Lúc này đã không kịp thi triển kỹ năng, chỉ có thể sử dụng vật lý công kích, hi vọng có thể ngăn cản đối phương một lát, chỉ cần ngăn chặn nàng một lát, đồng bạn của mình sẽ chạy đến trợ giúp.
Nhưng thân hình của đối phương biến ảo, để pháp trượng đánh vào không trung.
Lúc này Văn đạo nhân đã tới trước người hắn, khóe miệng cười lạnh, bàn tay trắng nõn chậm rãi vỗ nhẹ lên hộ tráo.
Thủy tán nhân nghĩ thầm ngươi cũng không phải thuộc tính tương khắc, muốn phá hộ tráo của ta nào có dễ dàng như vậy?
Có điều vẻ bình tĩnh trên mặt hắn lập tức cứng đờ, bởi vì hắn thấy hộ tráo của mình bị bàn tay nhìn như yếu đuối kia vỗ, lại xuất hiện dấu vết rạn nứt, sau đó đối phương biến chưởng thành quyền, lần nữa nện lên hộ tráo.
Lần này hộ tráo nhịn không được nữa, trong nháy mắt phá nát, sau đó nắm đấm uy thế không giảm, trực tiếp đánh lên lồng ngực của hắn.
Hắn kêu thảm một tiếng, cả người bay ngược ra sau, ngã vào trong đống rơm rạ, may mắn hộ tráo tiêu trừ đại bộ phận lực đạo của một quyền kia, bằng không chỉ sợ hắn đã chết tại chỗ.
Mặc dù như thế, hắn cũng bị trọng thương, trong thời gian ngắn không có lực tái chiến.
Ma giáo Bát Đại Tán Nhân đều là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, trừ mới đầu có chút hoảng hốt, hiện tại đã lấy lại tinh thần.
Mỗi người mở ra nguyên tố hộ giáp, thời điểm đối phương công kích Thủy tán nhân, bọn họ cũng thi triển thủ đoạn công tới.
Cơ hồ trong nháy mắt Văn đạo nhân đánh tan hộ tráo của Thủy tán nhân, dưới mặt đất bỗng nhiên xuất hiện bụi gai rậm rạp, hiển nhiên là Mộc tán nhân muốn dùng cái này vây khốn nàng.
Mũi chân của Văn đạo nhân điểm một cái, phóng lên tận trời, nhưng những bụi gai kia như vật sống, ào ào kéo dài, hình thành dây leo xanh biếc quấn lấy hai chân của nàng.
Thần sắc của nàng lạnh lẽo, phất trần trong tay quất ra, sợi tơ vốn mềm mại lại hóa thành cưa thép sắc bén, trực tiếp bao trùm những bụi gai kia, sau đó tiện tay xoắn một phát, tất cả bụi gai bị cắt thành mảnh vỡ, chất lỏng xanh biếc tung tóe, trong không khí tràn ngập khí tức kì dị.
Lúc này vô số kim quang phóng tới, hiển nhiên là binh khí độc môn của Kim tán nhân, hắn lựa chọn thời cơ rất xảo trá, thừa dịp nàng đối phó người khác, vừa vặn phong kín tất cả lộ tuyến né tránh.
Lần này hắn không lưu thủ giống như trước đó công kích Tổ An, mỗi một hạt tính ẩn chứa lực đạo đủ để đánh nát cự thạch.
Hắn và Băng tán nhân ngày thường quan hệ rất tốt, nhìn thấy bằng hữu chết thảm như vậy, trong lòng hắn tràn ngập oán hận và phẫn nộ, cho nên xuất thủ không chút lưu tình.
Mắt thấy tránh cũng không thể tránh, Văn đạo nhân hừ lạnh, thân hình chuyển một cái, trực tiếp hóa thành một đám muỗi màu đen.
Vô số hạt tính ở trước mặt bọn muỗi này, nhất thời biến thành số lượng thưa thớt.
