Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 904 - Chương 904: Hưng Phấn Không Hiểu

Chương 904: Hưng phấn không hiểu Chương 904: Hưng phấn không hiểu

Văn đạo nhân vung chưởng ngăn cản, phanh… cánh tay của Thạch Tượng Quỷ nhất thời nổ thành đá vụn, nhưng thân hình của nàng kìm lòng không được lắc lắc.

Nàng lập tức minh bạch cứng đối cứng với những quái vật khổng lồ này không phải cử chỉ sáng suốt, dù sao đối phương có thể không ngừng chế tạo ra sinh vật chiến đấu này.

Sau đó nàng phất tay áo, cả người bỗng nhiên sững sờ tại nguyên chỗ.

Thổ tán nhân mừng rỡ, nghĩ thầm Văn đạo nhân hung danh hiển hách cũng không gì hơn cái này, lập tức chỉ huy những Thạch Tượng Quỷ kia vây qua.

Những Thạch Tượng Quỷ kia bắt lấy tay chân của Văn đạo nhân, sau đó điên cuồng dùng lực kéo.

Thân thể gầy yếu của Văn đạo nhân trong nháy mắt bị kéo tới tứ phân ngũ liệt.

Mọi người kinh ngạc đến ngây ra, ngay cả Thổ tán nhân cũng trợn tròn mắt, không nghĩ tới Văn đạo nhân đại danh đỉnh đỉnh lại bị hắn giết dễ dàng như vậy.

Chẳng lẽ là đồ giả mạo?

Đúng lúc này, thi thể bị kéo tới tứ phân ngũ liệt của Văn đạo nhân, trong nháy mắt hóa thành một đống muỗi đen bay múa ở xung quanh Thạch Tượng Quỷ.

- Cẩn thận!

Bên cạnh truyền đến tiếng kinh hô của đồng bạn.

Thổ tán nhân thấy không ổn, vội vàng tránh né, đáng tiếc Văn đạo nhân vừa vặn chờ ở đó, cánh tay trắng nõn vô thanh vô tức đập tới.

Nguyên tố hộ tráo trên người hắn chỉ kiên trì mấy giây, sau đó triệt để phá nát.

Bàn tay tiến quân thần tốc, trực tiếp đặt lên sườn phải của hắn.

Thổ tán nhân như bị sét đánh, cả người bay ra ngoài, xương sườn không biết gãy bao nhiêu cái, tạng phủ trọng thương, nguyên khí tán loạn, căn bản không cách nào tác chiến tiếp.

Văn đạo nhân ồ một tiếng:

- Người giác tỉnh Thổ nguyên tố quả nhiên da dày.

Hiển nhiên đối phương chỉ trọng thương, lại không mất mạng tại chỗ có chút vượt quá nàng dự kiến.

Lúc này người xung quanh mới phản ứng được, vừa rồi Văn đạo nhân hẳn là dùng con muỗi huyễn hóa ra bộ dáng của mình hấp dẫn Thạch Tượng Quỷ chú ý, chân thân lại vụng trộm đến bên cạnh Thổ tán nhân đánh lén.

Nữ nhân này thật quá giảo hoạt, các loại thủ đoạn khó lòng phòng bị.

Những người khác không dám trì hoãn, vội vàng đánh tới, hai tay Mộc tán nhân dang ra, vô số lá xanh như mưa tên phóng tới Văn đạo nhân.

Văn đạo nhân hừ lạnh, đạo bào cuốn một cái, vô số lá xanh bị nàng thu vào trong tay áo, sau đó cả người nàng tiến về phía đối phương.

Nàng toàn lực thi triển tốc độ quá nhanh, Mộc tán nhân căn bản không kịp né tránh.

Móng tay của Văn đạo nhân biến dài, bén nhọn cắm vào trong ngực hắn, đang muốn móc trái tim của hắn ra, bỗng nhiên nhướng mày.

Chỉ thấy Mộc tán nhân trước mặt biến thành mảnh gỗ, mà chân thân của hắn đã ra ngoài hơn mười trượng, sắc mặt hơi trắng xám, hiển nhiên tình huống vừa rồi dọa hắn gần chết.

