Tổ An có chút bực mình, trực tiếp cự tuyệt, sau đó lật người, dụi đầu vào trong lòng Tiểu Thỏa.
Sắc mặt Tiểu Thỏa ửng đỏ, ôn nhu nói:
- Đại vương, quốc sự làm trọng, người ta đã trễ thế này rồi vẫn tới tìm ngài, chắc là có đại sự phát sinh.
Nàng ta đã nhận được thông tri của Liễm, biết là chuyện quan trọng gì, cho nên tất nhiên phải phối hợp.
Cảm nhận được đối phương thả lỏng nằm trong lòng nàng ta, Tiểu Thỏa thầm thở dài một hơi, đoạn thời gian này tiếp xúc nhiều, kỳ thật nàng ta đã hiểu nam nhân này không phải xấu như mình nghĩ lúc trước, ngược lại là đối với nàng ta còn rất không tồi.
Lúc ban đầu bị hắn giày vò còn có vài phần kháng cự, nhưng đến về sau cho dù trong lòng nàng ta không muốn, thân thể lại bắt đầu theo bản năng đón ý nói hùa đối phương, lại cách một đoạn thời gian, nàng ta thậm chí không xác định trong lòng mình rốt cuộc là nguyện ý hay là không muốn.
- Không, người ta yêu là Liễm đại ca, ta vào cung là để làm việc giúp hắn, quyết không thể bị hôn quân này mê hoặc.
Nàng ta không ngừng cảnh cáo mình.
Đoạn thời gian này nàng ta nhờ vào thân thiết, lén lút xem rất nhiều công văn cơ mật của Đại vương, cũng nghe thấy đối thoại của hắn và tâm phúc, nàng ta đều thông tri những cái này cho Liễm, hiện giờ cũng không còn đường lui rồi.
- Được rồi, Tiểu Thỏa đã nói như vậy, vậy ta sẽ gặp.
Tổ An cười cười, ý bảo cho người bên ngoài tiến vào.
Nhìn thấy nụ cười của hắn, Tiểu Thỏa có chút hoảng hốt, tên này đối với nàng ta quả thật quá tốt, khiến nàng ta không kìm lòng được mà dâng lên suy nghĩ có lỗi với hắn.
Rất nhanh một người vào báo cáo, hắn là tướng lãnh trung cấp trong quân đội của Vũ Đinh, lần này liều chết trở về chính là để thông tri cho hắn tiền tuyến đã xảy ra biến đổi lớn.
Thì ra Phụ Hảo biết được nàng ta vừa đi không lâu, Đại vương liền nạp thiếp, mỗi ngày nàng ta ở bên ngoài vào sinh ra tử, Đại vương lại ở trong cung hồ thiên hồ địa, Phụ Hảo cực kỳ phẫn nộ, rất nhiều bộ hạ của nàng ta cũng tình cảm quần chúng phẫn nộ, khuyên nàng ta tự lập môn hộ.
Trong bộ đội đích hệ của Vũ Đinh có không ít người biết được tình huống, lo lắng gặp chuyện không may, liền phái một người trở về thông tri cho Đại vương, để hắn sớm có chuẩn bị, tốt nhất là nhân lúc Phụ Hảo chưa quyết tâm tạo phản, phái người khác tới tiếp nhận chức vị đại tướng quân của nàng ta.
Tổ An nghe hắn bẩm báo xong, vẻ mặt trở nên nghiền ngẫm, ngón tay nhẹ nhàng gõ bàn.
Tiểu Thỏa thấy thế vội vàng chạy đến quỳ xuống:
- Đại vương, đều là Tiểu Thỏa không tốt, làm hại Đại vương bất hoà với Vương hậu, thỉnh cầu Đại vương giao ta cho Vương hậu xử lý, để mặc nàng ta xử trí.
