Tuy động tác của nàng rất nhỏ, nhưng không giấu diếm được Tang Hoằng, nhìn thấy một màn này, hắn không khỏi nhướng mày.
Tang Thiên thì ngậm miệng, nghĩ thầm hiện tại ta là Tổ An, tính mệnh tạm thời sẽ không có vấn đề, hơn nữa Trịnh Đán cũng có thể còn sống, như thế sau khi sự việc xảy ra, lại đợi muội muội tới cứu, chỉ bất quá muội muội đánh thắng được những người này sao...
Biết đã đến thời khắc nguy cấp nhất, Hoàng Hôi Hồng đang muốn mở ra cấm chế cho Tang Hoằng, bỗng nhiên trong không khí truyền tới giọng nữ kiều mị dễ nghe:
- Không nghĩ tới ở đây náo nhiệt như vậy.
Nghe được thanh âm này, động tác của Hoàng Hôi Hồng dừng lại, hắn dự định trước xem tình huống lại nói.
Tổ An giật mình, thanh âm này rất quen tai, chẳng lẽ là người ta tưởng tượng tới?
Tang Thiên sớm đã kích động tiến đến cửa sổ, nhìn về phía bóng người xinh đẹp từ giữa không trung chậm rãi bay tới:
- Thu đại gia, thật là Thu đại gia!
Lông mày thanh nhã tú lệ, con ngươi long lanh, cánh môi kiều diễm ướt át khiến người ta nhìn thấy đã không kìm lòng được muốn tiến tới hôn một cái.
Bên môi treo nụ cười yếu ớt, còn có phong tình lưu chuyển ở trong sóng mắt, để bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy nàng cũng sẽ hô hấp dồn dập, trừ Thu Hồng Lệ còn có thể là ai!
Sau khi Thần Tiên Cư không có nàng, nhân khí giảm hơn phân nửa, lúc đó Tang Thiên cũng dậm chân thật lâu, vốn cho rằng đời này không còn cơ hội gặp nhau, ai biết hôm nay lại gặp được!
Xem ra thượng thiên thật không tệ với ta.
Trong mắt đám Ám Dạ Tinh Linh cũng lóe lên vẻ kinh diễm, ào ào nhìn qua nàng, trên đời lại có nữ nhân xinh đẹp như vậy? Vừa nhìn thấy đã liên tưởng đến giường.
Ám Dạ Tinh Linh rất khác Tinh Linh tộc trời sinh thân cận tự nhiên và yêu thích hòa bình, bọn nó thích giết hại, đồng thời không che dấu dục vọng của mình.
Trong mắt mấy nữ Ám Dạ Tinh Linh thì lóe lên vẻ ghen ghét, nữ nhân này mị như vậy, xem xét liền biết thường ra ngoài thông đồng nam nhân.
- Thu đại gia, ngươi đi mau, nơi này nguy hiểm.
Bỗng nhiên Tang Thiên tỉnh ngộ lại, nơi này nguy hiểm như thế, nữ nhân xinh đẹp như Thu Hồng Lệ tới chẳng phải đưa dê vào miệng cọp?
Tổ An trợn trừng mắt, gia hỏa này có ngốc hay không, dù trước đó không biết thân phận của Thu Hồng Lệ, nhưng vừa rồi cũng phải thấy nàng từ giữa không trung bay tới chứ, làm sao có thể là người bình thường.
Tang Hoằng cũng nhíu mày hừ lạnh, hiển nhiên nhi tử biểu hiện làm cho hắn quá thất vọng.
Thu Hồng Lệ cười nhẹ:
- Đa tạ Tang công tử quan tâm.
Đồng thời nhìn thấy Tổ An mặc y phục tân lang và Trịnh Đán mặc y phục tân nương như một đôi phu thê, không khỏi nao nao, hiển nhiên không biết đây là có chuyện gì.
Nhớ không lầm thì Trịnh Đán hẳn là con dâu của Tang gia, sao cha con Tang gia lại không chút để ý, nhà bọn họ sẽ không có đam mê kỳ quái gì chứ?