Kim tán nhân triệt để cảm nhận được cái gì gọi là đại pháo bắn con muỗi, đám muỗi rất tùy ý biến hóa trận hình, làm hắn dùng hết toàn lực công kích, cũng chỉ đánh tới không trung!
- Văn đạo nhân, Huyết tộc Văn đạo nhân!
Một âm thanh kinh hãi truyền đến.
Ma giáo Bát Đại Tán Nhân kinh nghiệm giang hồ phong phú, rất nhanh có người nhận ra thân phận của đối phương.
Giữa sân bỗng nhiên an tĩnh lại, mới đầu người Ma giáo vốn vênh vang đắc ý, giờ khắc này trong mắt mọi người lại tràn ngập vẻ sợ hãi.
Đám muỗi đen nghịt lần nữa biến ảo thành bộ dáng của Văn đạo nhân, nàng một tay cầm phất trần, một tay chắp sau lưng, ngạo nghễ mà đứng:
- Nếu biết là bổn tọa, còn không mau thối lui.
Hiển nhiên vừa rồi giao thủ, nàng cũng thăm dò ra những người này không yếu, tuy nàng không sợ đối phương, nhưng muốn thu thập bọn họ cũng phải phí rất nhiều khí lực, lần này mục đích chủ yếu là Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, đương nhiên hiện tại còn phải thêm Trường Tín Cung Đăng.
Mắt thấy Bát Đại Tán Nhân trước đó không ai bì nổi hiện tại giống như chim cút, Tổ An vội vàng hỏi thăm giai nhân trong ngực:
- Đến cùng xảy ra chuyện gì? Người này rất nổi danh?
Tuy mới đầu hắn đã biết đối phương tên Văn đạo nhân, nhưng trước kia chưa từng nghe qua tên của nàng.
Sắc mặt của Thu Hồng Lệ đỏ lên:
- Ngươi trước buông ta xuống, dự định ôm tới khi nào...
Lúc này Tổ An mới phản ứng được, cười ngượng nói:
- Ta thấy ngươi bị thương không nhẹ, còn tưởng ngươi chưa khôi phục lại.
Vừa nói vừa thả nàng xuống, vừa rồi sinh tử một đường còn không có cảm giác, hiện tại mới cảm nhận được thân thể mềm mại của đối phương co dãn kinh người, còn có mùi thơm khiến người ta rạo rực kia.
Dù đã thả xuống, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được đầu ngón tay lưu lại ôn hương nhuyễn ngọc.
- Ta đã khỏe rồi.
Thu Hồng Lệ cũng có chút mất tự nhiên vuốt tóc mai ra sau tai, không biết có phải do ánh lửa trong phòng chiếu rọi không, gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ bừng, nhìn cực kỳ kiều diễm.
- Vừa rồi cám ơn ngươi cứu ta.
Tổ An thất vọng:
- Chỉ cảm tạ như vậy thôi sao, một chút thành ý cũng không có, ân cứu mạng không phải lấy thân báo đáp sao?
- Phi, vô lại!
Thu Hồng Lệ hiển nhiên đã quen phong cách nói chuyện của hắn, nên không có tức giận, thuận tiện giải thích.
- Văn đạo nhân là một cường giả đứng đầu của Huyết tộc, thích hút máu người, năm đó cường giả các tộc không biết bao nhiêu người nuốt hận ở trong tay nàng, không nghĩ tới nàng lại xuất hiện ở nơi này.
- Huyết tộc?
Tổ An nhớ tới lúc trước ở trong học viện, Thương Lưu Ngư giải thích cho hắn những kiến thức kia, thực không thể tưởng tượng một người sống sờ sờ trước mắt lại là con muỗi biến thành.
Kiếp trước hắn ghét nhất chính là con muỗi, không nghĩ đến con muỗi ở thế giới này đều thành tinh.
Kim tán nhân trầm giọng nói:
- Thánh Giáo chúng ta và Huyết tộc các ngươi xưa nay nước giếng không phạm nước sông, vì sao các hạ lại giết hại người của chúng ta?