâu mới so sánh được với chúng ta, chỉ cần chống đỡ một đoạn thời gian, đến thời điểm châu quận phụ cận nhận được tin tức, kéo quân đội tới trợ giúp, chúng ta sẽ an toàn, nói không chừng còn có thể lập xuống đại công.

Dù sao cấm quân cũng là bộ đội tinh duệ nhất đế quốc, bên trong không thiếu trí sĩ, vội vàng khuyên can.

Liễu Diệu cũng có chút hoang mang lo sợ, vội vàng hỏi thăm Lương Vương:

- Vương gia, ngài tính làm sao bây giờ?

Lương Vương dù sao cũng là Tông Sư, trấn định nói:

- Vậy thì bày trận nghênh địch!

- Bày trận, bày trận!

Lúc này Liễu Diệu mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng cưỡi ngựa hô to.

Những cấm quân kia đây xe ngựa và quân nhu ra ngoại vi, sau đó lại bày trận, cầm thuẫn, giơ trường thương nhắm ngay phản quân xông lại.

Lương Vương thì bay đến giữa không trung, hai tay ngưng tụ ra hai cái quang cầu, trực tiếp đập tới phản quân.

Oanh… oanh!

Hai tiếng nổ mạnh, phản quân xông lại người ngã ngựa đổ, bất quá chúng nhân số đông đảo, chút tổn thất này không cách nào ngăn cản bọn họ trùng kích.

Bình Luận (0)
Comment