Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 872 - Chương 872: Trang Bức Bị Sét Đánh

Chương 872: Trang bức bị sét đánh Chương 872: Trang bức bị sét đánh

Mưa máu đầy trời so với long thân lại căn bản không tính là gì, đều bị thân rồng đỡ hết.

Đao khí sắc bén ngưng tụ thành mưa máu đụng phải long lân, liền ào ào tan rã.

Thấy mưa máu đã bị đỡ được, Tổ An nhanh chóng thu thi thể Hồng Long vào Lưu Ly Bảo Châu, sau đó ho nhẹ một tiếng nói:

- Hàng Long Thập Bát Chưởng chiêu thứ hai, Phi Long Tại Thiên!

Nghe hắn trịnh trọng như vậy, thời điểm huy chưởng tựa hồ ẩn chứa phong cách huyền ảo, Đinh Nhuận nhất thời hồn phi phách tán, vừa rồi tuy con rồng kia lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng hắn cực kỳ xác định, cái kia là Chân Long!

Bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng này nghe tên đã biết ngay cả Chân Long cũng có thể hàng phục, gia hỏa này đến cùng là yêu nghiệt gì!

Từ vừa mới bắt đầu, hắn toàn lực công kích cũng không làm gì được đối phương, đã để hắn kinh nghi bất định, hiện tại Hàng Long Thập Bát Chưởng kia xuất hiện, càng dọa đến lòng hắn run sợ.

Bây giờ hắn trọng thương, nào còn dám đánh tiếp, trực tiếp nắm lấy trường đao, cũng không quay đầu lại bỏ trốn mất dạng.

Thân là sát thủ, nhiệm vụ thiết yếu là giữ được tính mạng, chưa bao giờ để ý mặt mũi, cho nên hắn chạy, tương lai thương thế khôi phục, lại trở về tìm gia hỏa này tính sổ.

Hắn mấy nháy mắt đã biến mất, mọi người đều ngây ra, cái này là tình huống như thế nào, sát thủ nổi tiếng thiên hạ, cao thủ đỉnh phong lại bị Tổ An đánh chạy?

Tổ An buông lỏng một hơi, vừa rồi hắn cũng chỉ phô trương thanh thế, Hàng Long Thập Bát Chưởng là dùng để dọa người, nếu lấy Hồng Long ra lần nữa, chỉ sợ đối phương sẽ phát hiện là bộ thi thể.

- A Tổ, ngươi quá lợi hại.

Trịnh Đán há miệng thật to, như có thể nhét vào một quả trứng gà, giữa sân chỉ có một mình nàng biết Hồng Long kia là chuyện gì xảy ra, không nghĩ tới lại bị hắn sử dụng thành hiệu quả như vậy.

- Quá khen quá khen, ta còn có chỗ càng lợi hại hơn.

Bùi Miên Mạn cảm khái nói:

- A Tổ, ngươi luôn có thể sáng tạo nhiều kinh hỉ như vậy, so sánh với ngươi, trước kia ta gặp những cái được gọi là thiên chi kiêu tử, đều ảm đạm phai mờ.

Tổ An hưởng thụ:

- Ừm, lời này ta thích nghe, khen nhiều một chút.

- Chán ghét ...

Bùi Miên Mạn bị hắn chọc cho nhánh hoa run rẩy, bộ ngực hùng vĩ lên xuống phập phồng.

Khuôn mặt Tang Thiến ửng đỏ, thầm mắng một tiếng hồ ly tinh, sau đó mới hiếu kỳ nhìn Tổ An:

- Ngươi làm sao làm được?

Tổ An cười hắc hắc:

- Muốn biết, gọi hảo ca ca ta sẽ nói cho ngươi.

- Phi!

Tang Thiến đỏ mặt xì một cái, chỉ là nếu không có người khác, lấy tính tình của nàng, gọi hắn một tiếng hảo ca ca cũng không có gì, nhưng bây giờ thân ca ca của mình còn ở bên cạnh, hơn nữa rõ ràng cùng hắn có thù, cái này bảo nàng làm sao mở miệng được.

