Nhưng thân pháp Quỳ Hoa Huyễn Ảnh lại không có tác dụng gì, thân pháp này tác dụng chủ yếu là né tránh địch nhân, nhưng hôm nay khắp nơi đều là quái xà, né tránh đâu cho thoát.
Nhìn dưới đất lít nha lít nhít quái xà, Tổ An chỉ có thể đạp lên bạch cốt mượn lực xê dịch, nhưng nhiều lần xém chút bị quái xà giấu trong đầu lâu lao ra cắn, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, lại thêm Bùi Miên Mạn mấy lần sử xuất Hắc Viêm cứu giúp, hắn đã mệnh tang tại chỗ.
Bị buộc rơi vào đường cùng, Tổ An lại phát minh một loại phương pháp, chính là trực tiếp nhảy vọt lên vách tường, tuy vách tường bóng loáng khó có thể mượn lực, nhưng hắn có thể dùng Thái A Kiếm và Dao Găm Có Độc thay phiên cắm vào.
Hồng! Vách tường lại cứng rắn, ở trước mặt Thái A Kiếm và Dao Găm Có Độc chém sắt như chém bùn cũng không đáng chú ý.
Tổ An buông lỏng một hơi, vỗ vỗ Bùi Miên Mạn treo ở trong ngực hắn nói:
- Dạng này rốt cục có thể không dùng giống ở phía dưới nguy hiểm như vậy.
Hắn dự định cứ như vậy thay phiên cắm hai thanh kiếm, từng bước một trở lại vị trí lúc đầu.
Bùi Miên Mạn ân một tiếng, sắc mặt đỏ hồng, bây giờ hai tay nàng ôm lấy cổ nam nhân, cả người áp sát vào trong ngực hắn, thông qua y phục cũng có thể cảm nhận được da thịt truyền đến nhiệt khí, ngày bình thường nàng lớn mật đến đâu, hiện tại cũng có chút thẹn thùng xấu hổ.
Tổ An cũng không dễ chịu, ngửi mùi thơm của giai nhân trong ngực, còn có bầu vú mềm mại ầm ầm sóng dậy, hắn cảm thấy toàn thân phát nhiệt, trong hầm vốn nguy cơ trùng trùng, tựa hồ không còn chán ghét như vậy...
Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên cảm nhận được giai nhân trong ngực chậm rãi tụt xuống, không khỏi giật mình, vội vàng buông ra một tay, đỡ lấy bắp đùi của nàng:
- Mạn Mạn, ngươi đừng buông tay, rơi xuống sẽ rất phiền phức.
Hiện tại những quái xà kia đều tụ tập ở phía dưới, từng con ngước cổ, dùng mắt dọc nhìn chằm chằm hai người, cái lưỡi phun ra phun vào, nhìn cực kỳ khiếp người.
Bùi Miên Mạn cắn môi, cũng rất xấu hổ:
- Toàn thân ta vô lực, vịn không nổi.
Tay của gia hỏa này để ở chỗ nào vậy, đã chạm đến nơi tư ẩn của mình rồi!
Có điều nàng rõ ràng đối phương là vì cứu nàng, nên không nói gì.
- Vậy hai chân ngươi cuộn lên lưng ta, như vậy sẽ treo vững vàng hơn.
Tổ An vừa nói vừa nâng chân nàng lên, đặt ở trên lưng mình.
- Ta không muốn!
Bùi Miên Mạn vội vàng cự tuyệt, coi như nàng là tiểu cô nương chưa từng trải qua nhân sự, cũng biết tư thế này rất thiếu lễ độ, làm sao chịu được.
Tổ An cũng đổ mồ hôi:
- Đại tỷ, ta không phải muốn chiếm tiện nghi của ngươi, hiện tại hai tay ta phải cầm kiếm mới có thể tiến lên, nếu ta lấy một tay ôm ngươi, thì chỉ có thể treo tại chỗ bất động.
