Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 903 - Chương 903: Hết Sức Căng Thẳng

Chương 903: Hết sức căng thẳng Chương 903: Hết sức căng thẳng

Văn đạo nhân lấy tay che miệng, cười đến nhánh hoa run rẩy:

- Chuyện cười, bổn tọa hoành hành thiên hạ, muốn giết ai thì giết, cần giải thích cho các ngươi sao, thức thời thì nhanh tránh ra, bằng không bổn tọa không ngại hút nhiều mấy người.

Nghe nàng nói, chúng tán nhân vô ý thức lui lại một bước, hiển nhiên khá kiêng kỵ.

Vừa rồi thấy nàng tập sát Hỏa tán nhân, hai chưởng đánh nát nguyên tố hộ tráo của Thủy tán nhân, nhẹ nhõm tiêu trừ công kích của mấy người, đã rõ ràng tu vi ít nhất cũng Tông Sư trở lên, đợi về sau biết thân phận nàng, nghĩ đến đủ loại đồn đại, bọn họ càng kiêng kị.

Lúc này Thu Hồng Lệ mở miệng:

- Nói cho cùng ngươi là vì Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh mà thôi, đáng tiếc vật này là thứ giáo chủ của chúng ta nhất định phải được, không có khả năng nhường cho ngươi.

Nàng cố ý chỉ ra quan hệ lợi hại bên trong, cũng nhắc nhở những tán nhân đang mất đi đấu chí kia, để bọn hắn minh bạch song phương không có khả năng điều hòa.

Những tán nhân kia giật mình, lúc này mới ý thức được giáo chủ hạ mệnh lệnh bắt buộc, nếu Tổ An mất, tài nghệ không bằng người thì thôi, nhưng nếu tham sống sợ chết không đánh mà hàng, chờ bọn họ chỉ sợ sẽ là cực hình trong giáo.

Lúc này Thu Hồng Lệ còn nói thêm:

- Lại nói, các hạ cũng chưa chắc được xưng thiên hạ vô địch, bằng không không đến mức nhiều năm bị đuổi giết đến trốn đông trốn tây, không thể lộ ra ngoài ánh sáng như vậy.

Tổ An nghe mà âm thầm bội phục, không hổ là hoa khôi nhiều năm ở Thần Tiên Cư, bất tri bất giác điều động tâm tình, trợ giúp đồng đội dấy lên lòng tin đã sắp... theo kịp ta!

Văn đạo nhân giận tím mặt:

- Xú nha đầu miệng lưỡi bén nhọn, một bộ hồ ly mị tử, đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt, nhận lấy cái chết cho ta!

Vừa dứt lời nàng liền đánh tới Thu Hồng Lệ.

Mấy vị tán nhân sớm đã đề phòng, chỉ thấy Phong tán nhân vung cây quạt, một làn gió kéo Thu Hồng Lệ và Tổ An tới bên cạnh, tại chỗ lại xuất hiện mấy vòi rồng quấn lấy đối phương.

Ánh mắt của Văn đạo nhân ngưng tụ, trực tiếp cầm lấy phất trần quét vài cái, phá hư vòi rồng, có điều công kích của nàng cuối cùng vẫn bị ngăn cản.

Lúc này Lôi tán nhân cầm cái búa đập tới, trên cái búa lôi quang vờn quanh, nhìn từ xa cũng có thể cảm nhận được một chùy này ẩn chứa uy lực to lớn.

Đối phương thế tới hung mãnh, Văn đạo nhân không dám đón đỡ, cổ tay rung lên, phất trần quấn quanh chuôi chùy, sau đó lấy nhu kình hất đến bên cạnh.

Lôi tán nhân cảm giác được quái lực truyền đến, nhưng không khống chế nổi phương hướng, chuỳ sắt đánh tới khách điếm.

Oanh… bụi mù nổi lên bốn phía, toàn bộ khách điếm bị nện sập gần nửa, còn có điện quang lưu lại ở trong phế tích, không ngừng lấp lóe.

Thậm chí Tổ An nhìn thấy vừa rồi trong phòng bếp có mấy con gà thừa dịp loạn bay ra ngoài, đáng tiếc trong nháy mắt đã bị lôi quang bắn thành gà nướng.

