Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 280 - Chương 1355: Mạch Máu Của Phương Hành

Unknown

 

Chương 1355: Mạch máu của Phương Hành

 

 

 

- Thằng nhãi này quá láu cá, đã sớm nhìn ra nhược điểm của ta.

 

Cửu Đầu Trùng vận chuyển Phá Diệt Hắc Liên, từng đạo tia chớp màu đen đánh xuống, quả thực hóa cả một vực thành tuyệt địa, mà Phương Hành thì ở trong một mảng tuyệt địa này khổ sở cầu sinh, thoạt nhìn thì hắn đã triệt để dồn Phương Hành vào thế hạ phong, cơ hồ là một tia sinh cơ cũng không có, nhưng trên thực tế trong lòng hắn cũng không nhịn được mà uất nghẹn, dù sao thân pháp của ma đầu Phương Hành đó thật sự rất quỷ dị, rõ ràng là đã trấn áp được hắn, nhưng lại bị hắn chạy thoát được, giống như một con ruồi lại có mạng lớn như vậy, mãi không chết, hắn tất nhiên có thể tiếp tục trấn áp, nhưng thọ nguyên của mình lại không theo kịp.

 

Trong lòng hắn cũng minh bạch, lúc này mình thoạt nhìn thì uy phong, nhưng trên thực tế lại có áp lực rất lớn.

 

Nếu ma đầu này không chết, chẳng lẽ mình thực sự phải chết ở đây sao?

 

Suy nghĩ này hiện ra, Cửu Đầu Trùng liền bất chấp tất ả, rất nhanh liền có chủ ý khác.

 

- Ma đầu, ta từng nói sẽ hủy đi tất cả của ngươi thì sẽ làm được.

 

Cửu Đầu Trùng gầm lên, không ngờ ánh mắt đột nhiên âm lãnh đến cực điểm nhìn về phía xa xa, sau đó song chưởng rung lên, không ngờ lao về phía khác, mà theo thân hình hắn di động, trên đỉnh đầu hắn, hắc liên to nửa mẫu cũng di động theo, giống như một mảng thương khung màu đen đang di động, tia chớp màu đen cũng di động theo!

 

- Hả?

 

Phương Hành vốn đã trốn tránh rất khổ sở, đang nghĩ biện pháp trốn tránh công kích của tia chớp màu đen đó, không ngờ trước mắt sáng rực, Cửu Đầu Trùng không ngờ bỏ mình mà đi, lập tức cảm thấy kinh ngạc, thầm nghĩ thằng ôn này sao tốt bụng thế, không chuẩn bị giết ta à?

 

Nhưng khi nhìn về phía Cửu Đầu Trùng xông tới, lại lập tức lạnh toát cả người.

 

Tên vương bát đản này ngoan độc thật!

 

Hắn lao tới đám người Văn tiên sinh ở ngoài dãy tiên bi.

 

Từ lúc hắn bắt đầu bước vào đệ tam quan này, Cửu Đầu Trùng đã một lòng muốn xông qua, chỉ tiến về phía trước chứ không chịu lui về phía sau, nhưng lúc này, hắn không ngờ đầu óc mê muội, lao ra ngoài dãy tiên bi, lao về phía các tu sĩ đang vừa chống đỡ tấm bia đá màu vàng vừa chú ý tới đại chiến ở đây, tia chớp màu đen đã bao phủ trên đỉnh đầu bọn họ!

 

Đám người đó đang quan chiến, trong đó có Lộc Tẩu, Văn tiên sinh, Hoan Hỉ Cáp Mô cùng với chư vị luận đạo giả, còn có một đám long tử long tôn tạp huyết, bọn họ cũng trải qua một lúc nghỉ ngơi, chỉ là rất nhanh, tấm bia đá màu vàng lúc ban đầu bị khí tức truyền thừa của Tiên Vương trấn áp cũng đã được tự do, đang bị thần lực trong đệ tam quan này dẫn động, lao về phía bọn họ, mà phía trước thì chính là khu vực tiên bi, còn có tồn tại đáng sợ như Cửu Đầu Trùng, phía sau thì là đống bia đá nhiều vô cùng.

 

Bởi vậy, bọn họ cũng chỉ có thể ở lại đó, dốc hết toàn lực đối kháng với tấm bia đá màu vàng đó!

 

Vốn với lực lượng của bọn họ, đối kháng với tấm bia đá màu vàng đã có chút cố sức rồi, hơn nữa Cửu Đầu Trùng còn gào thét lao tới, tia chớp màu đen theo đó hàng lâm, càng khiến cho họ cả người lạnh toát, với thực lực của bọn họ, Cửu Đầu Trùng lúc này cường đại giống như thiên uy, căn bản không có sức chống đỡ, lúc tia chớp màu đen hàng lâm không nghi ngờ gì nữa cũng là lúc họ vẫn lạc.

 

- Xong rồi.

 

Không biết có bao nhiêu người thầm kêu trong lòng!

 

Đối mặt với Cửu Đầu Trùng ác diễm ngập trời, trong lòng không ngờ không sinh được chút sức chống đỡ nào.

