Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 941 - Chương 941: Bích Hoạ Quỷ Dị

Chương 941: Bích hoạ quỷ dị Chương 941: Bích hoạ quỷ dị

Lúc này hai người mới yên tâm, Tổ An nói:

- Đây là thạch tượng thủ mộ ở thời cổ đại, trong này hiển nhiên là đại mộ, bất quá cửa lớn bên ngoài, còn có cảnh vật xung quanh, nhìn không giống như mộ, ngược lại có chút giống cung điện.

- Đến cùng là mộ huyệt hay cung điện, về sau sẽ chậm chậm suy tính, chúng ta đi vào tìm chỗ ẩn thân đã.

Bùi Miên Mạn rất sợ hãi Thao Thiết, thực không muốn đối mặt với chúng.

- Được.

Tổ An cũng rõ ràng bây giờ không phải thời điểm xoắn xuýt những thứ này.

Hai người một đường tiến lên, rất mau thì tới trước ba cây cầu, phía dưới là một dòng sông nhỏ uốn lượn chảy qua.

Bùi Miên Mạn có chút sợ hãi thán phục:

- Trong sông lại còn có nước.

Nơi này vừa nhìn liền biết niên đại rất xa xưa, một số sông ngòi mấy trăm năm sẽ thay đổi tuyến đường thậm chí khô cạn, chớ nói chi là một dòng sông nhỏ, có thể bảo trì đến bây giờ quả thực là kỳ tích.

Tổ An chạy đến bờ sông, đưa tay thử một chút, chỉ cảm thấy tay rét lạnh:

- Thật là nước, rất giống nước trong nham động Cast chảy ra.

- Nham động Cast?

Bùi Miên Mạn sững sờ, hiển nhiên không quá lý giải cái từ này.

- Là đá vôi bị nước ngầm ăn mòn hình thành không gian rỗng... Ngươi hẳn gặp qua một số sơn động có thạch nhũ chứ.

Tổ An vừa giải thích vừa trầm tư.

- Lấy trình độ rét lạnh của nước, nơi này hẳn ở dưới đất, chẳng lẽ bia đá kia dịch chuyển chúng ta đến không gian dưới lòng đất...

- Cẩn thận!

Lúc này Bùi Miên Mạn vội vàng nhắc nhở.

Tổ An xem nhiều phim thế giới động vật như vậy, đi đến bờ nước sao lại không có phòng bị?

Ánh mắt liếc qua nhìn thấy một bóng đen nhào lên, hắn trực tiếp dùng kiếm đóng đinh ở bên bờ nước.

Lúc này mới thấy rõ bộ dáng của đối phương, là một con cá sấu, hình thể còn lâu mới lớn bằng cá sấu sông Nile, nhìn càng giống cá sấu Caiman hơn.

- Ngươi không sao chứ.

Bùi Miên Mạn vội vàng đi đến bên cạnh hắn, đồng thời cảnh giác nhìn mặt nước, không biết có phải vừa rồi Tổ An ra tay quá mức gọn gàng, chấn nhiếp đồng bạn của nó hay không, bây giờ mặt nước bình tĩnh, không có bóng dáng cá sấu khác.

- Không có việc gì.

Tổ An thu kiếm, ngồi xổm ở bên cạnh cá sấu nghiên cứu.

- Nhìn như thế nào cũng giống cá sấu bình thường, thậm chí ánh mắt còn thoái hóa. Kỳ quái, tại sao nơi này có nhiều động vật ăn thịt tồn tại như vậy, chúng ăn cái gì để sống?

Nơi này thật quá cổ quái, bất quá bây giờ hắn không có thời gian suy nghĩ, trực tiếp thu thi thể cá sấu vào Lưu Ly Bảo Châu.

Bùi Miên Mạn giật mình:

- Ngươi thu nó vào làm gì?

- Đương nhiên là ăn.

Tổ An đương nhiên đáp.

- Chúng ta không biết phải bị vây ở chỗ này bao lâu, sớm muộn gì cũng cần phải ăn.

Lực lượng của võ giả viễn siêu người thường, đồng dạng nhu cầu về năng lượng cũng không phải người bình thường có thể so sánh, đơn giản mà nói, bọn họ cần ăn càng nhiều, vừa rồi luân phiên đại chiến, Tổ An đã sớm đói, nếu không phải thời gian không cho phép, nói không chừng bây giờ hắn sẽ nướng cá sấu ăn.