Hắn nuốt nước miếng, quả nhiên là nữ bạo long, lực phá hoại thật mạnh, tiếc nuối duy nhất là không có đánh trúng Văn đạo nhân.

Lúc này Văn đạo nhân tiếp tục xông lại, bất quá một bóng người cao lớn khôi ngô cản ở trước mặt.

- Tự tìm cái chết!

Văn đạo nhân cười dữ tợn, miệng tựa hồ sắp nứt đến mang tai, phất trần trong tay nàng đón gió căng phồng lên, giống như vô số cương châm đâm qua.

Những sợi tơ trên phất trần này đều là giác hút mà nàng luyện hóa biến ảo thành, có thể cương có thể nhu, đồng thời còn có công năng hút máu, chỉ cần đâm trúng thân thể đối phương, đừng nói nhân loại, coi như một con voi, trong mấy hơi thở cũng sẽ bị phất trần hút cạn sạch.

Đáng tiếc vừa rồi ở trong phòng bị Tổ An dùng lửa đốt gần một phần ba, nghĩ đến đây nàng liền đau lòng, muốn luyện hóa giác hút cũng không phải dễ dàng như vậy.

Đến từ Văn đạo nhân, điểm nộ khí +731!

- Cẩn thận!

Tổ An vội vàng nhắc nhở Thổ tán nhân, nghĩ thầm Văn đạo nhân thật là hận ta đến tận xương tủy, đánh nhau với người khác vẫn không quên cống hiến điểm nộ khí cho ta, rơi xuống trong tay nàng chỉ sợ sống không bằng chết.

Thổ tán nhân hét lớn, trước người xuất hiện một cự thuẫn, cứ thế đỡ được những sợi tơ kia.

Văn đạo nhân vốn rất xem thường, phải biết phất trần của nàng có thể khai bi liệt thạch, một thuẫn bài như vậy có thể làm được gì?

Có điều rất nhanh nàng trừng to mắt, bởi vì phất trần không có cách nào công phá thuẫn bài!

- Tu hành giả Thổ nguyên tố?

Rất nhanh nàng đã kịp phản ứng, thuẫn bài của đối phương bất phàm, đồng thời lại có lực lượng Đại Địa Thủ Hộ, từ chính diện xác thực rất khó công phá.

Nàng phản ứng cũng nhanh, tay run một cái, tơ phất trần vòng qua thuẫn bài, từ hai bên đánh tới đối phương.

Thổ tán nhân đã sớm chuẩn bị, tay nhấn mặt đất một cái, mặt đất bỗng nhiên nhô lên, từng thân hình to lớn từ trong đất leo ra.

- Thạch Tượng Quỷ?

Ánh mắt của Tổ An sắp trừng ra ngoài, những sinh vật trong đất này rất giống Thạch Tượng Quỷ trong phim ảnh kiếp trước, bất quá lại có chút không giống, cụ thể không giống chỗ nào, hắn cũng không nói lên được, chỉ có thể mơ hồ cảm giác trên người những Thạch Tượng Quỷ kia không có quỷ khí âm trầm?

Những Thạch Tượng Quỷ kia đứng ở xung quanh Thổ tán nhân, thay hắn ngăn trở phất trần.

Văn đạo nhân khẽ cười một tiếng, cổ tay rung lên, thuận thế kéo một cái, vô số tơ phất trần cắt chém vào thân thể Thạch Tượng Quỷ, cắt tới tứ phân ngũ liệt.

Có điều nụ cười trên mặt nàng nhanh chóng ngưng trệ, bởi vì những Thạch Tượng Quỷ kia bị chém đứt thân thể tựa hồ không hề ảnh hưởng, vết thương khép lại rất nhanh, sau đó từ bốn phương tám hướng tiến lên.

Những Thạch Tượng Quỷ kia nhìn như vụng về, nhưng lại cực kỳ linh hoạt, cơ hồ nháy mắt đã tới bên người Văn đạo nhân, duỗi ra đại thủ chộp tới.

Bình Luận (0)
Comment