Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 279 - Chương 1354: Hắc Liên Tan Biến

Unknown

 

Chương 1354: Hắc liên tan biến

 

 

 

- Tỷ tỷ của ta chưa chết sao? Ngươi vừa rồi vì sao lại nói nàng ta đã chết?

 

Khi Cửu Đầu Trùng phát giác mình đã trôi mất đại lượng thọ nguyên, tức giận bừng bừng, Ngao Liệt lại đang cãi nhau với Phương Hành, hai người bọn họ ngã vào trong một đống tiên bi, Phương Hành bởi vì chém về phía Cửu Đầu Trùng một đao đó, không hề lưu thủ, cho nên hắn trong nháy mắt cũng thoát lực, hoàn toàn không còn sức phòng hộ, mà chỉ có thể dựa vào Ngao Liệt, Ngao Liệt cũng tận chức tận trách, sử ra một thân bản lĩnh, xoay tròn bảo vệ Phương Hành, thừa nhận tất cả tiên quang bắn tới, ngay cả chính hắn cũng bị thương, Phương Hành được hắn bảo vệ thì lại bình yên vô sự.

 

Chỉ là sau khi Ngao Liệt giúp Phương Hành đỡ tất cả hào quang của tiên bi, cũng lập tức tức giận gầm khẽ.

 

Hắn vừa rồi không nhìn thấy cảnh Cửu Đầu Trùng nuốt Long nữ, bằng không với thực lực của hắn, chắc hẳn cũng có thể phán đoán ra thật giả, toàn là Phương Hành nói khiến hắn tin, bằng không sẽ không liều mạng như vậy.

 

- Khà khà, ta có nói là nàng ta đã chết rồi đâu, ta chỉ nói là nàng ta bị nuốt rồi mà thôi.

 

Phương Hành bị chất vấn, cũng bật cười, nói mấy câu cho có lệ.

 

- Ngươi vừa rồi rõ ràng chính là ý tứ này...

 

Ngao Liệt tức tới đỉnh đầu bốc hỏa, lại không làm gì được Phương Hành, chỉ có thể thở hồng hộc mắng:

 

- Còn nữa, vương bát đản ngươi biết tỷ tỷ của ta không chết mã còn ép tên yêu ma này như vậy, không sợ hắn dưới cơn giận dữ thật sự giết nàng ta sao?

 

- Yên tâm, đòn sát thủ cuối cùng của ta vẫn chưa sử dụng.

 

Phương Hành vỗ vỗ vai Ngao Liệt an ủi.

 

- Đòn sát thủ gì?

 

Ngao Liệt lại ngây ra một thoáng, có chút nghi hoặc nhìn hắn.

 

- Đương nhiên chính là.

 

Phương Hành vừa muốn nói lại vô tình quay đầu, bỗng nhiên biến sắc:

 

- Ối chạy mau.

 

Đồng thời chạy trốn nhanh như chớp, trên người vẫn quấn Ngao Liệt, bay vút ra ngoài mấy chục trượng, cũng đúng lúc này, một móng vuốt cực lớn xượt qua cạnh hắn, xé nát bốn năm khối tiên bi.

 

Không ngờ chính là Cửu Đầu Trùng!

 

Cửu Đầu Trùng Lúc này rõ ràng đã nổi giận thực sự rồi, hắn đã đứng lên, trên đỉnh đầu, khí tức của hắc liên sôi sục, vốn là lực lượng nội liễm lại toàn bộ cuồn cuộn ùa ra. Khí tức Cổ Thánh cơ hồ tỏa ra ngoài, giống như thác nước phủ lên người, thân hình cực lớn đã nhảy tới trong không trung, sau lưng là chín hư ảnh dữ tợn, hai đỏ như máu!

 

- Ma đầu, ngươi dám đoạn tiên cơ của ta, ta muốn mạng của ngươi.

 

Thanh âm của hắn giống như âm lôi, không ngờ có thể làm tâm hồn người khác chấn động.

