Chương 1229: Cái tên vô địch
Đám người Khô Vân Chân Nhân hiển nhiên cũng không ngờ Phương Hành lại xuất thủ kiên quyết như vậy, tàn nhẫn như vậy!
Quả thực chính là một lời không hợp liền liều mạng!
Bọn họ khác với đám tu sĩ lánh đời ở Táng Tiên Pha, những người đó lúc ấy là nóng mắt, trực tiếp hạ sát thủ với Phương Hành, muốn bức đám người Kim Ô trên cầu đá, mà bọn họ thì bởi vì lúc ấy không thể tới kịp Táng Tiên Pha, bỏ lỡ cơ hội đó, xem như là rất may mắn, không bị Thần Chủ dưới cơn phẫn nộ đánh chết. Mà bọn họ sau khi tới nơi này, tâm tư cũng rất đơn thuần, không biết chuyện khi đó Phương Hành bị cản ở ngoài Tru Tiên trận, chỉ cho rằng Phương Hành không bước vào cầu đá chính là nguyên nhân của bản thân hắn, nghĩ rằng hắn nhất định có tư cách để bước vào cầu đá, bởi vậy liền động lòng muốn bắt hắn, thử xem có cơ thể đoạt được cơ hội đó không.
Bởi vậy bọn họ xuất thủ, chính là muốn bắt giữ!
Nhưng Phương Hành lúc này bởi vì đang phẫn uất, trong lòng tức giận đến cực điểm!
Giết!
Không chút khách khí, xuất thủ chính là đằng đằng sát khí!
Hơn nữa tuy hắn ở thế yếu, cũng chỉ có Độ Kiếp tầng ba, nhưng một thân thực lực khủng bố cũng vượt xa tưởng tượng của đối thủ.
Khi hắn ngênh đón Khô Vân Tán Nhân xông tới, một chỉ điểm ra, sau lưng hắn không ngờ hiển hóa ra một nữ tử váy dài tung bay, thân hình thon dài, mặt không biểu tình, động tác của nàng ta giống y hệt động tác của Phương Hành, một chỉ điểm ra, sau đó trong một mảng sương mù tất cả trật tự và lực lượng đều thoát phá trong một chỉ này.
Một chỉ này xuyên thủng không gian!
Không ngờ chính là một đạo thần thông trong Vong Tình thiên công!
Trên người truyền nhân của Tiểu Tiên Giới có ba đạo thần thông chủng tử, có thể mượn cái này để thi triển lý thần thông của Vong Tình thiên công, mà lúc hắn sắp chết, đánh cuộc thua Phương Hành, hiện giờ ba đạo thần thông chủng tử này liền ở trên người Phương Hành, bị hắn thuận tay vận chuyển ra!
Phương Hành không có ý đồ luyện hóa ba đạo thần thông chủng tử này, nhưng hắn từng tu luyện Thái thượng Nhất Khí kinh, có thể nhìn lén căn nguyên của thần thông, tất nhiên cũng có thể thi triển ra thần thông trong Vong Tình thiên công này, chỉ có điều hắn không giống như truyền nhân của Tiểu Tiên Giới, luyện hóa ba đạo thần hồn, cho nên lúc thi triển, sau lưng liền hiển hóa ra bộ dạng của chủ nhân thần thông chủng tử đó, theo một chỉ của hắn mà điểm ra.
Một chỉ này có cảm giác mộng ảo khó có thể hình dung, không ngờ trực tiếp điểm phá năm ngón tay đang chộp tới của Khô Vân Tán Nhân, cũng phá vỡ phòng ngự trước người hắn, xuyên thủng hư không, sau đó ấn lên trước ngực Khô Vân Tán Nhân, người này hiển nhiên cũng sợ hãi, gầm lên một tiếng, vội vàng thối lui, nhưng trên nhục thân đã tuôn ra huyết vụ, toàn bộ nhục thân đã bị chém đi hơn nửa, lảo đảo bỏ chạy.
- Trên đời này sao lại có loại người như các ngươi?
Phương Hành gầm lên, sau đó truy kích, lại một chưởng vỗ tới, muốn đuổi tận giết tuyệt.
Hắn là thật sự rất hận những kẻ đầu cơ trong những tu sĩ lánh đời này, bản thân hắn bình thường cũng không có giới hạn, nhưng những người này vẫn khiến hắn hận tới nghiến răng nghiến lợi, thậm chí khó có thể lý giải, rốt cuộc dạng tồn tại gì mới có thể bế quan mấy ngàn năm, thậm chí là cả vạn năm, không hỏi thế sự, chặt đứt tất cả thân tình, hữu tình, thậm chí là sự ràng buộc đối với tộc quần, toàn tâm toàn ý muốn thành tiên? Bọn họ đóng chặt cửa, ngay cả sự sinh diệt của gia tộc, đạo thống cũng không để ý tới, tùy ý để bọn họ tiêu vong!
