Chương 1237: Trống rỗng
Ra khỏi nước biển mênh mông, liền tiến vào một quái vực dưới đáy biển đầy san hô và đá ngầm, ám hợp với trận thuật, đông vây tây chặn, từng đạo đại trận kết hợp với cảnh vật đặc biệt cản đường, có thể nói là từng bước khó đi. Điều này cũng khiến Phương Hành và tu sĩ của Tiểu Tiên Giới cảm thấy có chút ngưng trọng, xem ra Thương Lan hải này đúng là muốn cấm biển, không ngờ làm ra tư thế như lâm đại địch, mở ra tất cả đại trận. Không nói tới lính tôm tướng cua trốn ở chung quanh liều mạng giết, chỉ những đại trận này đã khiến cho người ta cảm giác hung hiểm vạn phần. Có điều cũng may Tiểu Tiên Giới đã chuẩn bị đầy đủ, có người sở trường về trận thuật ở phía trước một đường phá trận, Phương Hành cũng thoải mái hơn nhiều, không cần phải ra tay, chỉ đi sau cùng lao về phía trước.
- Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, lão phu luôn cảm thấy có chút không thích hợp, phải cẩn thận Thương Lan hải đánh lừa.
Một đường xâm nhập như vậy, tám vị Giới Chủ cũng trở nên đề phòng, ở bên cạnh Phương Hành nhắc nhở.
- Sợ cái gì, cứ đánh vào là được!
Phương Hành cười lạnh một tiếng, vung cờ lanahj, trên mặt không nửa điểm sợ hãi.
Có điều trong lòng mình cũng vẫn đang đề phòng, thầm nghĩ với thực lực của Thương Lan hải, không thua gì Tiểu Tiên Giới, không có đạo lý nào lại bày ra tư thế bị đánh mà không hoàn thủ như vậy được. Chẳng lẽ thằng ôn đó thực sự bày ra cạm bẫy gì ở bên trong sao?
Trong lòng suy tính, nhưng lại không sợ, dù sao cũng đánh đánh tới cửa rồi, trên khí thế không thể thua được, phải cứ vậy một đường đánh vào, cùng lắm thì nếu thực sự ở bên trong gặp phải nguy hiểm gì, mình điều khiển đầu lâu khô lâu bay đi trước, có thần cung này, Thương Lan hải vực có hung hiểm tới mấy, chắc mình muốn đào tẩu cũng không có vấn đề gì, mà những người khác... Có chết mình cũng chẳng đau lòng.
Tiên binh của Tiểu Tiên Giới vững vàng đẩy mạnh về phía trước, phá liền ba đạo đại trận, chín đạo quan ải, giống như lợi kiếm, cắm thẳng vào biển sâu, đại trận của Thương Lan hải này tất nhiên tinh diệu vô cùng, thậm chí còn có rất nhiều đại trận thượng cổ tồn tại, có điều lúc này chỉ còn lại một cái xác không, hơn nữa hiện giờ gặp phải loại không phân rõ phải trái như Phương Hành, phá trận tuyệt không đau lòng, không ngờ cứ như vậy đánh vào sâu trong Thương Lan hải, từ xa nhìn thấy một mảng hoa mỹ thần quang rực rỡ ở phía trước, cảm nhận được từng đạo linh ba xộc tới!
Mà bên ngoài một mảng hải vực đó, trước một đạo đại trận cuối cùng, lúc này không ngờ xếp đầy từng hàng hải yêu, giống như hổ rình mồi, từ xa hướng về đám người Tiểu Tiên Giới, bộ dạng túc sát đáng sợ.
- Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, lão phu từng đến Thương Lan hải tham gia tiên yến một lần, tiếp tục tiến về phía trước chính là Long cung, ta đề nghị hay là nghỉ chân một thoáng, gửi thiếp trước, bằng không mà đánh vào Long cung thì chính là kết cục không chết không ngừng.
Giới Chủ Tiểu Tiên Giới đề nghị, hơi có chút thấp thỏm.
Phương Hành nghĩ nghĩ, phá vỡ sơn môn đúng là điều tối kỵ trong giới tu hành, mình cũng chỉ là tới đón tức phụ thôi, cũng không muốn đánh tới ngươi chết ta sống với Thương Lan hải, thế là liền đáp ứng, sai một Giới Chủ đi ra, vận chuyển pháp lực, cao giọng quát về phía Thương Lan hải Long cung:
- Thần Đình Thông Thiên Tiểu Thánh Quân Phương Hành tới bái phỏng Thương Lan hải Trấn Hải thần vương Cửu Đầu Thần Tôn, xin hiện thân gặp mặt.