 

- Ha ha, tức rồi à.

 

Phương Hành quay đầu nhìn hắn, người ở trong không trung, lại bật cười vui vẻ.

 

- Ngươi đoạn tiên cơ của ta, không phải là muốn muốn ta đánh với ngươi một trận sao?

 

Thanh âm của Cửu Đầu Trùng đột nhiên đề cao:

 

- Đợi chém chết ngươi rồi sẽ thành tiên sau!

 

Khi nói chuyện, bỗng nhiên bóng đen sau lưng lóe lên, sau đó giống như một tòa đại sơn lao về phía Phương Hành

 

- Hừ, sợ ngươi chắc?

 

Ngao Liệt ở trên người Phương Hành thấy bộ dạng khí thế bức nhân này của Cửu Đầu Trùng, lửa giận cũng bốc lên, hét lớn một tiếng, liền muốn phi thân lao ra, đọ sức Cửu Đầu Trùng, nhưng vừa bước được hai thước, đã bị Phương Hành kéo lại, quát:

 

- Chạy mau!

 

Dứt lời, không ngờ không đối kháng chính diện với Cửu Đầu Trùng, mà là quay đầu bỏ chạy.

 

- Thế thì quá...

 

Ngao Liệt cảm thấy bất mãn, nhìn Phương Hành với vẻ khinh bỉ.

 

Nhưng còn chưa nói hết liền cảm thấy cả người rét run, đã thấy Cửu Đầu Trùng không ngờ giống như phong ma lao thẳng tới, thân hình dường như có một loại cảm giác hợp nhất với đạo, rõ ràng to như núi nhỏ mà tốc độ lại nhanh đến cực điểm, lưu lại từng chuỗi hư ảnh trong không trung, một loại khí tức khiến cho người ta kinh sợ từ bên trong hắc liên tỏa ra, cũng may là Phương Hành chạy nhanh, hai trảo đang vươn tới của hắn vồ hụt, lại phân biệt chộp vào hai khối tiên bi phía sau Phương Hành.

 

Hai trảo này thoạt nhìn ẩn chứa lực lượng không mạnh, nhưng sau khi chộp vào bia, lại xuất hiện một màn quỷ dị!

 

Tiên bi đó chính là tám bia lợi hại nhất trong đệ tam quan, bên trong là tiên cốt, mà tài liệu đúc thành bia cũng là một loại quái kim trong tiên giới, cứng rắn vô cùng, cho dù Phương Hành và Cửu Đầu Trùng e là cũng chỉ có thể sau khi thi triển toàn lực mới có thể đánh nát được bia đá này, nhưng hiện giờ, hai trảo của Cửu Đầu Trùng tóm lên tâm bia, lại chỉ thấy khói đen mù mịt bốc lên, hai khối tiên bi đó không ngờ trong nháy mắt trở nên loang lổ ảm đạm, không còn tiên khí, cuối cùng thì đổ rầm rầm.

 

Giống như năm tháng vô tận trong nháy mắt gia trì lên thân tiên bi, khiến cho chất liệu đá quỷ dị này cũng hoàn toàn hủ hóa!

 

Sông cạn đá mòn chẳng qua cũng chính là như vậy.

 

Ngay cả tiên bi cũng trở nên như vậy, nếu bị hắn chộp vào người...

 

Phương Hành hít một hơi lạnh, hỏi Ngao Liệt trên lưng mình:

 

- Thế cũng quá làm sao?

 

Ngao Liệt từ trên vai Phương Hành thò đầu ra, nhìn hai khối bia đá đó, trong lòng lạnh toát, nói:

 

- Cũng quá đáng sợ rồi.

 

Dứt lời không để ý tới Phương Hành, tự vù một tiếng bay về phía sau.

 

Biết sao được, lực lượng Cửu Đầu Trùng thi triển thật sự quá quỷ dị, cho dù hắn là thần long, thấy mà da đầu cũng ngứa ran!

