Đinh Nhuận không nói thêm gì nữa, cầm đao tiếp tục đánh về phía Tổ An.
Tổ An vừa thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh tránh né, vừa tùy thời phản công, vốn lấy tu vi chênh lệch của hai người, coi như hắn thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, cũng không tránh né được bao lâu, nhưng trước đó hắn bị thương nặng, phát động hiệu quả của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, hiện tại cường độ nguyên khí và tốc độ tăng trưởng không biết bao nhiêu lần.
Lại thêm Đinh Nhuận cũng bị thương nặng, bằng không dưới tình huống bình thường mở đại chiêu, tốc độ của Tổ An vẫn kém hắn, hiện tại song phương này lên kia xuống, vậy mà đánh cho tương đương.
Đinh Nhuận càng đánh càng kinh hãi, gia hỏa này đến cùng là yêu nghiệt gì, thân pháp quỷ mị như thế, không chỉ để đại bộ phận công kích của hắn đánh hụt, còn có thể thỉnh thoảng phản kích.
Kiếm pháp của đối phương rõ ràng rất đơn giản, thậm chí có lúc sơ hở trăm chỗ, nhưng ở dưới thân pháp quỷ mị kia gia trì, sơ hở biến thành không có sơ hở, ngược lại chiêu chiêu tàn nhẫn khó phòng.
Người xung quanh cũng nhìn trợn tròn mắt, mặc dù hiện tại mọi người đều biết Tổ An bất phàm, nhưng có thể cùng một sát thủ đỉnh phong đánh bất phân thắng bại, chuyện này quá bất hợp lý rồi?
Trịnh Đán tràn ngập yêu thương nhìn thân ảnh kia, nghĩ thầm nam nhân ta chọn trúng quả nhiên bất phàm.
Trong nháy mắt đó, thậm chí nàng có chút hối hận ban đầu ở Minh Nguyệt Thành tại sao phải bận tâm mặt mũi Trịnh gia đi thành hôn với Tang Thiên, theo A Tổ bỏ trốn không phải càng tốt sao.
Bùi Miên Mạn thì kinh nghi bất định, giữa sân chỉ sợ là nàng hiểu thực lực của Tổ An nhất, lúc này mới bao lâu không gặp, thực lực của hắn tiến bộ quá khoa trương rồi?
Không đúng, mỗi một lần gặp lại nhau, thực lực của hắn đều tiến bộ rất khoa trương, vốn nàng nghĩ mình là thiên tài tu hành, nhưng tốc độ tu luyện của nàng so sánh với gia hỏa này quả thực là kém cách xa vạn dặm.
Vì sao nha đầu Sở Sơ Nhan kia nhìn người chuẩn như vậy, luôn có thể trước ta một bước... A, chờ chút, hình như hiện tại bọn họ đã không phải là phu thê... hì hì…
Tang Thiến thì dị sắc liên tục, nếu như vừa rồi không giao thủ với Đinh Nhuận, nàng sẽ hoài nghi bây giờ Đinh Nhuận đã nỏ mạnh hết đà, thực lực giảm xuống quá lợi hại, nhưng vừa rồi hắn có thể dễ dàng kích thương ba nữ liên thủ nha.
Ta tự nhận đã là người nổi bật trong đồng lứa, nhưng gia hỏa này rõ ràng tuổi tác không lớn hơn ta bao nhiêu, vì sao làm được?
Tang Thiên thì khiếp sợ không thôi, có điều hắn lập tức quay đầu nhìn về phía ba nữ nhân, thấy ánh mắt của vị hôn thê mềm mại đáng yêu, hắn thật là muốn tức điên.
Mỹ nữ tuyệt sắc khác thì tràn ngập hảo cảm nhìn Tổ An, thậm chí ngay cả muội muội cũng sùng bái, mình là xui xẻo tám đời mới gặp phải gia hỏa này a.
Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +555+555+555...