 

Mà Phương Hành cũng kinh hãi, hít một hơi lạnh.

 

Cửu Đầu Trùng này không bắt được mình, sát ý không có chỗ để trút, không ngờ muốn giết đám người kia.

 

Hắn là cô đơn một mình, mà lúc này rõ ràng cũng muốn biến Phương Hành thành người cô đơn. . .

 

Thậm chí hành động này của hắn có thể xem như một loại hành vi theo bản năng!

 

Hắn chỉ là muốn giết người cho hả giận mà thôi, nhiều nhất chỉ là muốn khiến Phương Hành ghê tởm, chứ phải là khống chế Phương Hành!

 

Nhưng có một điểm hắn cũng không ngờ là, hắn đúng là đã tóm đúng mạch máu của Phương Hành!

 

Những người đó thoạt nhìn thì thượng vàng hạ cám, ngư long hỗn tạp, nếu đổi là lão nhân gia Cửu Đầu Trùng hắn, khóe mắt cũng chẳng buồn liếc lấy một cái, nhưng đối phương lại không phải vậy, Phương Hành tuy xuất thân thổ phỉ, nhưng dù sao cũng có tính trời sinh giữ gì bản thân, trong lòng không phân biệt sang hèn, chỉ phân tốt xấu, những người này có lẽ cũng không phải là tốt đẹp gì, cố tình bọn họ đã làm một chuyện khiến Phương Hành không thể quên được, đều là người hiện giờ được Phương Hành coi trọng nhất.

 

Đó chính là lựa chọn của nhóm người này khi Phương Hành vừa bị dẫn vào Tiên Vương truyền thừa.

 

Bọn họ cơ hồ không một ai ở lại, toàn bộ đều xông vào Tiên Vương truyền thừa địa để cứu hắn.

 

Tuy nói, đại bộ phận người bên trong tiến vào trong đó không phải là bổn ý, ví dụ như Thái Hư Bảo Bảo là bị hắn ép vào, Hoan Hỉ Cáp Mô là vì Thái Hư Bảo Bảo mới đi vào, mà những luận đạo giả đó thì bởi vì trúng đạo chướng của hắn, mới không thể không vào.

 

Nhưng bọn họ dù sao cũng đã vào!

 

Không tiếc hy sinh cũng phải xông vào cứu Phương Hành ra.

 

Chỉ bằng vào điểm này, Phương Hành ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng lại nhớ kỹ nhân tình này!

 

Không thể nói những người này ở trong lòng Phương Hành quan trọng hơn Long nữ và Ngao Liệt, nhưng ít nhất, Phương Hành căn bản không thể trơ mắt nhìn bọn họ chịu chết dưới tay Cửu Đầu Trùng, mình thì lại ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt.

 

Nhưng vấn đề lại tới rồi, ngay cả bản thân Phương Hành cũng không thể ngăn cản Cửu Đầu Trùng!

 

Trơ mắt nhìn Cửu Đầu Trùng lao về phía đám người kia, giống như mây đen di động trên trời, người dưới đất làm sao mà ngăn cản được.

 

Quyền đầu của Phương Hành nắm chặt lại.

 

Cửu Đầu Trùng ở trên trời cao, thế không thể đỡ xông tới, đối với người ở bên rìa tiên bi này, hắn không nghi ngờ gì nữa giống như tử thần, khi bóng ma của hắn phủ tới, chính là lúc các tu sĩ phải chết, trừ Lộc Tẩu và Thái Hư Bảo Bảo cùng với long tử long tôn tạp huyết ở một phía khác thì ai có thể né tánh.

 

Trong lòng cảm thấy tuyệt vọng.

 

Mà Cửu Đầu Trùng đã nhanh chóng lao tới, đáy mắt đầy sát ý.

 

Hắn nắm trong tay tia chớp màu đen, lúc này quả thực giống như hóa thân của U Minh!

 

- Họ Cửu, ngươi đứng lại đó cho ta.

 

Nhưng cũng đúng lúc Cửu Đầu Trùng lao nhanh tới, muốn diệt tất cả sinh linh mình nhìn thấy, Phương Hành ở sau lưng hắncũng đột nhiên hét lớn xông tới, lao tới bên trái Cửu Đầu Trùng, đồng thời trên thiên linh cái, một đạo linh quang bắn thẳng lên trời, hóa thành một mảng cảnh sắc, trong cảnh sắc đó rõ ràng là một đám Hải tộc yêu sĩ, tụ tập trên một hòn đảo, đang mê mang nhìn về phương xa, nhìn phục sức, bộ dạng, không ngờ đều là thuộc hạ trung thành nhất của Cửu Đầu Trùng trước kia, nhóm người từng cùng hắn lật đổ Thương Lan hải Long cung.

 

- Yêu ma ngươi không cần mạng của những tạp chủng này sao?

 

Cùng lúc đó, phía bên phải cũng có người gầm lên, chính là Ngao Liệt, cũng lao về phía Cửu Đầu Trùng, phun ra nuốt vào lôi điện, bao phủ trên đầu một đám người khác, không phải là Thương Lan hải long tử long tôn tạp huyết đang trốn sang một bên, để mặc cho số mệnh thì là ai?

