Chương 1358: Khí nuốt lôi điện, trảm trảm hắc liên
Đạo tâm của Phương Hành!
Nghe thấy những lời này, bất kể là Ngao Liệt ở bên cạnh hay là đám người Lộc Tẩu bị bao phủ trong tia chớp màu đen, mạng đang như mành treo chuông đều kinh hãi, khi ở tiên cảnh, bọn họ chỉ biết Phương Hành đã tìm được đạo tâm, nếu không thì hắn không thể thoát ra được khỏi đạo chướng mà Thái Hư Bảo Bảo bố trí, lấy lại được tự do, chỉ có điều đạo tâm của hắn rốt cuộc là gì, không ai hỏi cả, bởi vì trong giới tu hành, hỏi đạo tâm của người ta, vốn chính là một chuyện rất không lịch sự, nguyên nhân rất đơn giản, đạo tâm chính là chỉ một số người, vì chấp niệm nào đó, có thể từ bỏ tất cả, cũng là phân ra cao thấp ở trong lòng hắn, mà bất kể là ai cũng không hy vọng bị khinh thị ở trong lòng người khác.
Giống như thần tiên quyến lữ, nhìn thì cử án tề mi, nhưng nếu hai người đều có đạo tâm, vậy rất có thể chứng tỏ, bọn họ có thể vì một chuyện nào đó mà vứt bỏ đối phương, khi không nói ra thì còn sống được với nhau, nhưng nói ra rồi, chỉ sợ sẽ khiến người ta tan nát cõi lòng!
Cũng chính bởi vì loại nguyên nhân này, cho dù bọn họ biết Phương Hành đã tìm được đạo tâm, nhưng cũng không biết đạo tâm của hắn là gì!
Cho tới lúc này, bọn họ mới được nghe Phương Hành chính miệng nói ra.
Rõ ràng là đạo tâm chưa bao giờ nghe thấy!
Người khác tu đạo tu đạo, đều là phép trừ.
Chỉ vì thế sự quá nhiều, vấy bẩn tâm linh, bởi vậy cần chém đi mọi chuyện, mới có thể nhìn thấy đạo tâm sáng rực!
Nhưng đạo tâm của Phương Hành không ngờ là phép cộng!
Hắn không nỡ từ bỏ chuyện ở bên cạnh, cũng không chém đi được người ở bên cạnh, liền luyện thành một đạo tâm đại viên đại mãn.
Không chỉ là không chém đi, còn có thể không ngừng tăng thêm!
Tựa như lúc này, đám người Lộc Tẩu đều thân hãm tuyệt cảnh, trong những người này chưa chắc đều được Phương Hành để ý, nếu là người có đạo tâm bình thường, cho dù từ bỏ thì có làm sao, nhưng Phương Hành vẫn ra tay, cũng nói không rõ hắn rốt cuộc là vì ai, hắn chỉ là nhìn thấy bọn họ thân hãm tuyệt cảnh, liền phi thân xuất thủ, tay cầm một đao, cản ở trước người bọn họ.
Chỉ vì, những người này từng vào truyền thừa địa, không tiếc tất cả để cứu mình!
Cho nên lúc này, hắn liền cản ở trước mặt Cửu Đầu Trùng, không để họ bị Cửu Đầu Trùng sát hại.
Hành động này có thể gọi là "Chứng kiến đạo tâm"!
Giống như Cửu Đầu Trùng giết đám long tử long tôn đó, để thương thiên chứng kiến đạo tâm không tỳ vết của mình.
Phương Hành cho dù dùng hành vi bảo vệ những người này để chứng kiến đạo tâm viên mãn của mình với thương thiên!
Chỉ tiếc, cho dù là để chứng kiến đạo tâm, thoạt nhìn, Phương Hành cũng rơi vào tỉnh cảnh hẳn phải chết!
Hắc liên của Cửu Đầu Trùng chụp xuống, tia chớp màu đen màu đen phô thiên cái địa mà đến, căn bản không phải sức người có thể ngăn cản!
Ngay cả vừa rồi lúc bị tia chớp màu đen đuổi theo, Phương Hành cũng không chính diện tiếp chiêu, rõ ràng là sợ phá diệt chi lực trong hắc liên, mà hiện giờ, hắc liên trút hết lực lượng ra, hắn sao có thể đỡ được?
Hơn nữa cho dù tiếp được!
Chỉ cần để thoát một tia, cũng có thể hại chết những người phía sau hắn!
Nhưng đối mặt với những tia chớp màu đen vô tận này, Phương Hành không ngờ vẻ mặt thả lỏng, thậm chí khóe miệng còn nở nụ cười!
- Các ngươi nguyện liều mình cứu ta, ta sẽ bảo vệ các ngươi.
