Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 888 - Chương 888: Dùng Trí

Chương 888: Dùng trí Chương 888: Dùng trí

Thu Hồng Lệ nhìn Tổ An:

- Chắc hẳn A Tổ sẽ không để cho ta khó xử.

Nhìn đôi mắt biết nói chuyện của đối phương, sẽ không có nam nhân nào nguyện ý làm cho nàng thương tâm thất vọng.

Chỉ bất quá Tổ An nhìn quen các loại mỹ nữ, hiện tại kháng tính khá cao:

- Vậy thì không nhất định, muốn ta không trốn, Thu cô nương cần thiếp thân trông coi ta.

- Hỗn trướng!

Lôi tán nhân giận dữ.

- Thánh Nữ của bản giáo há cho nam tử làm bẩn!

Đến từ Lôi tán nhân, điểm nộ khí +444!

Tổ An không còn gì để nói, lúc trước người nào an bài Thu Hồng Lệ đi Thần Tiên Cư? Sao không thấy ngươi cầm búa đi Thần Tiên Cư cứu ta ra?

Lúc này Thu Hồng Lệ khẽ cười nói:

- Lôi tán nhân lo ngại, ta và Tổ An là bằng hữu, hắn thích nói đùa, không nên coi là thật.

Thấy Thánh Nữ ba lần bốn lượt nói chuyện giúp Tổ An, mấy tán nhân khác sắc mặt nghiền ngẫm, phải biết Thu Hồng Lệ bởi vì tuyệt đại phong hoa, trong giáo không biết bao nhiêu nam nhân ái mộ nàng, cao tầng công khai theo đuổi nàng cũng không ít, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe nói nàng thật thân cận với ai.

Lại thêm thân phận nàng đặc thù, người trong giáo không dám dùng thủ đoạn quá phận, cho nên nàng một mực là nữ thần trong lòng mọi người.

Bây giờ lại thân cận một tên tiểu tử thúi, nếu tin tức truyền về trong giáo, coi như giáo chủ đại nhân đại lượng, lấy Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh xong không giết hắn, chỉ sợ cũng có một nhóm lớn người theo đuổi Thánh Nữ muốn giết hắn.

Thu Hồng Lệ nhìn Tổ An nói:

- A Tổ, ngươi yên tâm chưa?

Tổ An cảm động nhìn nàng:

- Hồng Lệ, ngươi đối với ta thật quá tốt, ta không biết nên báo đáp ngươi thế nào, không bằng lấy thân...

- Khụ khụ ...

Thu Hồng Lệ biết tính cách của hắn, vội vàng cắt đứt.

- Được rồi được rồi, lên đường thôi, chúng ta phải mau chóng trở về.

Tổ An cười hắc hắc, thuận thế hỏi:

- Hồng Lệ, giáo chủ của các ngươi là nam hay nữ, hắn có yêu thích gì? Hoặc chán ghét cái gì? Hắn một ngày ăn cơm mấy bữa...

Thu Hồng Lệ nhức cả đầu:

- Ngươi hỏi cái này làm gì?

- Miễn cho không cẩn thận đắc tội hắn bị giết nha, còn có thể sớm chuẩn bị chút lễ vật lấy lòng.

Tổ An đáp.

Thu Hồng Lệ nhịn không được hừ một tiếng:

- Ngươi ngoan ngoãn giao Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh ra chính là lễ vật tốt nhất.

- Đây là tự nhiên.

Tổ An đáp ứng.

- Ngoài ra ta hi vọng giáo chủ của các ngươi là nữ nhân, ta xưa nay rất được nữ nhân ưa thích, nam nhân nhìn thấy ta, bởi vì xuất phát từ ghen ghét mà không ưa ta.

Thu Hồng Lệ:

- ...

Chúng tán nhân:

- ...

Gia hỏa này vô sỉ thật vượt qua mọi người tưởng tượng.

Lôi tán nhân nhịn không được hừ lạnh:

- Vậy tại sao ta không thích ngươi, nhìn ngươi miệng lưỡi trơn tru liền chán ghét như vậy?

