Lúc này trong xe ngựa một đường phi nước đại, Tổ An nhịn không được mở cửa xe nói:
- Ta nói nghi thức mời thánh chỉ của các ngươi không thể giản hóa một chút sao, nhất định phải làm nhiều nghi thức như vậy, nói nhiều lời như vậy làm gì, hiện tại nếm đau khổ rồi nha?
Hoàng Hôi Hồng:
- ...
Đến từ Hoàng Hôi Hồng, điểm nộ khí +444!
Hiện tại hắn đang nổi nóng, loại cảm giác rõ ràng có thể đánh thắng đối phương, lại bị người làm cho không cách nào dùng đại chiêu là cực kỳ biệt khuất, nghe Tổ An nói càng như đổ thêm dầu vào lửa.
Tang Hoằng giải thích:
- Này cũng trách không Hoàng thống lĩnh, cái nghi thức này hẳn là hoàng thượng định ra.
Tổ An a một tiếng:
- Ta hiểu rồi, nhất định là hoàng thượng thích trang bức khoe khoang, cố ý để cho thủ hạ phô trương thanh thế. Kết quả không nghĩ tới hố thủ hạ.
Hoàng Hôi Hồng:
- ...
Tang Hoằng cau mày nói:
- Nói cẩn thận, ở sau lưng nghị luận hoàng thượng là tội bất kính.
- Dù sao hoàng thượng cũng không nghe được nha.
Tổ An xem thường.
- Mặc dù hắn là thiên hạ đệ nhất cường giả, nhưng còn không tới cấp độ toàn trí toàn năng, bằng không vừa rồi đã trực tiếp xuất thủ diệt những Ám Dạ Tinh Linh kia, còn có lão đầu Long tộc, Tú Y Sứ Giả của hắn đã không phải chết.
Hoàng Hôi Hồng:
- ...
Tang Thiên hừ lạnh:
- Ngươi thật không có chút kính nể nào, hoàng thượng an bài như vậy tự nhiên có cân nhắc của hắn, loại phố phường vô lại như ngươi có thể ngông cuồng phỏng đoán sao.
Tổ An cười:
- Nghe Tang công tử nói, thì nhất định có thể biết hoàng thượng nghĩ như thế nào, mong chỉ giáo.
Tang Thiên hơi đỏ mặt:
- Đã nói hoàng thượng tự có cân nhắc, ta làm sao dám ngông cuồng nói hiểu rõ thánh ý.
- Cắt ...
Tổ An xem thường.
- Khinh bỉ nhất chính là loại người ra vẻ cái gì cũng hiểu, nhưng thời điểm cần các ngươi nói lại không nói ra được gì, ngốc nghếch sùng bái những người có tiền có thế kia, cảm giác bọn hắn đánh rắm cũng trải qua nghĩ sâu tính kỹ.
- Ngươi…
Bị người quở trách ở trước mặt thê tử, Tang Thiên giận dữ, đứng lên muốn liều mạng với hắn.
Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +999!
Chỉ bất quá lại bị phụ thân ngăn cản:
- Được rồi, đến lúc nào rồi các ngươi còn ở nơi này nhao nhao. Hoàng thống lĩnh, hiện tại đã đến thời khắc nguy cơ, ngươi còn không định giải trói buộc để chúng ta giúp ngươi một tay?
Sắc mặt Hoàng Hôi Hồng âm tình biến ảo, hiển nhiên đang tiến hành đấu tranh tâm lý kịch liệt.
Hắn làm sao không biết lấy tu vi của Tang Hoằng có thể giúp một tay, nhưng một khi thả bọn hắn ra, trời mới biết bọn họ đến cùng là giúp hay lập tức chạy trốn, hết thảy sẽ không còn ở trong khống chế của hắn.
Nếu bọn họ chạy một mình thì thôi, chẳng may cướp Tổ An đi, hắn sẽ không có năng lực ngăn cản.
Cân nhắc đến ân oán giữa Tang Thiên và Tổ An, một khi giải cấm chế cho bọn họ, nói không chừng bọn họ sẽ giết Tổ An trước, như thế hắn thật là muôn lần chết cũng khó chuộc được tội.