Thanh âm từ xa xa lẫn vào nước biển, truyền vào sâu trong Thương Lan hải.
Nhưng đợi cho thanh âm truyền vào rồi, mãi lâu sau vẫn không thấy hồi âm, đám hải yêu ở bên ngoài nghe vậy lại điều binh khiển tướng, tướng thủ nhảy lên chỗ cao, ngoài mạnh trong yếu kêu lên:
- Thông Thiên Tiểu Thánh Quân cái gì, không ngờ lớn mật như vậy, dám đánh tới Thương Lan hải ta? Mà nay Thương Lan hải đã cấm biển, các ngươi tốt nhất hãy tốt nhất rời đi, còn dám vô lễ, đừng trách chúng ta vô lễ.
- Hả?
Phương Hành nghe vậy liền nhíu mày, trong lòng dâng lên một loại dự cảm bất hảo.
- Có chút không thích hợp.
Một vị Giới Chủ ở bên cạnh Phương Hành cũng nhíu mày.
Hiện giờ bọn họ đã đánh tới bên ngoài Long cung, lúc này mới ngừng lại, bẩm báo một tiếng, để tránh phá vỡ Long cung, khiến mọi người đều khó xử, cho dù Thương Lan hải có cấm biển, cũng không có đạo lý nào tới tận đây rồi vẫn không có ai hiện thân gặp mặt, cho dù Cửu Đầu Trùng đó ngông nghênh tới mấy, chẳng lẽ Long mẫu cùng với những long tử long tôn lại không thể hiện thân nói mấy câu à?
- Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, cái này.
Giới Chủ áo xanh sắc mặt có chút do dự, nhìn về phía Phương Hành.
- Để ta đi xem!
Phương Hành đột nhiên ngọc ngọc liễn, thân hình như rồng, lao thẳng ra ngoài.
Ầm một tiếng, một thân pháp lực của hắn lúc này đã được đưa tới cực hạn, ở trong biển quả thực giống như tia chớp, đi đến đâu nước biển đều bị kình phong xung quanh người hắn hóa thành vô số vòng xoáy khủng bố hất sang hai bên, hải yêu chắn trước một đạo đại trận cuối cùng cơ hồ không có sức hoàn thủ, liền bị hắn cuốn bay, ai nấy hét thảm không thôi, ngã sang hai bên, bị hắn lao thẳng tới một đạo đại trận cuối cùng.
- Tránh ra cho ta!
Đối mặt với một đạo đại trận cuối cùng cản ở trước người, Phương Hành sầm mặt, trực tiếp chính là một chưởng vỗ xuống.
Pháp lực Độ Kiếp tầng ba hoàn toàn bùng nổ, phía sau có ba đạo tiên đái tung bay, chưởng lực giống như thực chất, đánh vào trong nước biển cuồn cuộn, chỉ nghe thấy ầm một tiếng, nước biển không ngờ giống như sắt đá, ầm ầm nổ tung ra xung quanh, xuất hiện một mảng hư không chi vực, sau đó đại trận ấy liền trực tiếp nứt ra từ chỗ tiếp xúc với một chưởng của Phương Hành, sau đó khuếch tán tới tám tòa trận cước căn bản nhất, tiếp theo thì giống như bị phá núi nhổ cây, tất cả đại trận đều đồng thời nổ tung.
- Đây là thực lực mà tiểu bối Độ Kiếp tầng ba nên có sao?
Tám vị Giới Chủ nhìn thấy một kích này, trực tiếp khiếp sợ tới sắc mặt biến đổi, khóe miệng co rúm, giống như thấy quỷ.
Bọn họ tất nhiên nhãn lực phi phàm, chỉ một kích này đã xác định được một chuyện!
Ma đầu này chỉ cần cho hắn thêm thời gian để trưởng thành. Sẽ là tiền đồ vô lượng!
Mà Phương Hành rõ ràng không nghĩ nhiều như vậy, một chưởng vỗ mở đại trận, đồng thời đánh tan đám yêu binh chặn đường, thân hình liền lao thẳng vào trong, ầm một tiếng, thân hình lướt qua, nước biển đều bị kích dạt sang tứ phía, đợi cho lúc thân hình hạ xuống, đã xuất hiện bên trong một mảng hố sâu cực lớn, ngưng thần quan sát xung quanh.