 

- Ma đầu! Ma đầu! Ngươi thực sự cho rằng bằng vào ngươi cũng có thể bức ta tới tuyệt cảnh sao?

 

Mà lúc này Cửu Đầu Trùng đã hoàn toàn nổi điên, đang hung tợn quay đầu nhìn về phía Phương Hành, thanh âm giống như đến từ đáy biển lạnh như băng:

 

- Ngươi thực sự cho rằng hiện tại ngươi có thể trêu chọc ta sao? Bổn tọa chính là tộc trưởng của Cửu Linh nhất tộc, Cửu Linh huyết mạch duy nhất trên thế gian, truyền nhân của thái cổ Đại Thánh, ngay cả Thiên Nguyên thánh nhân cũng có thể trảm sát, vừa rồi bổn tọa chỉ là một lòng cầu tiên, không muốn để ý tới ngươi, nhưng ngươi không ngờ cứ hét lần này tới lần khác bức ta, vậy ta sẽ cho ngươi lĩnh giáo một chút sự lợi hại của ta.

 

Khi lên tiếng, hắn đã lại nhảy lên, hung hăng tấn công Phương Hành.

 

Loại cảm giác đó, giống như một mảng thanh thiên, đột nhiên bao phủ trên đỉnh đầu Phương Hành, chỉ khí tức đã khiến cho người ta hít thở không thông. . .

 

- Ngươi cho rằng hắc liên của ta là chỉ có năng lực phòng ngự thôi à.

 

- Bổn ý nó lúc trước được thái cổ thánh nhân đúc ra chính là dùng để đồ tiên!

 

Mà khi thanh âm của cuối cùng ra khỏi miệng, cũng có một loại lực trường cổ quái bao phủ toàn cục, khiến cho người ta sợ hãi!

 

Bên trong hắc liên trên đỉnh đầu Cửu Đầu Trùng có khí cơ kinh người bốc ra, thoạt nhìn giống như là hải dương màu đen, có một loại lực lượng cổ quái, cũng chính là loại lực lượng này ẩn chứa tuế nguyệt chi lực khôn kể, dường như có thể thay đổi tất cả, mà khiến Phương Hành và Ngao Liệt cảm thấy sợ hãi cũng chính là loại lực lượng cổ quái đến không thể chống đỡ, lại càng không dám đón đỡ này.

 

- Phá diệt chi lực.

 

Trong lòng Phương Hành hiện ra một đáp án.

 

Hắn không phải lần đầu tiên kiến thức loại lực lượng này, lúc trước khi ở Nam Chiêm, hắn tiêu diệt Hoàng Phủ gia, cũng từng thấy loại lực lượng này.

 

Đó là sau khi Hoàng Phủ nhất tộc tu luyện mới sinh ra một loại lực lượng cổ quái, có thể cướp đoạt thọ nguyên của người khác!

 

Mà vào lúc này, Phương Hành không ngờ cảm thấy khí tức trên người Cửu Đầu Trùng rất có chỗ tương thông với lực lượng đó.

 

Khác nhau là ở chỗ, so sánh với lực lượng trên người Cửu Đầu Trùng, tuyệt học của Hoàng Phủ quả thực giống như là trò trẻ con!

 

Bọn họ có phải âm thầm có liên hệ hoặc là chỗ tương thông nào không?

 

Phương Hành lúc này không kịp nghĩ nhiều, hắn chỉ biết, Cửu Đầu Trùng này quả nhiên đáng sợ hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

 

Quả thật đúng như lời hắn nói, Cửu Đầu Trùng kỳ thật đáng sợ hơn xa biểu hiện bên ngoài của hắn, một phen đấu pháp vừa rồi, mình cường hành xuất kích, một đao chém đi mấy trăm năm thọ nguyên của hắn, không phải mình một có bản sự trấn áp hắn, mà là bởi vì mình xuất kỳ bất ý, chiếm thượng phong trong lúc đọ xảo trá với hắn, mà hắn lại chỉ một lòng muốn cầu tiên, căn bản không nghiêm túc đánh nhau với mình, vì khinh thị cho nên mới chịu thiệt, nhưng hiện giờ thì lại khác, thằng ôn này rõ ràng đã điên rồi, muốn xuất hết toàn lực liều mạng với mình!