Thậm chí ngay cả đại sự như Thần tộc hàng lâm, bọn họ cũng không để ý tới, để mặc Thiên Nguyên chiến hỏa ngập trời, nhưng sau khi Thiên Nguyên tiên cơ tái hiện, lại lập tức hiện thân, không tiếc tất cả thủ đoạn, cũng phải nắm được tiên cơ đó vào tay.
Cho dù mình luôn bị thế nhân sỉ vả, Phương Hành tự nghĩ cũng không làm ra được chuyện thế này.
Hắn là cường đạo, nhưng khinh thường những kẻ đầu cơ sống lâu này.
Một chưởng đuổi tới này trực tiếp vỗ lên tàn thân của Khô Vân Tán Nhân, vị tu sĩ lánh đời Độ Kiếp năm tầng này hoàn toàn không ngờ Phương Hành có bản sự lợi hại đến vậy, trong nháy mắt tuyệt vọng kêu to, chỉ là dưới sự nghiền ép của thực lực mạnh mẽ, tiếng kêu này vừa ra khỏi miệng đã yên diệt, nhục thân, thần hồn, đồng thời bị vỗ cho tứ phân ngũ liệt, hóa thành từng đạo toái phiến.
- Tại sao... tại sao... Ta muốn thành tiên. . . Tại sao lại chết.
Trong thanh âm, mang theo vẻ ảo não và không cam lòng, hóa thành nhiều điểm tro bụi, tiêu tán trong hư không.
Thành tiên chính là cầu được trường sinh bất hủ, nhưng nào có ngờ rằng lại chết dứt khoát như vậy.
- Tiểu quỷ, nếu không muốn tan thành mây khói, tốt nhất ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi.
Phương Hành một chưởng đập chết Khô Vân Tán Nhân, thủ đoạn tàn nhẫn, có thể nói là cực kỳ khủng bố, nhưng không chấn nhiếp được những người khác, đến một chưởng này còn chưa thu hồi, liền nghe thấy phía sau có người hét lớn, lại trốn trong bóng tối, người bao vây hắn đã xuất thủ rồi, chính là những người cùng Khô Vân Tán Nhân dòm ngó tiên cơ, mấy đạo thần thông, cơ hồ đều đánh tới trước người hắn, Phương Hành cắn răng một cái, đạp ra Tiêu Dao thân pháp, quỷ dị đến cực điểm xuất hiện trên đỉnh đầu nhóm người này, sau đó cúi người vỗ một chưởng.
Lúc đánh ra một chưởng này, phía sau hắn không ngờ xuất hiện một bóng dáng, cũng là chủ nhân trước kia của ba đạo thần thông đó, mà một chưởng này vỗ xuống, trong hư không, lại là một mảng hỗn loạn, tất cả trật tự và pháp tắc đều thoát phá dưới lực lượng của một chưởng này, các tán tu lánh đời phía dưới không ngờ thân bất do kỷ, chỉ cảm thấy bị một tòa thương thiên chụp xuống, lập tức lựa chọn phương pháp giống như Khô Vân Tán Nhân, bứt ra bỏ chạy, bốn năm đạo thân ảnh đồng thời chạy trốn ra ngoài.
Nhưng dù là như vậy, dưới một chưởng này của Phương Hành, vẫn có người không đào thoát được, trực tiếp bị Phương Hành vỗ nát, huyết vụ bay ra bốn phía.
- Tiên cơ đó chính là ở trên người ta đấy, ai muốn thì đến để ta thử cân lượng của các ngươi nào.
Phương Hành giận dữ hét lớn, triển khai Tiêu Dao thân pháp, ngang ngược vô lễ đuổi theo.
Hắn không cam lòng, sát khí vô hạn!
Hắn không rõ, vì sao cũng là người, nhưng có người như Thập Nhất thúc, Đại Bằng Tà Vương, không tiếc tính mạng ở Tịnh Thổ chặn đánh tam đại Thần Vương, sau đó thì chết trận, lại có những người hoàn toàn chẳng buồn để ý sinh tử của Thiên Nguyên, một lòng chỉ muốn thành tiên, lại vì sao có những người như Phụng Thiên Minh, một lòng tử chiến với Thần tộc, khôi phục vinh quang của tổ tiên, lại có người như Chúng Tiên minh một lòng cầu tiên, thậm chí không tiếc sẵn sàng góp sức cho Thần Đình, càng không rõ là, vì sao vận mệnh lại bất công như vậy?
Hắn liều chết bảo vệ Phong Thần bảng không rơi vào trong tay Thần Đình, nhưng lại bị cự tuyệt ở ngoài Tru Tiên trận!
Đám người Thập Nhất thúc vì Thiên Nguyên mà đánh sống đánh chết, nhưng vẫn chết trong hải vực.
Nhưng công lao của mình, công lao của đám người Thập Nhất thúc, những người này đều hưởng thụ tất cả.
