Thế là, quân đội Thương triều trong thấp thỏm bất an hành quân tới tây bắc, nghênh đón vận mệnh chưa biết.
Tổ An thì ở trong hoàng cung xử lý các loại chính vụ với Phó Thuyết, loại bỏ một số lực lượng làm loạn tiềm tàng ở dọn sạch, đồng thời sống một ngày bằng một năm chờ đợi kết quả chiến sự.
Buổi tối một ngày, Tiểu Thỏa đứng ngoài cửa tẩm cung hít sâu một hơi, nàng ta biết không thể chậm trễ được nữa, mấy ngày nay một số thế lực của Liễm đại ca đã phải chịu đả kích nhất định, nàng ta phải mau chóng lấy được sự tín nhiệm của Đại vương, trước tiên truyền ra một số tình báo.
Tổ An đang ở trước bàn đỡ mai rùa phê duyệt công văn, hắn không thể không dè bỉu giấy chưa được phát minh đúng là quá bất tiện, mỗi ngày đều phải ôm những xương cốt như vậy để xem, trừ mai rùa ra, còn có xương bò, xương dê, phàm là xương cốt có thể sử dụng để khắc chữ, cơ hồ đều có.
- Ít nhiều gì dùng thẻ trúc cũng không phải là tốt hơn à.
Tổ An đau trứng không thôi, điều duy nhất đáng để ăn mừng là linh hồn đi tới trong thí luyện này, giúp bọn họ có thể tự nhiên xem hiểu những giáp cốt văn này, cũng có thể trao đổi bình thường với người niên đại này, bằng không đã mù chữ lại ngôn ngữ không thông, đúng là không thể chơi được.
Cảm nhận được phía trước tối sầm lại, trong không khí lại lờ mờ truyền đến mùi thơm của thiếu nữ, Tổ An ngẩng đầu nhìn thị nữ đứng trước bàn:
- Tiểu Thỏa, ngươi làm gì thế?
Kỳ thật nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương và bộ dạng căng thẳng đó của đối phương, Tổ An cũng đoán được đại khái rồi.
Tiểu thị nữ cắn cắn môi, ôn nhu nói:
- Đại vương, đã muộn thế này rồi vẫn chưa nghỉ ngơi à.
Tổ An ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thời gian này đổi thành thời gian của kiếp trước thì mới chỉ khoảng bảy tám giờ, phải biết rằng kiếp trước có thể ngủ trước 12 giờ đã là sớm rồi, giờ này sao có thể gọi là muộn được?
Chỉ có điều đối với người thượng cổ mà nói, đã không có điện, đốt lửa chiếu sáng cũng đắt đỏ, giờ này đúng là không còn sớm.
Hắn giơ xương cốt trong tay lên:
- Vẫn còn một số công văn chưa xử lý xong.
Trong mắt Tiểu Thỏa hiện lên một tia dị sắc, hôn quân này cũng cần cù thật.
Nàng ta nhỡ rõ mục đích chuyến này của mình, đi tới phía sau Tổ An, vươn tay ra nhẹ nhàng đặt lên vai hắn:
- Vậy nô tỳ xoa bóp cho Đại vương.
Tổ An không nhịn được mỉm cười:
- Tiểu Thỏa, ngươi nhu thuận như vậy sớm một chút thì tốt.
Tiểu Thỏa thầm xì một tiếng, hận không thể tiếp bóp chết hắn, nhưng nàng ta cũng biết mình không làm được, đành phải miễn cưỡng cười vui mát xa cho hắn, đồng thời mượn cơ hội để quan sát công văn trong tay đối phương, xem có thể nhìn lén được tình báo gì không.
Ai ngờ lúc này Tổ An trực tiếp ngửa ra sau, đầu dí vào ngực nàng ta, lộ ra vẻ mặt hưởng thụ:
- Ừ, thoải mái, thủ pháp của Tiểu Thỏa thực sự không tồi.
Cảm nhận được động tác của đối phương, cả người Tiểu Thỏa cứng đờ, nào có thể nghĩ được gì tới nhìn trộm công văn, thiếu chút nữa thì theo bản năng trực tiếp đẩy hắn ra.
Có điều nàng ta lập tức ý thức được ý đồ đến của mình, cắn cắn môi, cuối cùng vẫn không đổi thành hành động.
Tổ An tất nhiên có thể nhận thấy ngôn ngữ tứ chi của nàng ta, trên mặt lộ ra một tia cổ quái, hắn vừa rồi cố ý tựa vào vị trí mẫn cảm của đối phương, chính là muốn thăm dò đối phương một chút, phải biết rằng lúc trước nàng ta còn kháng cự mình rất rõ ràng, hiện giờ không ngờ lại không có phản ứng.
Xem ra đúng là tính chơi mỹ nhân kế rồi.
Có điều rốt cuộc là chuyện gì lại khiến nàng ta có chuyển biến như vậy?
Cừu hận? Hay là tình yêu?
Lúc trước trên đại điển hiến tế nhìn thấy Đại tế ti Liễm đó, bộ dạng cao lớn khôi ngô, đích xác có chút nổi bật, chắc hẳn có thể hấp dẫn được phương tâm của rất nhiều nữ hài tử chứ.
Mấy ngày trước hắn đã bảo Phó Thuyết âm thầm điều tra một chút bối cảnh của thị nữ này, công văn vừa xem chính là kết quả điều tra.
Nàng ta đích xác là đến từ Thỏa Quốc, có điều thời kì thơ ấu dường như là cùng lớn lên với Liễm.
Thanh mai trúc mã, Liễm này đúng là chịu chơi.
Khóe môi Tổ An nở một nụ cười châm chọc.
Một khi đã như vậy, cho ngươi biết cái gì gọi là tiền mất tật mang, phiền phức duy nhất là, làm thế nào mới có thể khiến nữ gián điệp này bất tri bất giác trở thành gián điệp của mình.
- Đại vương đang cười gì thế?
Tiểu Thỏa nhẹ nhàng day huyệt Thái Dương cho hắn, nhưng tên này nằm trong lòng nàng ta, khiến nàng ta tâm hoảng ý loạn, vội vàng tìm đề tài để hóa giải sự xấu hổ lúc này.
- Tiểu Thỏa xoa rất thoải mái, ta tự nhiên bật cười thôi.
Tổ An không thể không cảm thán, thí luyện này đúng là quá giống thật, rõ ràng chỉ là linh hồn tiến vào, nhưng tất cả xúc cảm lại không khác gì chân nhân.
Lúc trước thân thiết với Bùi Miên Mạn thì cũng thôi, dẫu sao nàng ta cũng là Thí Luyện Giả vào cùng.
Nhưng một npc như tiểu thị nữ này, các loại chi tiết đều không khác gì người bình thường, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự mềm mại ở trước ngực, sự co dãn và nhiệt lực kinh người từ da thịt đối phương, còn có thể ngửi được mùi cơ thể thanh xuân đặc hữu trên người thiếu nữ.
Đúng là quá giống thật, ơ không đúng, cái này vẫn chưa xác định được.
- Cám ơn Đại vương đã khen ngợi.
Trên mặt Tiểu Thỏa hiện lên một nụ cười ngượng ngùng, trong lòng lại đang mắng thầm, quả nhiên là hôn quân háo sắc.
Có điều trong lòng nàng ta cũng đang rối rắm, rốt cuộc nên làm thế nào để tiến thêm một bước.
Nếu trực tiếp tự chui lên giường, dường như lộ ra quá hèn hạ, đừng nói đối phương sẽ không quý trọng, bản thân nàng ta cũng không quá tình nguyện.