- Mộc Độn Thuật?

Văn đạo nhân kiến thức rộng rãi, lập tức kịp phản ứng.

Lúc này công kích của Phong tán nhân đã đến, vô số phong nhận cuốn tới, mỗi một phong nhận đều dài hơn mười mét, uy thế dọa người.

Văn đạo nhân lười đón đỡ, trực tiếp biến ảo thành bầy muỗi tránh thoát, những phong nhận này quá khổng lồ, rất khó làm bị thương con muỗi nhỏ.

- Chờ ngươi rất lâu rồi!

Bỗng nhiên Lôi tán nhân từ trong phế tích lao ra, ném cái búa tới giữa không trung, sau đó phóng ra vô số lôi quang, hình thành khu vực nổ tung phương viên hơn mười trượng.

- A!

Giữa sân vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết của Văn đạo nhân.

Nàng biến thành hình thái đàn muỗi, có thể tránh thoát tuyệt đại đa số vật lý công kích, coi như gặp phải cường địch, chỉ cần có một con muỗi chạy thoát, nàng cũng sẽ chạy thoát.

Nhưng khu vực gài mìn như vậy lại khắc tinh của nàng, trong không khí tràn ngập lôi quang, dù con muỗi lại nhiều cũng sẽ bị nướng cháy.

Trong không khí tản mát ra mùi khét lẹt, vô số con muỗi bị điện giật chết, Tổ An nhìn mà nuốt nước miếng, cái đồ chơi này sao giống đèn tia cực tím diệt muỗi vậy.

Lúc này ở giữa sân, Văn đạo nhân không dám duy trì hình thái con muỗi nữa, mà hóa thành bộ dáng đạo cô.

Bất quá so với vừa rồi mây trôi nước chảy, lúc này trên mặt nàng cháy đen, tóc khét lẹt xoắn ốc, quần áo rách tung toé.

- Nam nhân bà, bổn tọa muốn giết ngươi!

Văn đạo nhân tràn ngập cừu hận nhìn Lôi tán nhân, hiển nhiên nàng đã nhiều năm chưa từng ăn qua thua thiệt như vậy.

Nghe nàng xưng hô như thế, Lôi tán nhân giận tím mặt, những năm này nàng bởi vì tướng mạo, kiêng kỵ nhất chính là cái này, nghe vậy mắng to:

- Lão nương điện giật chết ngươi!

Cái búa ở giữa không trung gia tốc xoay tròn, lôi điện càng mạnh bắn về phía Văn đạo nhân.

Văn đạo nhân dang hai tay, đạo bào không gió mà bay, hít sâu một hơi, sau đó đột nhiên há miệng, một cỗ gợn sóng mà mắt trần có thể thấy tứ tán ra.

Trên đỉnh đầu rơi xuống lôi điện, trực tiếp bị gợn sóng vô hình đánh bay, sau đó ở trong sân, tất cả mọi người nghe được từng tiếng vo ve giống như sấm sét.

Thanh âm này mọi người rất quen thuộc, là âm thanh của con muỗi phát ra, nhưng lúc này thanh âm lại không biết lớn hơn bao nhiêu lần.

Tất cả mọi người thống khổ bịt lỗ tai, nhưng căn bản không ngăn được sóng âm xâm lấn, từng người đầu đau muốn nứt, phảng phất như muốn nổ tung.

Cái búa ở giữa không trung mất đi khống chế, rớt xuống đất, không còn cách nào phát ra lôi điện.

Các đại tán nhân vội vàng bịt lỗ tai, không ít người không chịu nổi thống khổ lăn lộn ở trên mặt đất.

Tổ An cực kỳ khó chịu, phải biết nơi này tu vi của hắn thấp nhất, rất khó chống cự âm ba công kích như vậy.

Thu Hồng Lệ thấy thế vội vàng cầm tay hắn, một cỗ khí tức nhu hòa truyền đến, hiển nhiên nàng đang trợ giúp Tổ An chống cự.

Chỉ bất quá nàng cũng không khá hơn chút nào, lông mày nhíu chặt, trên gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ không tì vết lộ ra vẻ thống khổ.

Bình Luận (0)
Comment