 

Hắn à Phương Hành cũng là bất đắc dĩ!

 

Cửu Đầu Trùng mang theo quyết tâm diệt sát tất cả xông tới, bọn họ lại không thể chính diện ngăn cản, chỉ có thể dùng loại phương pháp này.

 

Uy hiếp lẫn nhau.

 

Ảo ảnh Phương Hành lúc này chiếu ra, chính là hiển hóa trong thức giới của hắn, lúc trước ở tiên cảnh, Cửu Đầu Trùng để lại con cháu cùng với một đám thuộc hạ của hắn, đào tẩu một mình, về sau long tử long tôn được cứu, nhưng đám thuộc hạ này thì phải ở lại chờ chết, sau đó bị Phương Hành đang bị giết vào sâu trong tiên cảnh thuận tay kéo vào trong thức giới, cũng không biết sẽ mang tới công dụng gì, cho tới lúc này, mới không nhịn được biến ngựa chết thành ngựa sống, nói với Cửu Đầu Trùng rằng nhóm người này là ở trong tay mình, nếu ngươi tiếp tục tiến lên, ta sẽ làm thịt bọn họ.

 

Mà Ngao Liệt tuy không coi trọng đám người Lộc Tẩu như Phương Hành, nhưng dù sao cũng đi cùng đường, không ngờ được mấy con lợn béo đó cứu mạng, lúc này cũng không thể bỏ mặc, thế là liền lấy đám long tử long tôn huyết kia ra để uy hiếp Cửu Đầu Trùng!

 

- Các ngươi. . . Lấy những người này ra để uy hiếp ta?

 

Loại hành động rơi vào đường cùng này khiến cho Cửu Đầu Trùng cũng ngây ra một lát, sau đó thì bật cười.

 

- Ta ngay cả thân muội muội của mình còn ăn, các ngươi lại lấy những người này ra để uy hiếp ta?

 

Nhìn nụ cười điên cuồng trên mặt hắn, thậm chí ngay cả Phương Hành cũng cảm thấy hành động của mình có chút nực cười, xấu hổ gãi gãi đầu, cười theo nói:

 

- Ngươi cũng không thể nghĩ như vậy được, những người này đều là cấp dưới trung thành của ngươi, bị nhốt trong tiên cảnh ba mươi năm, cũng không từng mắng ngươi một câu, tùy tùng tốt như vậy đi đâu mà tìm, ta giết họ chẳng lẽ ngươi thực sự không đau lòng à?

 

Ngao Liệt cũng vẻ mặt lạnh lùng, trầm giọng nói:

 

- Ngươi đừng cho rằng ta là dồ ngốc, vừa rồi ta nhìn thấy ngươi để đám tạp chủng này ở tại chỗ, cản đường của ta, theo người khác thì có lẽ là ngươi tâm lạnh như sắt, không tiếc tính mạng của bọn họ, nhưng mục đích chân chính e là bởi vì ngươi tự biết không có sức dẫn bọn họ xông qua tiên lộ, chỉ có thể ở lại nơi này, lại sợ bọn họ bị chúng ta trảm sát, liền cố ý làm ra hành động phân rõ giới hạn với họ, nhìn thì quyết tuyệt, nhưng lại là che chở, nếu không vì sao không trực tiếp nuốt bọn họ?

 

- Hả? Điểm này ta cũng không nghĩ tới.

 

Phương Hành nghe vậy liền ngẩn ra, không nhịn được nhìn về phía đám long tử long tôn sắc mặt tái nhợt kia.

 

Hành động này của Cửu Đầu Trùng dụng ý quá sâu, ngay cả hắn vừa rồi cũng không nghĩ nhiều.

 

Cảm thấy hoài nghi, hắn không nhịn được liếc về phía đám người kia.

 

Đợi hắn nhìn thấy đám người kia rồi, Ngao Cuồng tuổi lớn nhất vẻ mặt đang hoang mang, mặt đầy bi tuyệt, cũng không nhịn được mà tin mấy phần, đúng vậy, Cửu Đầu Trùng vừa rồi huyết mạch bạo trướng, Long mẫu lại không biết tung tích, nghe ý tứ trong lời nói của Cửu Đầu Trùng, rõ ràng cho dù hắn nuốt Long mẫu để bổ sung thọ nguyên, mà trong cơ thể đám long tử long tôn tạp huyết này dù sao cũng có huyết mạch của Cửu Đầu Trùng, cho dù không phải thuần huyết, bổ sung không được bao nhiêu thọ nguyên, nhưng dù sao cũng có chút tác dụng, Cửu Đầu Trùng ngay cả Lam tiên sinh cũng trực tiếp luyện thành hồng hoàn, lại sao không ăn những người này? Dù sao đám long tử long tôn này tính thế nào cũng hữu dụng hơn so với Lam tiên sinh mà?

 

Chẳng lẽ là ngại bọn họ quá gầy, trên người không có thịt sao?

 

 

Bình Luận (0)
Comment