Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 910 - Chương 910: Tu La Tràng

Chương 910: Tu La Tràng Chương 910: Tu La Tràng

- Ta là bằng hữu của Sơ Nhan, giúp nàng trông chừng lão công lại thế nào?

Bùi Miên Mạn nói xong thì hối hận, rõ ràng hai người bọn họ đã ly hôn, mình cần gì còn khiêng Sơ Nhan ra.

- A ...

Thu Hồng Lệ cố ý kéo dài âm điệu.

- Giúp bằng hữu trông chừng lão công, chỉ sợ là coi trọng lão công của bằng hữu nha.

Tổ An:

- ...

Bùi Miên Mạn:

- ...

Lúc này Văn đạo nhân cả giận nói:

- Bổn tọa không có tâm tư nghe các ngươi ở chỗ này tranh giành tình nhân!

Thân hình nàng lóe lên, công kích về phía Thu Hồng Lệ, vừa rồi ánh đèn của đối phương thực làm nàng rất khó chịu, lần này nhất định phải giải quyết trước, từ phản ứng vừa rồi đến xem, Tổ An sẽ không nỡ mỹ nhân thiên kiều bách mị này một mình đào tẩu.

Thu Hồng Lệ không dám khinh thường, vội vàng thi triển ra tất cả vốn liếng đối địch, bất quá lập tức hiểm tượng hoàn sinh, nếu không phải đối phương cố kỵ Trường Tín Cung Đăng trong tay nàng, chỉ sợ nàng sớm đã mệnh tang tại chỗ.

Tổ An thấy thế kinh hãi, vội vàng huy kiếm đi qua hổ trợ:

- Đại Mạn Mạn, có ân oán gì về sau lại nói, trước đối phó con muỗi chết tiệt này đã.

Con muỗi chết tiệt?

Văn đạo nhân nghe được xưng hô này, nhất thời nộ khí thăng thiên.

- Xú tiểu tử, đợi lát nữa ta sẽ để ngươi hối hận vì sinh ra một cái miệng như thế!

Đến từ Văn đạo nhân, điểm nộ khí +888!

Nghe được con muỗi chết tiệt, Bùi Miên Mạn giật mình, trước đó thấy tử trạng thê thảm của Tang Thiên, Chu Tà Xích Tâm phân tích là người Huyết tộc làm, đại thể liệt kê mấy hung thủ, bên trong có Văn đạo nhân.

Kết hợp bây giờ nàng ở chỗ này, hung thủ không phải nàng thì là ai?

Nàng vội vàng nhắc nhở:

- Cẩn thận, nàng biết hút tinh huyết người, sẽ hút người thành thây khô.

Tổ An giật mình, nghĩ thầm Đại Mạn Mạn kiến thức rộng rãi, ngay cả cái này cũng biết?

Văn đạo nhân phát ra tiếng cười âm trầm:

- Yên tâm, lát nữa ta sẽ hút khô bọn ngươi!

Đặc biệt là nhìn lấy bộ ngực ầm ầm sóng dậy của Bùi Miên Mạn, nàng nhịn không được nuốt nước miếng, nghĩ thầm đợi lát nữa hút khô ngươi, nhìn ngươi còn lớn được không!

Mắt thấy Tổ An và Thu Hồng Lệ càng ngày càng hiểm tượng hoàn sinh, Bùi Miên Mạn không dám khinh thường, toàn thân dấy lên ngọn lửa màu đen, tiến lên tương trợ.

Cảm nhận được Hắc Viêm của đối phương cổ quái, Văn đạo nhân vội vàng thu lại phất trần, mỗi một sợi tơ trên phất trần đều là giác hút nàng lột ra luyện chế thành, có được không dễ, kết quả hôm nay bị đốt hơn phân nửa, nàng không dám sử dụng nữa, miễn cho lại bị Hắc Viêm cổ quái kia đốt, đến thời điểm coi như giết được ba người này, cũng không thể đền bù tổn thất.

Dù không sử dụng binh khí, nhưng tu vi của nàng vẫn viễn siêu ba người.

Bùi Miên Mạn chỉ bị chưởng phong lướt nhẹ qua, cánh tay đã run lên, trong lòng hoảng hốt:

- Sao Văn đạo nhân này mạnh như vậy?

