Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 874 - Chương 874: Khắc Tinh

Chương 874: Khắc tinh Chương 874: Khắc tinh

Lão giả Long tộc nói:

- Lão phu Ngao Thuyên.

Tổ An sững sờ, vậy mà họ Ngao, sao giống đám Long tộc kiếp trước thế, là trùng hợp sao?

Có điều hắn lập tức lấy lại tinh thần, chắp tay nói:

- Nguyên lai là Ngao lão tiền bối, vừa rồi không phải tiền bối đã đi rồi sao?

Ngao Thuyên cười cười:

- Lão phu thấy nơi này thiên địa nguyên khí dồi dào, cho nên lưu lại trong núi tu luyện, không nghĩ tới vừa rồi bỗng nhiên cảm nhận được khí tức của tộc nhân, hơn nữa còn là khí tức tử vong.

Tổ An nghĩ thầm ta tin ngươi mới có quỷ, chỗ nào không đi hết lần này tới lần khác ở trong núi này tu luyện, xem ra không hỏi thế sự chỉ là lừa đời lấy tiếng, hơn phân nửa là núp trong bóng tối chờ làm ngư ông đắc lợi.

- Ngao tiền bối, nếu ta không đoán sai, ngài hẳn là Long tộc, nơi này làm sao có thể có tộc nhân của ngài.

Thời điểm Bùi Miên Mạn nói chuyện đã đi tới bên cạnh Tổ An.

Ngay cả Trịnh Đán cũng đứng dậy đi đến, hiển nhiên là phòng bị đối phương đột nhiên xuất thủ.

- Thật sao, chẳng lẽ ta nhìn lầm?

Tuy Ngao Thuyên nói như vậy, nhưng không hề rời đi, đôi mắt vẫn tập trung mọi người.

Ngay lúc này, một thanh âm không hài hòa bỗng nhiên vang lên:

- Ngươi nói tộc nhân có phải một Cự Long màu đỏ hay không?

Lời vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tang Thiên, trong mắt Bùi Miên Mạn càng lóe lên vẻ nguy hiểm.

- Không sai, vị tiểu huynh đệ này biết?

Ngao Thuyên hiền lành hỏi.

Tang Hoằng cau mày, nguyên khí truyền âm nhắc nhở:

- Thiên nhi, không nên nói lung tung.

Ai biết Tang Thiên lại giống như không có được, thẳng thắn chỉ về phía Tổ An:

- Ở chỗ hắn, vừa rồi hắn thi triển ra một bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng, sau đó thì xuất hiện Cự Long màu đỏ.

Nhìn Bùi Miên Mạn và Trịnh Đán một trái một phải đứng ở bên cạnh Tổ An, phảng phất như trái ôm phải ấp, trong lòng hắn ghen ghét đến phát cuồng.

Trước đó xem thường lưu manh phố phường kia, cảm thấy căn bản không thể so sánh với mình, nhưng vừa rồi mắt thấy Tổ An và Đinh Nhuận giao chiến, để hắn ý thức được đối phương đã vượt xa hắn.

Loại chênh lệch lớn kia để hắn không chịu nổi, vừa nghĩ tới tương lai song phương chênh lệch sẽ càng lúc càng lớn, hắn càng không thể chịu đựng được.

Đồng thời sự tình của Trịnh Đán cũng đã định trước giữa bọn hắn không đội trời chung, hắn suy nghĩ duy nhất chính là diệt trừ Tổ An!

Bây giờ vừa vặn mượn tay Long tộc này!

Tang Hoằng chau mày, trong lòng hắn có một ý nghĩ, cho nên hắn rất muốn nhi tử và Tổ An có thể sống chung hòa bình, bất quá nhìn Trịnh Đán và Tổ An thân mật, hơn phân nửa là không được rồi.

Cho dù như vậy, nhi tử lựa chọn như vậy thực không quá sáng suốt, ngươi muốn trở mặt tốt xấu gì cũng chờ ta khôi phục thương thế đã chứ, bây giờ Long tộc kia địch bạn khó phân biệt, trời mới biết hắn giết Tổ An xong sẽ đối phó bọn hắn như thế nào.