Tổ An ngó ngó thân thể giống như cột điện của nàng, còn có bắp thịt cao cao nổi lên kia, nhịn không được nuốt nước miếng, vô ý thức đáp:

- Ngươi và nữ nhân bình thường có chút... không giống.

Lôi tán nhân giận dữ:

- Ngươi nói cái gì!

Đến từ Lôi tán nhân, điểm nộ khí +999!

Nàng đời này kiêng kỵ nhất là bị nam nhân dùng ánh mắt dị dạng nhìn mình.

Tổ An lời nói xoay chuyển:

- Ta nói ngươi là nữ trung hào kiệt, ưa thích khẳng định là anh hùng cái thế, tự nhiên chướng mắt người như ta.

- Cái này còn tạm được!

Lôi tán nhân hừ lạnh, trên mặt bỗng nhiên hiện ra vẻ xấu hổ, phảng phất như tưởng tượng ý trung nhân anh hùng cái thế của mình.

Mấy tán nhân ở bên cạnh nội tâm dời sông lấp biển, nhưng không có người nào dám biểu hiện ra ngoài, hiển nhiên đều biết tính khí của nàng.

Thời điểm bọn họ đi xa, Bùi Miên Mạn và Trịnh Đán đang thương lượng làm sao cứu viện Tổ An.

Tang Thiên thấy thế chạy tới:

- Hai người các ngươi không có sao chứ?

Bùi Miên Mạn trợn trừng mắt, mặc kệ hắn, Trịnh Đán vốn nghĩ hắn còn là phu quân trên danh nghĩa của mình, không để ý tới không thích hợp, nhưng nghĩ lại trước đó hắn năm lần bảy lượt hãm hại Tổ An, nhất thời cũng không có tâm tình phản ứng.

Tang Thiên ăn bế môn canh vừa thẹn vừa giận, may mắn lúc này Tang Thiến mang theo phụ thân đi tới tiêu trừ xấu hổ cho hắn.

- Bùi cô nương, tẩu tẩu, các ngươi đang thương lượng làm sao cứu viện Tổ An?

Tang Thiến hỏi.

Hiển nhiên tiếp xúc lâu như vậy, thân phận của Bùi Miên Mạn cũng không phải bí mật gì.

- Ừm, nghe đồn Tang tiểu thư đa mưu túc trí, có đề nghị gì không?

Vừa rồi mấy người kề vai chiến đấu, Bùi Miên Mạn đối với Tang Thiến tự nhiên là thái độ khác.

- Có thể thông báo quan viên địa phương, mặt khác lại liên hệ đám người Vương gia, do bọn họ ra mặt cướp Tổ An về.

Tang Thiến nói.

Bùi Miên Mạn lắc đầu:

- Không được, như vậy ra hang sói lại vào miệng hổ.

Tuy Tổ An nói hắn đi kinh thành có biện pháp, nhưng thực rất khó để người tin tưởng làm sao ứng đối được hoàng đế.

Cho nên không nguyện ý để hắn rơi vào trong tay đám người Lương Vương.

Tang Thiến do dự một chút:

- Vậy chỉ có thể do chúng ta cứu giúp, ta có mang chút thủ hạ tới, vốn định ở bên kia bố trí một khách sạn cướp ngục, ta đi ra tìm hiểu tin tức, biết có người ở chỗ này động thủ với cha ta, cho nên không thể không độc thân làm việc, còn tưởng bên kia bố trí lãng phí, bây giờ suy nghĩ một chút, người bên kia vừa vặn có thể dùng để cứu Tổ An.

- Muội muội!

Tang Thiên có chút bất mãn, hắn ước gì Tổ An chết, thực không nguyện ý cứu gia hỏa kia.

Tang Hoằng nguyên khí truyền âm nói:

- Thiên nhi, chúng ta vẫn là tội thần, nếu như cứu được Tổ An, cũng coi như lập công chuộc tội, khi đó hoàng thượng vui vẻ, nói không chừng sẽ trực tiếp bỏ tội danh của chúng ta.

Bình Luận (0)
Comment