Đúng lúc này, một vệt ô quang bắn nhanh tới, Hoàng Hôi Hồng vội vàng tránh đi, tuy tránh đi yếu hại, nhưng đầu vai vẫn xuất hiện huyết hoa.
Một vệt hắc khí tản ra, hiển nhiên trên đầu tên có độc.
Hoàng Hôi Hồng vội vàng móc ra một bình thuốc ăn vào, miễn cưỡng ngăn chặn độc tính.
Lúc này tám tên Ám Dạ Tinh Linh đã vây tới, có giáo huấn lần trước, bọn họ trực tiếp chiếm các phương vị, tránh cho đối phương có cơ hội chạy trốn.
Ám Dạ Tinh Linh hừ lạnh:
- Chạy đi, xem lần này các ngươi có thể chạy đi đâu.
Trong mắt Hoàng Hôi Hồng đầy vẻ phẫn nộ, những người này xuất hiện ở đây, chứng minh ba tên đồng bạn của hắn đã hi sinh.
Tổ An đánh giá xung quanh, có chút kỳ quái:
- A, vì sao lão đầu Long tộc kia không tới?
Tang Hoằng đáp:
- Long tộc luôn không hỏi thế sự, chắc hẳn bọn họ cũng không muốn tham dự vào quá nhiều.
- Há, làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ.
Tổ An tổng kết.
- Nếu hắn không tới, hiện tại Hoàng Hôi Hồng có thể tùy ý thỉnh cầu thánh chỉ không?
Tang Hoằng cười khổ:
- Nào có dễ dàng như vậy, vừa rồi trúng Trầm Mặc Ngôn Linh, xem ra chí ít trong vòng một canh giờ là không có cách nào mở miệng, thời gian dài như vậy, chúng ta đã sớm chết 800 lần rồi.
Tổ An a một tiếng, như có điều suy nghĩ, nguyên lai Ngôn Linh còn có thể dùng như vậy, nếu ta biết Ngôn Linh, chẳng phải không cần sợ Tú Y Sứ Giả mời thánh chỉ...
Lúc này Tang Hoằng hiếu kỳ đánh giá Tổ An:
- Vì sao ngươi không hoảng?
Trong lúc nhất thời Tổ An còn không kịp phản ứng.
Tang Hoằng tiếp tục nói:
- Theo vừa mới bắt đầu, ta vẫn chú ý ngươi, trên mặt ngươi vẫn luôn không có biểu lộ sợ hãi. Phải biết cục diện bây giờ đừng nói Hoàng Hôi Hồng, ngay cả ta sống hơn nửa đời người, tự nhận là định lực rất tốt, nhưng trong lòng vẫn hoảng sợ, hết lần này tới lần khác ngươi lại không có chút cảm giác khẩn trương.
Lời vừa nói ra, Trịnh Đán, Tang Thiên, thậm chí Hoàng Hôi Hồng ở bên cạnh đều hiếu kỳ nhìn về phía hắn.
Tổ An cười ha ha:
- Cái này gọi là khí chất của nhân vật chính, núi lở ở trước mặt mà sắc không thay đổi, cái này các ngươi không học được.
Đám người Tang Hoằng:
- ...
Những Ám Dạ Tinh Linh kia hiển nhiên không muốn lãng phí thời gian, thủ lĩnh trầm giọng nói:
- Trừ Tổ An, tất cả đều giết... Ngô, nữ nhân kia có thể giữ lại.
Trịnh Đán vốn xinh đẹp, lại thêm y phục tân nương càng kiều diễm, ngay cả bọn họ nhìn cũng động tâm.
Nữ nhân xinh đẹp như vậy hoàn toàn có thể chơi một thời gian, sau khi chơi chán còn có thể chuyển tay bán ra giá tiền rất lớn.
Tuy Trịnh Đán không biết ý nghĩ của bọn họ, nhưng nhìn ánh mắt dâm tà kia, toàn thân liền cảm thấy không thoải mái, vô ý thức nhích tới gần Tổ An, chỉ có dựa sát vào hắn, nàng mới có cảm giác an bình.