Sau đó hắn đột nhiên ngây ra.
Ở vị trí của hắn lúc này, không ngờ chính là một mảng phế tích, đổ nát thê lương, linh khí khô kiệt, ngọc trụ đổ nát ngổn ngang, trân châu to bằng cái đấu vương vãi khắp nơi, cờ trận rách nát tung bay trong nước biển, hải yêu đờ đẫn lắc lư.
Nơi này vốn chắc là Long cung huy hoàng, nhưng hiện giờ, lại giống như một mảng chiến trường!
Mà càng quan trọng hơn là, vị trí của Long cung trước kia không ngờ ngay cả một gian nhà rách cũng không có, chỉ còn lại một mảng hố sâu cực lớn, thoạt nhìn, giống như có người trực tiếp nhổ cả Long cung đi vậy, cơ nghiệp thế của Thương Lan hải lúc này đã biến mất, bất kể là ai cũng không ngờ được, nơi này chính là vị trí cũ của Thiên Nguyên Thương Lan hải Long cung.
- Xảy ra chuyện gì?
- Long cung đâu?
- Tại sao có thể như vậy? Ai lại có pháp lực lớn như vậy, không ngờ nhổ tận gốc cả Long cung?
Lúc này chư vị Giới Chủ của Tiểu Tiên Giới cũng đã tới, vốn muốn ra lệnh cho tiên binh xông lên cướp trận, lại không ngờ nhìn thấy một màn này, trong nhất thời cũng đứng đờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn một mảng phế tích này.
Rốt cuộc là gặp thiên tai, hay là gặp nhân họa?
Đường đường là Thương Lan hải Long cung, tổ địa của chân long các đời, sao có thể biến thành bộ dạng như vậy?
Mà sau khi Phương Hành ngây người một lúc, đột nhiên lật trưởng hút một cái, một cờ trận tàn phá phiêu đãng trong nước biển bị hắn hút vào tay, sau khi dùng Âm Dương Thần Ma Giám tra xét một phen, vẻ mặt đột nhiên trở nên mất mát, một loại cảm giác mỏi mệt khôn kể xộc lên trong lòng, thật lâu sau hắn mới ném cờ trận đi, ngồi xuống một ngọc trụ tàn phá, hai tay ôm đầu, thở dài một tiếng, mãi lâu sau vẫn không nói gì.
- Đã tới chậm rồi à?
Hắn cúi đầu than.
Từ trên một đạo cờ trận tàn phá đó, hắn nhìn thấy dấu vết lưu lại của truyền tống đại trận.
Rõ ràng tòa Thương Lan hải Long cung đó không phải bị người ta nhổ đi, mà là bị chính bọn họ truyền tống đi rồi.
Tất cả Yêu Tướng cường đại cùng với tất cả long tử long tôn của Thương Lan hải cũng đều theo Thương Lan hải Long cung mà đi.
Mà mục đích bọn họ tới là.
Phương Hành ngẩng đầu, xuyên qua nước biển xanh biếc nhìn về phía thiên không đầy mây trắng.
Cho dù mình đã đến rất nhanh, thậm chí không tiếc liên thủ với Tiểu Tiên Giới cũng phải vội vàng tới Thương Lan hải, nhưng không ngờ vẫn chậm một bước, động tác của Cửu Đầu Trùng so với trong tưởng tượng của mình còn nhanh hơn, có lẽ là biết mình sẽ đến tìm hắn, hoặc là lo Thần Đình khai chiến với Tịnh Thổ, cuối cùng liên lụy đến hắn, không ngờ lên đường trước một bước.
Kim Ô và bọn Thần Tú, Tiêu Tuyết, Hàn Anh, Lệ Anh vào tiên phủ, Thập Nhất thúc và Đại Bằng Tà Vương đã chết, Tiểu Man và bọn Linh Vân sư tỷ, Diệp Cô Âm đều lên Bát Hoang Vân Đài, bên cạnh mình vốn không còn ai cả. Đi cứu Long nữ về vốn đã là một mục đích cuối cùng của Phương Hành, cũng không không ngờ mình vẫn tới chậm.
Cửu Đầu Trùng đã lên đường, dẫn cả Long nữ theo!
Thiên địa to lớn vô biên, mà bên cạnh Phương Hành không ngờ trống trơn chỉ còn một mình hắn.
Tim như bị khoét rỗng, cô đơn vô cùng!