Một bên khác Tang Thiên giận dữ:

- Họ Tổ, không cho phép quấy rối muội muội ta!

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +601!

Tổ An bất mãn:

- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta đang quấy rối muội muội của ngươi, không phải là nàng chủ động hỏi ta sao? Lại lải nhải cẩn thận ta một chưởng vỗ chết ngươi.

- Ngươi!

Tang Thiên tức giận đến sắp nhảy dựng lên, bất quá nghĩ đến vừa rồi hắn đánh lui Đinh Nhuận, còn có Cự Long khủng bố kia, trong lúc nhất thời thật sợ đối phương vỗ đến một chưởng, cho nên không dám nói cái gì, nhưng oán niệm trong lòng lại không giảm.

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +444+444+444...

Tổ An mừng rỡ, những ngày này gia hỏa kia cống hiến cho hắn không ít điểm nộ khí, cho nên cũng cảm thấy đối phương có chút dễ thương.

Hắn đi qua đỡ Bùi Miên Mạn và Trịnh Đán:

- Các ngươi không có sao chứ?

- Không có việc gì.

Hai nữ đáp, sau đó liếc nhìn đối phương một cái.

Hai nữ cũng là người quen, trước đó ở Minh Nguyệt Thành ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, huống chi còn là đồng học.

Chỉ bất quá thời điểm kia hai nữ chỉ là sơ giao, căn bản không có giao tình gì.

Dường như không có cảm nhận được dị dạng trong không khí, Tổ An nói:

- Thụ thương như vậy còn nói không có việc gì, đặc biệt là Đại Mạn Mạn, ngực ngươi dính đầy máu, ta giúp ngươi lau một chút.

- Lăn ...

Bùi Miên Mạn đẩy bàn tay heo ăn mặn của hắn ra, gia hỏa này luôn không tim không phổi như thế.

Tổ An cười cười, lúc này mới lấy ra hai viên thuốc nhét vào trong tay các nàng:

- Nhanh trị thương đi, đây là Ngọc Tủy Hoàn Dương Đan của Kỷ thần y, thánh dược chữa thương cực phẩm.

- Cảm ơn ...

Hai nữ cũng được nghe nói đại danh của Kỷ thần y, nên không có chối từ, trực tiếp ăn vào điều tức.

Tang Thiến nháy mắt mấy cái, hơi kinh ngạc hai nữ đều không chút do dự ăn thuốc vào.

Phải biết hai người bọn họ là nữ tử, còn là loại rất xinh đẹp, vậy mà tùy tiện ăn đồ vật mà nam tử cho các nàng, chứng minh các nàng cực kỳ tín nhiệm nam nhân kia.

Nữ nhân ngực lớn kia thì thôi, nhưng Trịnh Đán rõ ràng là tẩu tử của ta...

Nàng đồng tình quay đầu liếc nhìn Tang Thiên, ca ca thật đáng thương.

Đúng lúc này, bên tai truyền đến thanh âm trêu tức của Tổ An:

- Tang tiểu thư, ngươi có cần không?

- Không cần ...

Tang Thiến hừ lạnh, trực tiếp quay mặt qua chỗ khác, gia hỏa này rõ ràng đang khi dễ tẩu tử của nàng, nàng làm sao lấy đồ vật của hắn được.

- Hiện tại không phải thời điểm hành động theo cảm tính, chúng ta còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, mau chóng khôi phục lực chiến đấu cho thỏa đáng.

Tổ An kéo tay nàng nhét một viên thuốc qua.

Vừa rồi đối phương giúp hắn giải phong cấm, đồng thời còn cùng đám người Bùi Miên Mạn kề vai chiến đấu, xem như thiếu nhân tình.

Bất quá khoan hãy nói, tay vẫn rất trơn...

Tang Thiến sững sờ, nàng cũng kịp phản ứng, việc cấp bách là nhanh chóng khôi phục thương thế, tuy nàng cũng có thuốc, nhưng dược hiệu không tốt bằng Kỷ thần y.

Bình Luận (0)
Comment