Khi nói những lời này, hắn âm thầm vận tâm pháp, khí cơ kỳ dị từ trên người hắn tán phát ra.
Trên đỉnh đầu hắn cũng đúng vào lúc này, sinh ra liệt diễm nào đó, hừng hực bay ra.
- Đại Đồ thần pháp.
Phương Hành rít ra mấy chữ, sau đó cả người lao về phía tia chớp màu đen đó.
Hỏa diễm trên đỉnh đầu hắn vốn chỉ to bằng vò rượu, nhưng cơ hồ là trong nháy mắt đã giống như núi lớn, màu sắc quỷ dị, tỏa ra hung khí khó có thể diễn tả, gia trì cho tu vi cá nhân của hắn, khiến cho khí cơ của hắn không ngừng tăng vọt, liền giống như một tòa núi lửa hoàn toàn phun trào, hắn nhìn thì giống như là con kiến trong phiến thiên địa, vào lúc này lại trở nên giống như một mảng tinh không, hỏa diễm quỷ dị vô tận nhảy máu, giống như một biển lớn không thấy giới hạn!
- Ngươi có Cổ Thánh truyền thừa!
- Ta cũng có!
Phương Hành từ lúc ở Thiên Nguyên đã ở trong Phù Diêu cung có được pháp môn Cổ Thánh truyền thừa, biết được đây là một loại pháp môn đoạn trường sinh, tu thánh lực, tuy tất cả Cổ Thánh truyền thừa chưa chắc đều giống nhau, nhưng dù sao cũng tương thông trên căn nguyên, chỉ có điều Phương Hành khi đó không nỡ dùng pháp môn này, bởi vậy kết hợp với kiếm đạo của Ma tổ, nghĩ ra một loại pháp môn đánh cắp đạo nguyên của người khác, khiến mình đạt được lực lượng cường đại, đây kỳ thật cũng nhất trí với thủ pháp lấy đạo nguyên của người khác luyện thành hồng hoàn của Cửu Đầu Trùng.
Nhưng hiện giờ, Phương Hành lại không phải thi triển ra loại pháp môn này!
Trước kia hắn là đốt cháy thần hồn đạo nguyên của người khác, mà lần này lại là đốt cháy thọ nguyên của chính mình!
- Dùng sự trường sinh của mình làm lời thế, chứng kiến đạo tâm viên mãn của ta.
...
Ầm ầm. . .
Tia chớp màu đen màu đen bắn tới, tràn ngập hư không!
Mà sau lưng Phương Hành không ngờ cũng có liệt diễm cuốn tới, không ngờ dưới sự thôi động của tâm niệm, biến thành một con cóc to như đại lục, há cái miệng cực lớn, sau đó giống như cá voi hút nước, cóc nuốt trời, nuốt xuống tia chớp màu đen đang hàng lâm trong không trung, cái bụng phình lên, một lúc sau mới ợ một cái.
Ăn rồi!
Vô số người nhìn thấy một màn này, đều mặt cắt không còn giọt máu.
Tia chớp màu đen thoạt nhìn thì hung uy khó lường đó không ngờ bị con cóc Phương Hành biến ảo ra nuốt rồi!
Thế này quả thực vậy... Rất không nghiêm túc!
Ngươi cho dù có bản lĩnh nuốt được tia chớp màu đen, nhưng hóa ra cái gì khác không được à.
Vì sao cứ phải là cóc?
- Bởi vì ta cái miệng lớn nhất mà ta nghĩ ra chỉ có thể là của cóc.
Phương Hành lúc này cũng thì thầm trong lòng, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm Cửu Đầu Trùng ở xa xa!
Hắn lúc này, sắc mặt tái nhợt, cơ hồ biến thành trong suốt, mồ hôi to bằng hạt đậu chảy xuống, ngay cả tay cũng đang run rẩy, bị con cóc từ hỏa diễm hiển hóa ra, sau khi nuốt vào tia chớp màu đen nhiều vô tận đã mất đi bộ dạng, sau đó tan ra thành một mảng biển lửa, không ngừng dấy lên sóng lửa ở sau lưng hắn.
Rất rõ ràng, hắn nuốt màu đen màu đen đó cũng không dễ chịu gì, lực lượng có chút dấu hiệu mất khống chế.
Mà khó chịu hơn chính là Cửu Đầu Trùng!
- Sao có thể. . . Sao có thể. . .
Cừu Đầu Trùng đạo tâm vô cấu, mặt không biểu tình vào một thoáng này cũng phải biến sắc, hắn hoàn toàn không ngờ dưới tình hình hẳn phải chết, Phương Hành không ngờ thi triển ra thần thông đáng sợ như vậy, nuốt tia chớp màu đen của mình, tuy bộ dạng có chút buồn cười, nhưng lực lượng này lại đáng sợ dị thường, thậm chí khiến trong lòng hắn lúc này cũng không nhịn được mà trở nên hoảng hốt.
