Nhưng những npc này ôm lấy cũng không khỏi quá chân thật rồi?
Hắn có thể cảm thấy được sự co dãn kinh người trên da thịt và nhiệt ý trên người đối phương, lại thêm sự ma sát thân thể nàng ta mang đến khi giãy giụa, khiến người ta không nén được lòng hươu ý vượn.
Tổ An vốn chỉ định mượn cái này để dọa nàng trồi một chút, nhưng bị nàng ta uốn éo trong lòng như vậy, chỉ cảm thấy dưới bụng có một đoàn hỏa khí đang dâng lên.
- Chẳng lẽ Tiểu Thỏa cảm thấy bản vương không xứng với ngươi sao?
Cảm nhận được sự giãy giụa của nàng ta, Tổ An trầm giọng hỏi.
- Tiểu Thỏa không dám.
Trong lòng thị nữ thầm dè bỉu không thôi, ta có thể nói gì nữa, chẳng lẽ ta thực sự dám nói là ngươi không xứng à? Còn không phải sẽ bị lôi ra ngoài băm thành thịt vụn ư?
Lúc này nàng ta cũng có phản ứng lại, biểu hiện của mình có chút không hợp với lẽ thường, thế là dần dần không còn giãy giụa như vừa rồi nữa.
- Vậy chẳng lẽ trong lòng ngươi đã có tình lang?
Tổ An tiếp tục hỏi.
- Tiểu Thỏa không có.
Thị nữ vội vàng phủ nhận, nhưng trong đầu nàng ta vẫn hiện lên dung mạo của một nam tử, trong lòng than thầm một tiếng, xem ra kiếp này mình và hắn là có duyên mà không phận rồi, hiện giờ điều duy nhất có thể làm cho hắn chính là thực hiện nguyện vọng của hắn.
Cảm nhận được sự dị thường của nàng ta, Tổ An mỉm cười, cũng không vạch trần, tiếp tục ôm nàng ta lăn đến trên giường, một chân cũng rất tự nhiên đè lên người nàng ta.
Bị đối phương từ phía sau ôm vào trong lòng, cảm nhận được lực lượng trầm trọng của thân thể nam nhân, tim thị nữ như chìm vào đáy cốc.
Nàng ta biết hôm nay mình là số kiếp đã định, trong lòng thở dài một tiếng:
- Liễm đại ca, Tiểu Thỏa không thể giữ được thân thể hoàn bích cho ngươi nữa rồi.
Nghĩ đến chỗ thương tâm khóe mắt bất tri bất giác chảy xuống một hàng lệ trong.
Có điều nàng ta cũng minh bạch nhiệm vụ của mình, cắn cắn môi, thầm nghĩ một khi đã như vậy, phải tối đại hóa tác dụng của thân thể, tận lực giành được niềm vui của hôn quân này, có được sự tín nhiệm của hắn, phân hoá quan hệ của hắn và Phụ Hảo, như vậy tương lai có thể giúp được Liễm đại ca.
Nàng ta đã làm tốt chuẩn bị hiến thân, nhưng nam nhân ở sau người lại không có hành động tiến thêm một bước.
Rất nhanh phía sau còn truyền đến tiếng ngáy.
Thị nữ ngẩn ra, ngủ rồi à?
Nhớ lại tình hình hồ thiên hồ địa của hôn quân và Phụ Hảo ở trong phòng lúc trước, nàng ta đỏ mặt xì một tiếng, ai bảo ngươi háo sắc, hiện tại thân thể không chịu nổi rồi phải không?
Thế mà còn có chủ ý với bản cô nương!
Nàng ta xoay người, ý đồ lặng lẽ, rời khỏi đáng tiếc hai tay đang ôm nàng ta lại giống như vòng sắt, căn bản không thoát ra được.
Lo lắng sẽ khiến đối phương tỉnh dậy, rơi vào đường cùng nàng ta chỉ có thể từ bỏ, vừa nghĩ kế hoạch về sau vừa khinh bỉ đối phương không được.
Bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta lập tức đỏ lên, bởi vì cảm thấy phía sau có thứ gì đó chọc vào mình.
Tiểu thị nữ không phải là kẻ ngốc, chưa ăn thịt lợn chẳng lẽ lại chưa thấy lợn chạy à?
Thân là thị nữ bên cạnh Đại vương, sao nàng ta lại không rõ cái gì đang chọc vào mình.
Dẫu sao nàng ta cũng là một hoàng hoa khuê nữ, lần đầu tiên bị nam nhân ôm vào trong lòng như vậy, chung quanh toàn là khí tức dương cương của nam nhân, lại thêm ở thời đại này quần áo của mọi người đều ít, ôm như vậy sẽ có cả mảng lớn da thịt tiếp xúc trực tiếp, có thể cảm nhận được trực tiếp xúc cảm thân thể của đối phương, thậm chí còn có thể nghe thấy rõ tiếng tim đập của nam nhân, nàng ta làm sao mà chịu được?
Lại thêm cái thứ đáng giận đó cứ đâm vào mình, nàng ta hận không thể trong tay có một thanh đao để chém phăng nó đi.
Đáng tiếc nàng ta cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi, cho dù có đao nàng ta cũng không dám, nếu Đại vương chết oan chết uổng, mọi người đều sẽ hoài nghi đến Đại tế ti, chỉ có thể làm từng bước, thông qua một loạt chuyện để đả kích uy vọng của hôn quân này, lần này Khương Phương xâm nhập chính là tốt nhất cơ hội, đến lúc đó tất cả mọi người đều thất vọng đối với hắn, Đại tế ti lên cao hô to, trở thành Đại vương mới là chuyện thuận lý thành chương.
Cho dù trong đầu không ngừng nghĩ tới những cái này để làm phân tán sự chú ý, nhưng đối phương giống lò lửa ôm chặt nàng ta, hơn nữa còn không ngừng cọ lên người mình, mỗi lần cọ nhẹ đều khiến tim nàng ta đập mạnh, suy nghĩ lập tức trở nên hỗn loạn.
Tên này cũng không biết là ngủ thật hay là ngủ giả vờ.
Tiểu thị nữ vừa tức vừa khổ lại không có biện pháp, chỉ có thể tận lực tránh né sự cọ xát của đối phương.
Nhưng nàng ta bị ôm chặt vào trong lòng, không gian xê dịch vốn là có hạn, bất kể nàng ta di động thân thể thế nào, vẫn luôn có một số bộ vị kề sát vào đối phương.
Qua một lúc, thể lực của nàng ta đã tiêu hao bảy tám thành, hô hấp cả người trở nên dồn dập.
Đặc biệt theo sự hoạt động của nàng ta, nàng ta nhạy bén cảm thấy thứ ở sau hông càng lúc càng có cảm giác áp bức, nàng ta nào còn dám động đậy nữa, chỉ có thể yên lặng ngồi yên tại chỗ.
Cảm nhận được thân thể của tiểu cô nương ở trong lòng đang khẽ run, Tổ An thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, ngành nghề nữ gián điệp của thế giới này vẫn chưa được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp và lắng đọng, không ngờ thân thể lại mẫn cảm như vậy, nếu là một số nữ gián điệp đời sau, ai nấy đã sớm quen dùng thân xác làm vũ khí, làm gì có chuyện bị nam nhân ôm như vậy đã không chịu nổi.
Có điều không thể không thừa nhận, da thịt của tiểu cô nương này đúng là vô cùng non mèm, ôm rất thoải mái.