Bùi Miên Mạn ngẩng đầu nhìn, thấy cánh tay hắn nổi gân xanh, hiển nhiên chịu đựng trọng lượng rất lớn, nàng cũng không phải loại người già mồm, mặc dù có chút xấu hổ, nhưng nghĩ tới cục thế hiện tại, cuối cùng vẫn đáp ứng:
- Vậy được rồi, bất quá sự tình này không cho ngươi nói với Sơ Nhan, không đúng, không cho phép nói với bất luận kẻ nào.
Tổ An tức đến xạm mặt lại:
- Loại sự tình này ta nói với nàng làm gì.
Lúc này Bùi Miên Mạn mới buông lỏng một hơi, cắn môi, hai tay ôm lấy cổ, hai chân nỗ lực nâng lên kẹp hông hắn, cả người như con Lười treo ở trong ngực đối phương.
Cảm nhận được khí tức dương cương của đối phương, bây giờ thân thể hai người thân mật tiếp xúc, Bùi Miên Mạn luôn thích nói giỡn cũng có chút thẹn thùng, đầu tựa vào lồng ngực của hắn, thân thể run nhè nhẹ, không dám nói thêm câu nào.
Dù Tổ An không có tà niệm, nhưng thấy thân thể nàng nhạy cảm như vậy, trong lòng cũng không khỏi rung động.
Bất quá xung quanh quái xà thè lưỡi, âm thanh tê tê truyền đến kéo hắn về hiện thực, ý thức được hiện tại nguy hiểm còn chưa giải trừ.
Hắn vội vàng nắm Dao Găm Có Độc, đang muốn di động, bỗng nhiên có mấy đạo lam quang bắn tới.
Lông tơ toàn thân dựng đứng, vội vàng giơ tay chém xuống, đánh rơi mấy đạo lam quang kia, hắn đã nhìn ra bắn tới chính là quái xà.
Chỉ thấy trên mặt đất, những quái xà kia đầu tiên là cuộn thân thể lại, sau đó bắn ra, trực tiếp bay về phía hai người.
Tổ An vừa dùng dao găm đón đỡ, vừa âm thầm may mắn, may mắn hắn còn chưa đâm kiếm vào vách tường, bằng không trong nháy mắt đó hai cánh tay đều cắm ở trên vách tường, thì căn bản không có lực phản kích.
Hơn nữa hiện tại thân ở giữa không trung, quái xà có thể lao lên còn lâu mới nhiều bằng dưới mặt đất, hắn miễn cưỡng còn có thể ứng phó.
Đáng tiếc hắn không cao hứng nổi, bây giờ bị những quái xà kia quấn lấy, hắn chỉ có thể toàn lực phòng ngự, căn bản không có cách nào di động.
Bùi Miên Mạn cũng nhìn ra quẫn cảnh của hắn, vội vàng nói:
- Ngươi cho ta chút thời gian, chờ ta hơi khôi phục, sẽ dùng Hắc Viêm giúp ngươi, ngươi lại thừa cơ tiến lên.
- Tốt!
Chuyện cho tới bây giờ chỉ có thể hai người hợp tác, Tổ An chuyên chú chém quái xà bắn lên.
Cách ước chừng 5 phút, Bùi Miên Mạn mở miệng:
- Hiện tại ta có thể miễn cưỡng sử dụng Hắc Viêm, nhưng đại khái chỉ duy trì được ba cái hô hấp, ngươi nắm chắc thời gian mau chóng tiến lên, đồng thời phải bảo đảm lập tức tiến vào trạng thái phòng ngự.
- Tốt!
Tổ An gật đầu, sau đó ngưng thần chuẩn bị.
Bùi Miên Mạn suy nghĩ một chút, từ trên cổ lấy ra một sợi dây chuyền đeo lên cổ hắn:
- Ngươi đeo cái này lên.
Tổ An sững sờ:
- Đây là cái gì?
Hắn đã sớm thấy trên cổ đối phương có dây chuyền, nhưng phía dưới buộc đồ vật một mực chôn sâu trong khe ngực, căn bản không biết là cái gì.