Lúc này Đinh Nhuận cũng rất phẫn nộ, hắn công kích lâu như vậy cũng không thể giết đối phương, hắn đã cảm nhận được suy yếu sau khi trọng thương, đại chiêu của mình không có khả năng một mực sử dụng, tiếp tục như vậy sẽ rất nguy hiểm.
Hắn bay đến giữa không trung, đao trong tay không còn mau lẹ nhanh chóng, mà biến thành chậm chạp.
Tổ An không dám chủ quan, bởi vì theo tốc độ múa đao trở nên chậm, không khí xung quanh tựa hồ đặc lại.
Đao của Đinh Nhuận rất chậm, theo hắn không ngừng múa, quanh người tựa hồ khắp nơi đều là đao ảnh đỏ sậm.
- Gió tanh mưa máu!
Hắn gầm nhẹ một tiếng, sau đó đao ảnh đầy trời trút xuống, giống như mưa máu.
Ngươi không phải rất giỏi né tránh sao, đao khí của ta bao phủ hết, ta nhìn ngươi tránh chỗ nào!
Hơn nữa vì phòng ngừa đối phương dùng thân pháp cổ quái thuấn di đào tẩu, hắn trực tiếp dùng chiêu này bao phủ mấy nữ nhân kia lại.
Ngươi có thể đào tẩu, nhưng những nữ nhân này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Vừa rồi thấy đối phương không để ý tánh mạng đỡ kiếm thay cho Trịnh Đán, hắn rõ ràng tuy gia hỏa này mặt ngoài lỗ mãng, nhưng thực chất là tình chủng, hơn phân nửa sẽ không một mình chạy trốn.
Vậy thì cùng chết đi!
Nhìn mũi đao đỏ sậm tạo thành mưa máu, đồng tử của ba nữ đều sắp bị nhuộm thành màu đỏ.
Các nàng hoa dung thất sắc, muốn né tránh, đáng tiếc phạm vi lớn như vậy, nơi nào chạy được?
Duy nhất có thể làm là vận chuyển nguyên khí còn lại, tận khả năng phòng ngự.
Bất quá các nàng rõ ràng, tuyệt chiêu của sát thủ đỉnh phong, ở đâu là các nàng có thể ngăn cản được.
Đúng lúc này, trước mặt các nàng bỗng nhiên xuất hiện một bóng người, Trịnh Đán nhất thời lo lắng:
- A Tổ, ngươi đi mau, không cần phải để ý đến ta.
Ánh mắt của Bùi Miên Mạn nhu hòa hơn mấy phần:
- Đúng vậy, ngươi có thể xuất hiện ở đây ta đã rất thỏa mãn, cũng đừng thật chết ở chỗ này, bằng không Sơ Nhan sẽ tìm ta liều mạng.
Tang Thiến há hốc mồm, lại không nói gì thêm, đối phương đều là hồng nhan tri kỷ của hắn, lúc này tựa hồ mình nói cái gì cũng không thích hợp.
Tổ An cười ha ha:
- Bi quan như thế làm gì, ta còn có tuyệt chiêu chưa dùng.
Đinh Nhuận cười lạnh, chỉ là một gia hỏa mới vào Ngũ phẩm, có thể giao thủ với mình đến hiện tại đã là kỳ tích, hắn còn có thể có tuyệt chiêu gì?
Ba nữ ngây ra, trong lòng cũng không cho rằng hắn còn có biện pháp, nhưng thần thái và ngữ khí của đối phương lại có một loại lực lượng cảm nhiễm, làm cho các nàng bản năng tin tưởng hắn.
Lúc này Tổ An thu hồi nụ cười, nhìn mưa máu sắp hạ xuống, hai tay bày ra tư thế cổ quái, trầm giọng nói:
- Hàng Long Thập Bát Chưởng! Kiến Long Tại Điền!
Một tiếng long ngâm to rõ vang lên, sau đó giữa không trung xuất hiện một Hồng Long to lớn, thân thể mấy chục trượng có một loại uy thế không hiểu.