 

Đối mặt với thần thông cuồng bạo của Cửu Đầu Trùng, Phương Hành cũng chỉ có thể thi triển Tiêu Dao thân pháp chạy trong hư không!

 

Trong không trung, trên thương khung, hắc liên trên đỉnh đầu Cửu Đầu Trùng thỉnh thoảng có tai chớp màu đen đánh xuống!

 

Phương Hành lúc này quả thực giống như một con kiến không ngừng né tránh sự trấn áp của thiên ý!

 

Bên trong tia chớp màu đen này toàn là phá diệt chi lực cực kỳ tinh thuần, hắn căn bản không dám đón đỡ!

 

Dù sao loại lực lượng này cũng quá mức khủng bố, cho dù tiếp được, cũng là thể sẽ hủ hóa pháp lực và thần thông của mình.

 

Hiện tại biện pháp duy nhất Phương Hành có thể nghĩ ra chính là trốn, không ngừng trốn!

 

Thái cổ truyền thừa của Cửu Đầu Trùng quả thực là cổ quái đến cực điểm, luận về sự tinh diệu của truyền thừa, sợ là vẫn không bằng truyền thừa của thánh nhân Phù Diêu cung, nhưng hắc liên này lại đã bù đắp tất cả, có hắc liên, Cửu Đầu Trùng liền có thể tiếp được cơ hồ là sự tập kích của bất kỳ thần thông nào, mà có hắc liên này hắn cũng có thể vận chuyển phá diệt chi lực để hủ hóa bất kỳ địch thủ nào, nói là vô địch cũng không đủ. . .

 

Nhưng hắc liênđó cũng có nhược điểm lớn nhất của mình!

 

Đó chính là người thi triển pháp bảo này, thọ nguyên của bản thân sẽ xói mòn rất nhanh.

 

Không chỉ đả thương địch thủ, cũng đả thương chính mình!

 

Cũng chính bởi vậy, chỉ cần có thể kéo dài, cho dù không ra tay, Cửu Đầu Trùng vẫn sẽ tiêu hao đến chết!

 

Phương Hành cả đời này không biết đã chạy trốn bao nhiêu lần, nhưng lần đầu tiên lại hung hiểm như vậy, kinh tâm động phách như vậy, cả người giống như biến mất trong hư không, thân pháp thân pháp thôi động đến cực hạn, khiến cho cả người hắn tựa như tiên như quỷ, không thể nắm bắt, chạy trong tia chớp màu đen, tránh thoát từng đạo phá diệt chi lực giáng xuống!

 

- Tiểu ma đầu, ta xem ngươi trốn được tới lúc nào.

 

Cửu Đầu Trùng rít gào, lửa giận hừng hực, giống như một một con muỗi quấy nhiễu, giống như một cự nhân lực lượng tràn đầy lại không đập chết được con muỗi đó, lửa giận cũng không ngừng dâng lên, cơ hồ là xé rách chính hắn, không tiếc tất cả lực lượng, đánh tia chớp xuống.

 

- Lão yêu quái, ta xem ngươi sống được tới lúc nào.

 

Phương Hành vẫn né tránh vòng quanh Cửu Đầu Trùng, bộ dạng chật vật.

 

Đương nhiên, chật vật thì chật vật, ngoài miệng vẫn mắng chửi không thua gì Cửu Đầu Trùng.

 

Dù sao đây cũng là nguyên tắc rồi, ở phương diện chửi nhau, Phương đại gia đừng nói là thua, trước giờ còn chưa bao giờ rơi vào thế hạ phong!

 

 

Bình Luận (0)
Comment