Kiếp trước rất nhiều quốc gia bán thịt cá sấu nướng, có điều hắn còn chưa thử qua.

- Ăn? Ta không muốn.

Thần sắc Bùi Miên Mạn cổ quái, hiển nhiên thân là nữ nhân, nàng vô ý thức kháng cự đồ vật xấu như vậy, cho dù là ăn nó.

Tổ An cười hắc hắc, cũng không bắt buộc, dù sao khi đói tới trình độ nhất định sẽ thấy rất thơm, nhớ ngày đó mình vừa tới thế giới này còn nói không ăn đồ bố thí, kết quả về sau ăn rất vui vẻ.

Sau đó hai người qua cầu, tiến vào một mảnh kiến trúc, theo cách cửa đá càng ngày càng xa, cảnh vật xung quanh đã rất tối, sau khi vào khu kiến trúc này càng là một vùng tăm tối, quả thực đưa tay không thấy năm ngón.

Trước đó hai người ăn thiệt thòi ở trong sương mù, nhìn không thấy tình huống xung quanh dẫn đến không cẩn thận rơi vào bẫy rập, bọn họ thực không muốn tới thêm lần nữa.

Tổ An nhớ lại đồ vật trên người mình, vô ý thức muốn lấy Đèn Pin Thần Kỳ ra chiếu sáng, bất quá rất nhanh ý thức được cái đèn pin này không có ánh sáng thì tuyệt đối sẽ không sáng.

Nhức cả trứng!

Thời điểm Tổ An đang phiền muộn, bên cạnh bỗng nhiên lóe lên tia sáng, chỉ thấy quanh người Bùi Miên Mạn có Hắc Viêm lượn lờ bay múa, không chỉ chiếu sáng xung quanh, còn tôn lên mình càng xinh đẹp.

Tổ An nhịn không được đi qua ôm lấy nàng:

- Đại Mạn Mạn, ngươi thật đẹp.

Bùi Miên Mạn giật mình, vội vàng dừng hỏa diễm, lo lắng làm bị thương hắn, bất quá lập tức nhớ tới lúc trước cho hắn mặt dây chuyền có thể phòng ngừa bị Hắc Viêm gây thương tích, lúc này mới buông lỏng một hơi.

- Chán ghét...

Bùi Miên Mạn đỏ mặt đẩy hắn ra.

- Vừa rồi ta nhìn thấy trên vách tường giữa không trung có một ít tiêu chí hỏa diễm, ta xem có thể nhen nhóm hay không.

Chỉ thấy nàng vung tay, một cỗ Hắc Viêm giống như hỏa xà bay múa, du tẩu ở trên vách tường bốn phía, đốt tới những địa phương trong trí nhớ của nàng.

Rất nhanh từng đoàn từng đoàn hỏa diễm bốc cháy, hiển nhiên những tiêu chí hỏa diễm kia xác thực là đui đèn, không nghĩ tới cách lâu như vậy, dầu bên trong còn có thể nhen nhóm.

Rất nhanh hỏa diễm chiếu sáng nơi xa, hai người đánh giá xung quanh, phát hiện đi vào một cung điện rộng rãi.

Ở dưới ánh lửa chiếu rọi, nơi xa kim quang lóng lánh, hai người như đi vào một cung điện màu vàng óng.

- Những thứ này là hoàng kim sao?

Bùi Miên Mạn trợn mắt hốc mồm, nhiều gạch vàng cột vàng như vậy, nếu chuyển về, sẽ phú khả địch quốc.

- Chỉ sợ sẽ làm ngươi thất vọng.

Tổ An đi tới vách tường gần nhất kiểm tra, ngón tay bóp bóp gạch vàng trên vách tường, cuối cùng lắc đầu.

- Tính chất của vàng vốn mềm, những thứ này lại cực kỳ cứng rắn, hơn phân nửa là đồng thau. Nếu không tin có thể nhìn xung quanh ngọn đèn, mặt ngoài bị lửa đốt lộ ra một tầng màu đen, vàng thật sẽ không như vậy.

Bình Luận (0)
Comment