- Bản lĩnh của ngươi thực sự vượt quá tưởng tượng của ta.
- Nhưng vì những con kiến này mà tiếp thần thông của ta, đó là ngươi ngu xuẩn!
- Vốn ngươi còn có bản lĩnh đánh với ta một trận, nhưng ta hiện tại xem ngươi làm thế nào để đấu được với ta.
Sau khi giật mình, Cửu Đầu Trùng cắn chặt răng, bỗng dưng gầm lên, ánh mắt dữ tợn, trên mặt hiện ra vẻ hung hãn, vừa kêu to vừa hai tay giơ lên, nâng hắc liên đập xuống Phương Hành! Hắc liên đó to chừng nửa mẫu, mà hiện giờ nhìn như vẫn đang không ngừng phình to, bên trong ẩn chứa phá diệt chi lực hình tia chớp, cứ như vậy bị hắn ném tới, thoạt nhìn quả thực giống như là hắn đang ném ra một mặt mảng tinh không. . .
Hắn lúc này trong lòng đã sinh ra cảm giác nguy hiểm, liền liều lĩnh tế ra hắc liên trấn áp Phương Hành!
Từ đầu đến cuối, hắn đều không quá để Phương Hànhở trong lòng, cho tới hôm nay, mới chính thức cảm thấy có chút khủng hoảng.
- Tỷ phu.
Ngay cả Ngao Liệt lúc này cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng!
Hắn cơ hồ là không nỡ nhìn một màn này, bởi vì hắn tin rằng chỉ sợ cho dù là chân tiên tới cũng không thể tiếp được hắc liên này, huống chi Phương Hành lúc này vừa đón đỡ tia chớp màu đen vô cùng vô tận đó, lúc này thoạt nhìn rõ rang là suy yếu dị thường?
- Không ổn rồi!
Lộc Tẩu thất thanh kêu to, theo bản năng bước nhanh phía trước.
- Xong đời rồi.
Thái Hư Bảo Bảo khóc lớn:
- Đó chính là pháp bảo của Cổ Thánh, đó chính là mạng của Cửu Đầu Trùng, hắn muốn liều mạng.
- Ôi sư phó của ta ơi.
Mấy con lợn béo thì trực tiếp gào khóc.
Nhưng bọn họ không ngờ là, Phương Hành lại đột nhiên ngẩng đầu lên đón đỡ hắc liên đang trấn áp tới!
Hắc liên vô địch, thân hình của hắn lại suy yếu vô cùng, thoạt nhìn đã là kết quả hẳn phải chết, nhưng trên mặt hắn lại nở nụ cười.
- Cuối cùng cũng đợi được tới lúc này.
- Ngươi không thực sự tế ra hắc liên thì cũng không dám liều một phát này.
Vừa thầm nghĩ trong lòng vừa nắm chặt Quỷ Đầu Đại Đao trong tay, đáy mắt hiện lên một tia hung quang.
Sau lưng hắn, hỏa diễm lúc này giống như được triệu hoán, cuồn trào mạnh liệt tụ tập vào trên người hắn, sau đó chui vào trong Quỷ Đầu Đại Đao, cũng khiến cho Quỷ Đầu Đại Đao tỏa ra hào quang mãnh liệt.
Ầm!
Theo lực lượng bên trên đại đao không ngừng tăng lên, có huyết hồ hiển hóa, vô số oan hồn bên trong thò đầu ra, kêu khóc giãy dụa, sau đó không ngờ lại có một thái dương chói mắt xuất hiện, hiển hóa ở bên cạnh Phương Hành, sau đó thì chính là một thái dương khác, sau đó là thái dương thứ ba, thứ tư... Đến cuối cùng, không ngờ hiện ra chín thái dương xoay quanh Phương Hành.
Trong lời đồn, Quỷ Đầu Đại Đao này vốn là tiên binh Tiên Vương chi tử lưu lại, bên trong chứa lực lượng của cửu nhật (chín mặt trời), mà trước đây Phương Hành thi triển Quỷ Đầu Đại Đao này, chỉ có thể thôi động lực lượng của một mặt trời trong đó, nhưng hiện giờ dưới sự thôi động của Đại Đồ thần pháp, lại chín mặt trời cùng xuất hiện, giống như thần chỉ!
- Phá cho ta!
Phương Hành rống lên, hai tay cầm đao vung ra, chém tới hắc liên giống như là vô địch đó.
- Đợi lâu như vậy, nhịn lâu như vậy.
- Chờ chính là một đao này, trực tiếp lấy mạng của ngươi!