Ám Dạ Tinh Linh thì kịp phản ứng:
- Nguyên lai là muốn chơi kế sách thay mận đổi đào, xém chút bị lừa, mọi người chú ý, đợi lát nữa bắt sống người mặc y phục tân lang, đó mới là Tổ An.
Lúc này có người khác nói:
- Vạn nhất nữ nhân này cùng bọn hắn bắt nhịp, cố ý lừa chúng ta tại sao?
Thủ lĩnh Ám Dạ Tinh Linh khẽ giật mình, thật là có loại khả năng này, liền nói:
- Bắt hai tên trẻ tuổi, Tú Y Sứ Giả và lão già kia thì giết.
Thu Hồng Lệ thở dài:
- Chưa gì đã bắt đầu phân phối chiến lợi phẩm, quá không coi ai ra gì nha?
Ánh mắt của thủ lĩnh Ám Dạ Tinh Linh tham lam nhìn ở trên người nàng:
- Cô nương đừng hoảng sợ, chờ chúng ta giải quyết chính sự xong, sẽ hầu hạ ngươi thật tốt.
Tuy nhìn Thu Hồng Lệ tu vi không tệ, nhưng còn không được bọn họ để ở trong mắt.
Thu Hồng Lệ lắc đầu:
- Có thể bức những người này từ trong đại bộ đội ra, là dựa vào đại quân của Lô tướng quân mới thực hiện được, các ngươi muốn nhân cơ hội hái quả đào?
Ám Dạ Tinh Linh giật mình:
- Nguyên lai ngươi là thủ hạ của Lô Tán Nguyên!
Tang Thiên nhất thời thất hồn lạc phách, hắn thực không nghĩ ra, nữ nhân xinh đẹp như vậy lại là phản đảng.
Trịnh Đán lại có chút thưởng thức Thu Hồng Lệ, phải biết lúc trước thân phận vụng trộm của nàng là bang chủ một trong hai đại bang, tự nhiên là biết Thu Hồng Lệ, nếu đối phương chỉ là hoa khôi của nơi ăn chơi, nàng ngược lại sẽ rất xem thường.
- Đáng tiếc Lô Tán Nguyên anh hùng cả đời lại tính sai, chỉ phái ngươi tới, trừ đưa nha đầu làm ấm giường cho chúng ta, thì không có chút tác dụng nào.
Mấy Ám Dạ Tinh Linh cười ha ha.
- Ai nói ta chỉ có một người?
Thu Hồng Lệ hé miệng cười duyên, nhẹ nhàng vỗ tay, tám thân ảnh chậm rãi từ mỗi phương hướng đi ra.
Tám người này có béo có gầy, có cao có thấp, bên trong còn có nữ nhân.
Nhìn đặc điểm của mấy người kia, lại thêm tạo hình của bọn hắn, thủ lĩnh Ám Dạ Tinh Linh kinh hãi:
- Các ngươi là Bát Đại Tán Nhân của Ma giáo!
- Không nghĩ những thích khách như các ngươi cũng biết danh tiếng của chúng ta.
Một tên mập cười hắc hắc.
Sắc mặt của đám Ám Dạ Tinh Linh trở nên cực kỳ khó coi.
Tổ An hỏi thăm Tang Hoằng:
- Bát Đại Tán Nhân là cái quỷ gì?
- Cao tầng của Ma giáo, phân biệt đại biểu tám loại lực lượng nguyên tố Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi Băng.
Tang Hoằng trầm giọng nói.
- Không nghĩ tới Ma giáo và phản quân sớm có cấu kết, không đúng, nhìn tình huống nói không chừng song phương chính là một đám.
Thu Hồng Lệ xoay đầu lại nhìn hắn mỉm cười:
- Tang đại nhân thông minh như vậy thì nên rõ ràng, người thông minh thường không sống lâu.
Tang Hoằng lạnh nhạt:
- Hiện tại ở tình huống này, lão phu vốn cũng sống không bao lâu.