Thần vật cuối cùng vẫn không bị Thần Đình cướp đi, Thiên Nguyên có hy vọng sống lại, nhưng những biến mất không lập công này lại được hưởng thụ hy vọng này, mà đám người Thập Nhất thúc liều chết ngăn trở tam đại Thần Vương, mệnh táng ở hải vực, những tu sĩ lánh đời này lại bỗng nhiên nhảy ra, muốn chia xẻ tiên cơ mà bọn Thập Nhất thúc liều chết bảo vệ.
Tại sao lại như vậy?
Trong lòng hắn có chút rối loạn, lúc này, nghĩ không rõ, không nghĩ ra, chỉ muốn giết chóc. . .
- Ma đầu này sao lại có thực lực khủng bố như vậy?
Mà lúc một hồi đại chiến này đột ngột triển khai, trên hải vực phía dưới, sớm đã tụ tập không biết bao nhiêu người xem.
Thanh danh, thực lực cường thịnh của Phương Hành đã sớm truyền khắp Thiên Nguyên, nhưng mọi người vẫn không ngờ hắn lại khủng bố như vậy.
Những tu sĩ lánh đời này đều là tồn tại khủng bố cảnh giới Độ Kiếp, vào một lúc nào đó, bọn họ đại biểu cho một số nhân vật trong truyền thuyết, có rất nhiều người hiện giờ vẫn đang được kể lại như một truyền thuyết trong giới tu hành, nhưng hôm nay nhưng hôm nay, bọn họ liên thủ vây công ma đầu Phương Hành kia, càng khủng bố hơn là, cho dù là liên thủ vẫn bị ma đầu đó áp chế.
Chiến mấy hồi, ít nhất đã có ba người vẫn lạc dưới tay ma đầu kia.
- Tiểu tử này khó chơi, thu tay thôi.
Lần này cùng Khô Vân Tán Nhân tới vây công Phương Hành có sáu người, sau khi Phương Hành trảm sát ba người, ba người còn lại trong lòng đã chết khiếp, cũng không biết là ai hô to một tiếng, ba người đột nhiên đồng thời bay lên không, không ngờ là muốn đào tẩu, đường đường là tu sĩ lánh đời, một lòng chỉ muốn thành tiên, nhân vật trong truyền kỳ, không ngờ bị Phương Hành giế tcho chạy trốn khắp nơi, đối với bọn họ mà nói thì thực sự là vô cùng nhục nhã, cũng may bọn họ đều là hạng người một lòng muốn thành tiên, cũng không thấy phải chạy trốn trong tay một tiểu bối thì có gì là không ổn.
- Đã rơi vào tay ta mà còn muốn đào tẩu à?
Chỉ là bọn họ cũng hiển nhiên không ngờ Phương Hành hiện giờ sát tâm đang thịnh, không ngờ đuổi theo không buông, Tiêu Dao thân pháp được triển khai, giống như trốn vào hư không, thân hình lướt mấy cái đã tới bên cạnh người ở bên phải, chưởng đao như kiếm, cắt bỏ đầu hắn, sau đó lại lướt ra xa, hóa thành lưu quang, một hơi đuổi ra xa hơn ba trăm dặm, giết lão tu đang đào tẩu ở bên trái.
Mà đến lúc này, người cuối cùng sớm đã trốn xa gần vạn dặm, tự cho là đã thoát rồi, nhưng Phương Hành lại cắn răng một cái, vẫn giống như hung thần ác sát chạy theo, hắn lúc này đã bụng đầy lửa giận, muốn dùng cái chết của bọn họ để bình ổn tâm tình.
- Tiểu hữu, lão phu chỉ là muốn hỏi thăm ngươi một chút về cơ duyên thành tiên, việc gì phải bức ép như vậy?
Lão tu đang đào tẩu đó quả thực bị sự hung tàn của Phương Hành khiến cho sợ hãi, khổ sở cầu xin tha thứ.
- Bởi vì các ngươi đó đáng chết.
Phương Hành hét lớn, hung tợn đuổi giết, sau mười vạn dặm thì đuổi kịp, một chưởng trấn sát.
Trên bờ biển Tịnh Thổ, có người tu hành nhìn thấy trận chiến này, đều bị sự tàn nhẫn và mạnh mẽ của Phương Hành khiến cho khiếp sợ!
Hình tượng Phương Hành lần này thể hiện ra ở trước mặt các tu sĩ xuất thế quả thực chính là phong ma vô lượng, cường hành vô độ!
Thân là Độ Kiếp tầng ba, lại liên tiếp trấn sát sáu vị lão tu lánh đời, phần thực lực này quả thực khiến cho người ta không dám nhìn thẳng!
Mà ngay cả Phương Hành cũng không ngờ, sau trận chiến này, hắn vốn không được thế nhân ưa thích, mỗi khi xếp hạng đều sẽ vô thức hạ thấp đi một chút, không ngờ bắt đầu có danh xưng vô địch, chuyện sáu Độ Kiếp Tán Tiên ở trên hải vực vây công hắn, kết quả bị hắn đuổi giết mười vạn dặm, giết chết sạch sẽ liền truyền khắp Thiên Nguyên, thanh danh còn thịnh hơn cả viên gia quái thai.