Tang Thiến cũng cắn chặt môi, nói thật nàng cũng không đồng ý cách làm của đại ca, dù sao vừa rồi mọi người còn kề vai chiến đấu, hơn nữa hắn còn cho nhà bọn họ ba viên đan dược trân quý, xoay đầu lại liền trở mặt, làm không khỏi quá khó coi rồi.

Đáng tiếc đối phương dù sao cũng là ca ca, hiện tại nàng không tiện nói gì.

Tổ An híp mắt nhìn Tang Thiên, tâm tư của gia hỏa này hắn làm sao không hiểu, xem ra thật không thể thủ hạ lưu tình nữa rồi.

- Hàng Long Thập Bát Chưởng?

Nghe được cái tên này, thần sắc của Ngao Thuyên thoáng cái lạnh xuống, trực tiếp nhìn về phía Tổ An.

- Khẩu khí của các hạ thật lớn!

Tổ An vội vàng chắp tay:

- Vừa rồi chỉ thuận miệng biên ra dọa người chơi, không thể coi là thật, không nghĩ tới mạo phạm Long tộc, ta ở chỗ này nói xin lỗi.

Ngao Thuyên cười lạnh:

- Tùy ý biên soạn, Hồng Long kia cũng tùy ý biên soạn ra?

- Hồng Long? Hồng Long gì, lớn bao nhiêu?

Tổ An giả vờ ngây ngốc nói.

Ngao Thuyên lạnh nhạt nói:

- Mặc dù là Long tộc cấp thấp, nhưng chắc hẳn tu luyện nhiều năm, thực lực không yếu, thân hình đã gần 100 trượng.

- 100 trượng?

Tổ An cười ha ha.

- Chính ngươi cũng có thể nhìn, nơi này phóng tầm mắt nhìn tới, đừng nói Cự Long 100 trượng, ngay cả con rắn dài một trượng cũng giấu không được.

- Xem ra ngươi hẳn là giấu ở trong không gian pháp khí.

Ngao Thuyên hừ lạnh.

- Không gian pháp khí?

Tổ An cười nói.

- Nào có không gian pháp khí lớn như vậy có thể chứa được một Cự Long dài trăm trượng.

Mọi người nghĩ cũng phải, không gian pháp khí rộng mấy trượng đã rất lớn, làm sao có thể chứa nổi một Cự Long.

Bất quá vừa rồi một màn kia bọn họ lại tận mắt nhìn thấy, đến cùng là chuyện gì xảy ra.

Ngao Thuyên nhướng mày, hiển nhiên hắn cũng không cho rằng trên đời có không gian pháp khí lớn như vậy.

- Ngươi đừng nghe gia hỏa kia nói bậy, vừa rồi ta chỉ là sử dụng chướng nhãn pháp, hắn nhìn lầm.

Tổ An nói.

Tang Thiên gấp:

- Ta làm sao có thể nhìn lầm...

Hắn còn chưa nói xong đã bị Ngao Thuyên đánh gãy:

- Hắn có nhìn lầm hay không ta không biết, nhưng ta xác định ta không nhìn lầm, hơn nữa vừa rồi loại khí tức đồng tộc kia căn bản không giấu diếm được ta.

Tổ An cũng thu hồi nụ cười:

- Giải thích nhiều như vậy ngươi cũng không tin, vậy đến cùng ngươi muốn như thế nào?

Ngao Thuyên lạnh nhạt nói:

- Giao thi thể đồng tộc cho ta, đồng thời theo ta về Long tộc mặc cho tộc trưởng xử lý.

Tổ An cười ha ha:

- Nói tới nói lui ngươi không phải là ngấp nghé không gian pháp khí trên người ta sao, đồng thời còn muốn từ trong miệng ta đạt được Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, còn nói cái gì Long tộc không hỏi thế sự, làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, ta nhổ vào!

Ngao Thuyên giận tím mặt:

- Tiểu tử thật can đảm, dám làm nhục Long tộc chúng ta!

Bình Luận (0)
Comment