Nghe thấy lời nói của nàng ta, ánh mắt Tổ An trở nên lạnh lùng, nàng ta ngoài mặt là đang thỉnh tội, trên thực tế là lặng lẽ tọa thực chuyện Vương hậu bất hoà với Đại vương, nếu đổi lại là người khác nói không chừng đã trúng bẫy của nàng ta rồi.
Hắn quay đầu nhìn về phía tướng lãnh đó:
- Ngươi quả thật nghe thấy Vương hậu có ý có à?
Người đó giải thích:
- Hiện tại Vương hậu cũng không có thái độ rõ ràng, nhưng hiển nhiên là đang do dự, lại thêm thân tín của nàng ta giật dây, tùy thời đều có khả năng quay ngược đầu thương, về Ân đô để thay trời đổi đất.
- Cũng rất thông minh, biết nói thẳng Vương hậu mà phản thì ta sẽ không tin, mà là dùng cách nói ba phải để tự ta suy đoán.
Tổ An cười cười.
Tướng lãnh đó sửng sốt, Tiểu Thỏa ở bên cạnh cũng nhíu mày, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Tổ An cao giọng:
- Người đâu, lôi tên gia hỏa yêu ngôn hoặc chúng này xuống làm thịt.
Vốn dựa theo hình phạt của Thương triều, là có thể chế tác hắn thành nhân sinh, nhưng Tổ An thật sự không chịu nổi cái này, vẫn cảm thấy để hắn chết thống khoái thì tốt hơn.
Rất nhanh liền có hai thân binh cao lớn tiến vào, mỗi người ở một bên kẹp lấy hắn giải xuống.
- Oan uổng, Đại vương, những gì ta nói đều là thật.
Người đó liều mạng giãy giụa, đáng tiếc làm sao mà giãy ra được.
Tổ An mặc kệ hắn, chỉ đang cảm thán tu vi của thị vệ vương cung đúng là lợi hại, tướng lãnh đó không phải bình thường, nhưng dưới sự giáp công của hai thị vệ, lại không hề có sức phản kháng.
Nhìn thể trạng này của bọn họ, rất giống với võ sĩ khô lâu khôi ngô gặp phải ở cửa lớn của bí cảnh, chẳng trách lúc trước lại mạnh như vậy.
Thanh âm của người đó dần dần biến mất, trong hoàng cung lại lâm vào yên tĩnh.
Sắc mặt Tiểu Thỏa tái nhợt, nàng ta không nhịn được nói:
- Đại vương, vì sao không phái người kiểm chứng một phen mà lại tùy tiện xử tử hắn như vậy, nếu những gì hắn nói là thật, liều mạng chạy về tới báo tin lại bị xử tử, như vậy chẳng phải là làm lạnh lòng rất nhiều nhân sĩ trung nghĩa ư.
Tổ An thản nhiên đáp:
- Những gì hắn nói không thể là thật, ta tin Vương hậu, giống như Vương hậu tin ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không phản bội nhau.
Đùa gì thế, hắn và Bùi Miên Mạn là quan hệ gì?
Trên trình độ nào đó chính là hai vị khách qua đường của thế giới này, chỉ có bọn họ mới là người đồng loại, sao lại bị thổ dân nơi này dẫn đi nhầm đường? Càng đừng nói hai người còn là tình lữ cùng sinh cùng tử.
Lúc trước hắn đang một mực suy đoán chỗ hung hiểm của thí luyện này là ở đâu, trong đó cũng đoán được hai người cách nhau ngàn dặm, có khả năng sẽ bị người ta ly gián quan hệ, dẫu sao cố sự "Miệng nhiều người xói chảy vàng", kiếp trước khi còn là học sinh trung học đã biết rồi, cho nên trước khi Bùi Miên Mạn xuất chinh hắn còn cố ý dặn dò chuyện này.
Tiểu Thỏa rụt đây nói:
- Nhưng Đại vương đối với ta như vậy, trên trình độ nào đó chẳng phải là phản bội Vương hậu sao?