Tổ An chú ý tới phản ứng của nàng, lo lắng nàng không cẩn thận ăn thiệt thòi, vội vàng nhắc nhở:

- Cẩn thận, người này ít nhất là Tông Sư, hơn nữa thủ đoạn độc ác .

Bùi Miên Mạn vẫn chưa trả lời, Văn đạo nhân lại cười rộ lên:

- Tiểu đệ đệ, ngươi thật lý giải tỷ tỷ, nhanh đến để tỷ tỷ yêu thương ngươi.

Tuy trên mặt nàng đang cười, nhưng trong lòng thì bực bội, vốn lấy tu vi của nàng, đối phó ba tu hành giả Lục phẩm, chỉ là sự tình dễ như trở bàn tay.

Nhưng ba người này quá cổ quái, Tổ An thân pháp quỷ mị, còn càng đánh càng mạnh, ở chính diện cuốn lấy nàng, Trường Tín Cung Đăng của Thu Hồng Lệ trì hoãn động tác, nữ nhân ngực có Hắc Viêm cổ quái, rất khác biệt hỏa diễm bình thường, nàng hơi không cẩn thận, cũng sẽ bị tổn thương, thậm chí có một loại cảm giác linh hồn đau đớn.

Ba người phối hợp lại, trong lúc nhất thời để cho nàng bó tay bó chân.

Mọi người nghe được tiếng cười của nàng, trong lòng không khỏi run lên, vừa rồi nàng còn kêu đánh kêu giết với Tổ An, hiện tại lại kiều mị trêu chọc, quả nhiên là hỉ nộ vô thường.

Bất quá cảm nhận được đối phương công kích càng thêm mãnh liệt, ba người không còn dám phân tâm.

Dù như thế, Thu Hồng Lệ vẫn rên lên một tiếng, đầu vai bị Văn đạo nhân quét trúng.

Móng tay của Văn đạo nhân hiện ra hàn quang, trực tiếp chộp tới đầu nàng, dự định triệt để lấy tánh mạng của nàng.

Lúc này có Hắc Viêm cuốn tới, giúp Thu Hồng Lệ tranh thủ một giây thời gian.

Tổ An thì thừa cơ kéo Thu Hồng Lệ ra phía sau, né tránh công kích trí mạng của Văn đạo nhân.

- Cảm ơn!

Thu Hồng Lệ vẫn chưa hết sợ hãi, nàng cũng không phải nói với Tổ An, mà cảm kích nhìn về phía Bùi Miên Mạn.

Bùi Miên Mạn hừ lạnh, không có tinh lực đáp lại nàng, hiện tại Văn đạo nhân công kích như mưa giông gió bão để cho nàng căn bản không dám phân thần.

Văn đạo nhân càng ngày càng giận, đối mặt ba hậu bối lại không làm gì được, nàng rống lớn, triệu hồi ra vô số Huyết Sí Hắc Văn đánh tới.

Ba người kinh hãi, trừ Bùi Miên Mạn trên người có Hắc Viêm hộ thể, những con muỗi kia trong lúc nhất thời không dám vọng động, còn hai người bọn họ đối mặt bầy muỗi thì ngăn cái này mất cái khác.

Thu Hồng Lệ hơi tốt hơn một chút, tay cầm Trường Tín Cung Đăng, có thể trì hoãn tốc độ của con muỗi, cho nên miễn cưỡng còn có thể tránh né, thế nhưng muốn trợ giúp người đã hữu tâm vô lực.

Tổ An thì thảm, không ngừng khua trường kiếm trong tay, lại thỉnh thoảng lấy tay đập, nhưng những con muỗi kia rất giảo hoạt, mỗi lần đều có thể tìm được cơ hội cắn hắn một cái.

Miệng vết thương truyền đến cảm giác ngứa ngáy, biết những con muỗi này có độc, thế nhưng hắn không có kỹ năng quần công, không cách nào ứng đối được.

Bùi Miên Mạn thấy thế vội vàng phân ra một sợi Hắc Viêm bảo hộ hắn, nhìn thấy lửa cháy hừng hực, Huyết Sí Hắc Văn vội vàng tránh né, lúc này cục diện của Tổ An mới tốt hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment