Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 285 - Chương 1360: Thành Tiên Cho Ai Xem?

Unknown

 

Chương 1360: Thành tiên cho ai xem?

 

 

 

Ngón tay của Cửu Linh Vương đã vươn ra, sắp điểm vào my tâm của Long nữ, mọi người, bao gồm cả Ngao Liệt đang vô cùng tức giận cũng bị dọa cho cả thể xác và tinh thần đều run rẩy, nhưng lúc này lại không dám tiến lên, sợ mình vừa xông lên, ngược lại sẽ bức Cửu Đầu Trùng động thủ nhanh hơn, khiến Long nữ chết nhanh hơn, bởi vì Cửu Đầu Trùng cách Long nữ thật sự quá gần, gần đến mức người khác không có cơ hội để kéo Long nữ từ bờ tử vong trở về, hiện giờ hắn trong lòng cho dù không cam lòng tới mấy, tức giận tới mấy, nhưng này trước mắt này dường như cũng chỉ có thể chờ sau khi Long nữ chết mình mới xuất thủ, xé Cửu Đầu Trùng thành toái phiến để báo thù cho nàng ta, nhưng vậy thì sao?

 

Mà trong một mảng hoang mang này, cũng là Phương Hành lộ ra sự bình tĩnh hơn người, nhìn Cửu Linh Vương, trên mặt không có chút gợn sóng nào.

 

- Hiện tại ngươi thực sự rất giống một con chó điên.

 

Thậm chí nhìn thấy ngón tay của Cửu Linh Vương đã sắp điểm tới mi tâm của Long nữ, hắn vẫn bất động thanh sắc, chỉ lạnh lùng bật cười:

 

- ... Cho dù là sắp chết cũng muốn cắn một miếng thịt từ đạo tâm của ta xuống, khiến ta phải đau lòng cả đời, chỉ có điều, ngươi lại gặp phải ta, vừa rồi ta đao trảm hắc liên, tính sai một bước, nhưng ngươi hiện giờ chẳng phải cũng tính sai một bước rồi sao?

 

Cửu Linh Vương hơi ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn hắn.

 

Nụ cười trên mặt Phương Hành lại càng đậm, nói với vẻ thần bí:

 

- Đối với chó điên, ta có một phương pháp vô cùng lợi hại!

 

Trên mặt Cửu Linh Vương hiện ra vẻ mỉa mai, đang định lên tiếng thì sắc mặt lại đột nhiên thay đổi.

 

Bởi vì Phương Hành không ngờ xòe lòng bàn tay ra, để lộ một thứ.

 

Đó là một đoàn quang hoa đủ mọi màu sắc, giống như cảnh trong mơ, mang theo một loại khí tức dụ hoặc khó có thể hình dung.

 

Không chỉ là Cửu Linh Vương, ngay cả Thái Hư Bảo Bảo sắc mặt cũng đại biến, bởi vì đó vốn là thứ của nó.

 

Tiên mệnh!

 

Lúc trước khi rời khỏi bên cạnh Thái Hư Tiên Vương, hắn mang đi thứ quý giá nhất, cũng là vật quan trọng nhất để thế nhân thành tiên, đối với người tu hành mà nói, tựa như bảo bối phá giai vậy, nói một cách đơn giản, tác dụng của nó chính là giúp người ta thành tiên, trường sinh!

 

Tiên cảnh lớn như vậy, cũng chỉ có một tiên mệnh.

 

Cửu Đầu Trùng đánh cắp được nửa cái, nửa cái còn lại thì ở trong tay Phương Hành.

 

Nửa tiên mệnh thì không có tác dụng gì, bởi vậy Phương Hành vẫn giữ lại trên người.

 

Người khác là khiếp sợ vì sao Phương Hành bỗng nhiên lại lấy ra thứ quý giá như vậy?

 

Mà Cửu Đầu Trùng thì rõ ràng không ngờ nửa tiên mệnh này lại ở trên người Phương Hành.

 

Lúc trước lúc trước trộm nửa tiên mệnh đào tẩu, đã biết được trong tiên cảnh còn có nửa tiên mệnh còn lại, chỉ có điều,với sự hiểu biết của hắn đối với tiên mệnh, biết đây là một loại đan dược, rất có ích cho người ta, lại không thể thực sự thành tiên, ít nhất thì tiên này cũng khác với tiên mà hắn theo đuổi, hơn nữa hắn cũng thầm tính toán, với thực lực của hắn, muốn đối kháng với tiên cảnh cũng là vô cùng mạo hiểm, rất có thể sẽ lưỡng bại câu thương, bởi vậy hắn vẫn lựa chọn đi tới cuối tiên lộ này, vượt quang vào tiên giới.

 

Mà về sau, Phương Hành phá vỡ tiên cảnh đoạt nửa tiên mệnh còn lại, thậm chí nhận Thái Hư Bảo Bảo làm đệ tử, chuyện này đám người Long mẫu không biết, bọn họ thậm chí không biết Thái Hư Bảo Bảo chính là cảnh chủ của tiên cảnh đó, tất nhiên lại càng không xác định được tung tích của nửa tiên mệnh đó, chỉ là theo bản năng cho rằng, theo tiên cảnh tan biến, cảnh chủ đó đã dẫn theo tiên mệnh đào tẩu.

 

Dù sao, Thái Hư Bảo Bảo để giả thần giả quỷ, người thường không thể đoán được!

 

Đương nhiên, có lẽ cho họ một chút thời gian, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ hồi vị ra gì đó, mà nếu bọn họ nói với Cửu Đầu Trùng những điều này, chắc với trí kế của Cửu Đầu Trùng cũng có thể đoán ra được, chỉ có điều, chuyện về sau lại phát triển quá nhanh!

 

Long mẫu Vũ Mị Nhi cùng với đám long tử long tôn tạp huyết trong lòng mang oán hận đối với Cửu Đầu Trùng, mà Cửu Đầu Trùng cũng biết điều này, tất nhiên không muốn nói chuyện nhiều, nếu không, với sự thông minh của Cửu Đầu Trùng, chỉ cần biết được kinh lịch cụ thể của Phương Hành trong tiên cảnh, tám chín phần mười sẽ đoán được nửa tiên mệnh đó là ở trên người Phương Hành, nhưng đáng tiếc là, quả đắng hắn tự trồng cuối cùng lại bị chính hắn nuốt, là hắn làm bất nghĩa việc chẳng trách mất cơ hội biết được chân tướng!

 

Mắt lập tức trợn tròn, vừa khó có thể tin nổi lại vừa mang theo vẻ tham lam và mừng như điên.

 

- Phương pháp này rất đơn giản!

 

Mà lúc này, Phương Hành lại vừa cười vừa đột nhiên dùng sức, ném quang hoa quang hoa này ra ngoài, hóa thành giống như một viên lưu tinh bay vào trong đống tiên bi, miệng cười to:

 

- Đó chính là cho nó bánh bao thịt.

 

- Đừng.

 

Cửu Linh Vương vào khoảnh khắc này thất thanh kêu to, ngay cả ngón tay cũng không kịp hạ xuống, càng đừng nói tới là nuốt Long nữ vào. Cả tâm thần của hắn đều bị nửa tiên mệnh đó dẫn dắt, lớn tiếng kêu to, giống như lưu tinh bay về phía nửa tiên mệnh, bộ dạng quả thực là giống như dã cẩu.

 

Cũng đúng vào lúc này, Phương Hành cũng xông lên, nắm lấy quan quan, dùng sức kéo đến trước người mình.

 

Trong quan, Long nữ nháy, ánh mắt nhìn thấy Phương Hành, nhu tình vô hạn.

 

Mà Cửu Đầu Trùng lúc này lại trực tiếp bay ra ngoài, thân hình già nua vào khoảnh khắc như được trút vào sức sống mới, ngay cả thân hình cũng có chút linh hoạt, vòng qua những khối tiên bi, thậm chí không tiếc dùng nhục thân thương lão đỡ mấy đạo thần thông công kích, cuối cùng hai tay run rẩy đỡ một đoàn quang hoa đó, sau đó dụng lực nuốt vào trong bụng.

 

Tất cả tiên bi lúc này đều bay lên, dựng đứng trong hư không, phun trào tiên quang. Dưới tiên quang, một mảng hư không đã hóa thành tử cảnh tuyệt địa tiên võng đan xen.

 

Lúc này Cửu Đầu Trùng lúc này thoạt nhìn thì khí cơ suy yếu, dường như chỉ tùy tiện một mảng quang hoa của tiên bi là đủ để bao phủ, trấn sát hắn, nhưng khi tất cả quang hoa bay tới, lại chỉ nghe thấy hắn bỗng nhiên hét to một tiếng, thân hình đột nhiên bay vút lên cao, khí tức trên người vào khoảnh khắc này liên tục tăng vọt, song chưởng hất bay bốn năm khối bia đá đang tới gần ra ngoài, sau đó thì chân đạp bia đá, vội vàng lao vào sâu trong đệ tam quan!

 

- Tiên mệnh! Tiên mệnh! Tiên mệnh!

 

- Ha ha! Ha ha! Ha ha! Không ngờ lại dễ dàng như vậy.

 

Hắn lúc này phóng sâu vào trong tiên bi, áp lực phải chịu cũng càng lớn, c nhưng tốc độ của hắn lại càng lúc càng nhanh.

 

Lúc này hắn không ngờ càng lúc càng trẻ ra!

 

Một thân tu vi và thực lực, vào khoảnh khắc cũng từng chút từng chút về lại trên người hắn.

 

Ở đầu này của khu vực tiên bi, đám người Phương Hành đều dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn tới, Cửu Đầu Trùng một đường cười dài phi thân về phía trước, tất cả tiên bi ngăn ở trước người hắn đều bị hắn dùng lực lượng mạnh mẽ đánh tan, đánh bay, ở bên trong Hải Tiên Bi vô hạn giết ra một con đường, sau đó thì dùng một loại tốc độ khó có thể hình dung bay nhanh tới cuối Hải Tiên Bi.

 

- Ha ha ha ha, bổn tọa muốn thành tiên.

 

- Một đời khổ cầu, chỉ là để thành tiên.

 

- Ha ha, bổn tọa cuối cùng cũng sắp thành tiên rồi.

 

Tiếng cười của hắn từ xa xa truyền tới, vốn Cửu Đầu Trùng chính là một người vui buồn không lộ ra mặt, nhưng hiện giờ hắn lại trở nên điên cuồng, nói liên tục, giống như một tiểu hài tử vô cùng lỗ mãng, đắc ý vong hình.

 

Mà theo tiếng cười to của hắn truyền đến, sắc mặt đám người Lộc Tẩu cũng đều trở nên vô cùng khó coi.

 

Một màn này bọn họ là không ngờ được tới, Cửu Đầu Trùng có được tiên mệnh, không ngờ lại có biến hóa lớn như vậy!

 

Mà thực lực của hắn, quả thực là dùng một loại tốc độ không thể nào hình dung rất nhanh về lại trên người hắn!

 

Vốn bọn họ còn nghĩ là Cửu Đầu Trùng chưa chắc có thể thành tiên!

 

Cho dù có được tiên mệnh, dù sao cũng là hình thức nguy cấp, sao có thể xông tới cuối tiên lộ nhanh như vậy được?

 

Nhưng hiện giờ xem ra, hắn không ngờ thực sự có hy vọng rất lớn xông qua được.

 

Khi trong lòng dâng lên suy nghĩ này, bọn họ cũng không kìm lòng được mà quay đầu nhìn về phía Phương Hành, sau đó đều ngây ra.

 

Phương Hành lúc này đã đỡ Long nữ ra, một tay ôm lấy eo Long nữ, nghiêng đầu nhìn nàng ta, trên mặt lộ ra bộ dạng rất đắc ý, cũng rất thỏa mãn, mà Long nữ lúc này cũng ánh mắt ôn nhu nhìn hắn, khóe miệng mỉm cười, nhưng nước mắt lưng tròng, run rẩy vươn tay ra chạm vào... Nếp nhăn trên mặt Phương Hành!

 

Đúng vậy, nếp nhăn!

 

Trên mặt Phương Hành Phương Hành không ngờ đã xuất hiện nếp nhăn!

 

Ngay cả tóc của hắn cũng từng mảng bạc trắng.

 

Biến hóa quỷ dị này, mọi người không chú ý đã phát sinh lúc nào.

 

Chỉ là trong cảm giác của bọn họ, lại rõ ràng cảm ứng được, thương lão chi khí trên người Phương Hành đang càng nồng đậm hơn.

 

Nếu nhìn chằm chằm vào Phương Hành thì có thể phát hiện tóc trên đầu hắn đang dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy biến thành màu trắng.

 

- Đây là...

 

Có người thất thanh, run rẩy thốt ra, đoán được nguyên nhân.

 

Những người khác cũng đều đoán ra, lại không nhẫn tâm nói tiếp.

 

Đại Đồ thần pháp.

 

Giống như vừa rồi Cửu Đầu Trùng đã nói, Phương Hành lần này phải trả cái giá quá lớn!

 

Đại Đồ thần pháp vốn chính là tiêu hao thọ nguyên của bản thân, nhưng nếu nắm chắc tiết tấu,vẫn chưa chắc sẽ tiêu hao quá nhiều, nhưng sau khi Phương Hành thi triển Đại Đồ thần pháp, đầu tiên là hóa thành cóc lửa, nuốt vào tia chớp màu đen vô tận, lại khi Cửu Đầu Trùng đang khinh thị, xuất kỳ bất ý bạo khởi xuất đao, một đao hủy hắc liên, chỉ hai chiêu này đã thi triển ra lực lượng siêu việt cảnh giới của bản thân hắn, mà loại lực lượng này, cái giá phải trả cũng quá lớn, sự phản phệ cũng thật sự rất khủng bố. . .

 

Vừa rồi, hắn còn cố nén biến hóa, bình thản nói chuyện với Cửu Đầu Trùng.

 

Cho tới bây giờ, đã không thể áp chế được hiệu quả của phản phệ.

 

- Ha ha, ha ha. . . Thành tiên! Thành tiên!

 

- Bổn tọa thành tiên, bổn tọa thành tiên rồi, ấu muội ngươi xem này.

 

Phía trước, tiếng cười to của Cửu Đầu Trùng từ xa truyền tới, hắn lúc này không ngờ đã đi tới cuối Hải Tiên Bia, bước lên ngọc đài màu trắng, đứng trên đó ngửa mặt lên trời cười dài, quần áo bay phần phật, cả người tinh thần rực rỡ, khi quay đầu lại nhìn, mọi người không ngờ phát hiện cả người hắn không ngờ đã trở nên trẻ măng, giống như thanh niên hai mươi ba mươi tuổi!

 

Nhưng sau khi Cửu Đầu Trùng quay người lại nhìn, lại có thể run rẩy.

 

Hắn cũng nhìn thấy Phương Hành lúc này.

 

Ma đầu đó đang ôm lấy Long nữ, phía sau là đám người Ngao Liệt, Lộc Tẩu, Thái Hư Bảo Bảo, sắc mặt già nua, lại mỉm cười.

 

Mà mình thì đứng trên ngọc đài, chỉ có một mình, không biết vì sao, tiếng cười bỗng nhiên nghẹn lại.

 

- Ta đã thành tiên, nhưng… Thành cho ai xem chứ?

 

 

 

Chương 1361: Quỳ xuống nói chuyện

 

 

 

Khi đang nhìn Phương Hành, lại nhìn về phía Cửu Đầu Trùng, luôn có một loại cảm giác cổ quái đặc biệt vương trong lòng các tu sĩ.

 

Đó chính là giống như đang nhìn hai người trong ngoài gương.

 

Thoạt nhìn thì rất giống nhau, nhưng luôn cảm thấy như là hoàn toàn ngược nhau.

 

Cho dù là hiện giờ cũng vậy!

 

Phương Hành cuối cùng đoạt lại được Long nữ, ôm nàng ta trong lòng, Cửu Đầu Trùng cuối cùng cũng được như mong muốn, đứng trên ngọc đài của tiên lộ, hai người này không ngờ đều dùng một loại phương pháp đặc biệt để hoàn thành tâm nguyện của mình, nhưng tình cảnh lại giống như đảo ngược. Cửu Đầu Trùng đã bởi vì thọ nguyên khô kiệt, bị hắc liên hút sạch khí huyết, trở nên già nua sắp chết, nhưng theo Phương Hành giúp hắn trảm phá hắc liên, ném cho ném cho hắn nửa tiên mệnh, khí huyết của hắn lại trở nên tràn đầy, khi lần đầu gặp hắn, hắn đã là lão nhân lưng còng, về sau lại liên tiếp suýt nữa chết già, nhưng hiện giờ không ngờ lại trở nên trẻ tuổi.

 

Tiên mệnh đó quả nhiên có hiệu quả còn tốt hơn so với trong tưởng tượng của Thái Hư Bảo Bảo!

 

Cơ hồ là có hiệu quả nghịch chuyển Càn Khôn.

 

Nhưng Phương Hành thì sao?

 

Khi mới vào tiên lộ, hắn chính là thiếu niên kỳ tài huyết khí phương cương, thọ nguyên vô tận, nhưng trong một trận đánh này, hắn liên tiếp hai lần không tiếc bất chấp mọi giá vận chuyển Đại Đồ thần pháp, lại trực tiếp tổn hại tới căn cơ, đến nỗi sự phản phệ của Cổ Thánh pháp môn đã hoàn toàn hiển hóa!

 

Cửu Đầu Trùng đã biến thành trẻ tuổi!

 

Phương Hành thì đột nhiên trở nên già nua.

 

Càng càng cổ quái hơn là, so sánh hai người này, Cửu Đầu Trùng vốn chiến thắng lại đột nhiên trở nên ảm đạm.

 

Mà Phương Hành từ vui tới như nở hoa trong lòng, cười tới híp cả mặt.

 

Một trời một đất, một già một trẻ!

 

Cửu Đầu Trùng Nhìn thì đã thắng, cuối cùng cũng thành tiên, một mình đứng trên đài bạch ngọc, tay áo tung bay, buồn bã vô tận.

 

Mà Phương Hành thì lại được mọi người vây quanh, Long nữ rúc bên trái, Ngao Liệt dựa bên phải, đám mười vị luận đạo giả, đệ tử lợn béo thì vây quanh, đám người Lộc Tẩu và Văn tiên sinh, Hoan Hỉ Cáp Mô thì vây bên cạnh, đẩy những tấm bia đá ở gần ra.

 

Đây đúng là có một loại cảm giác náo nhiệt phi phàm!

 

- Ha ha ha ha, tư vị thành tiên có thích không?

 

Cũng không biết trải qua bao lâu, Phương Hành cuối cùng vẫn không nhịn được, từ xa gào to với Cửu Đầu Trùng.

 

Cửu Đầu Trùng trầm mặc không nói, không ai biết trong lòng hắn đang nghĩ gì.

 

- Ta hiện tại rất hài lòng, ngươi có hài lòng không?

 

Cửu Đầu Trùng không nói gì chính là đã thể hiện rõ thái độ, nhưng Phương Hành lại như không nhận ra, hắn trước nay luôn thích đánh chó rơi xuống nước, những lời đã nghẹn trong lòng thì nhất định phải nói ra, bằng không khẳng định sẽ toàn thân không thống khoái, liền lại không nhịn được hô một câu.

 

- Ta đương nhiên hài lòng!

 

Lần này, Cửu Đầu Trùng tái bảo trì trầm mặc nữa, mà là trầm giọng hét lớn.

 

Lúc này trong thanh âm của hắn, cực lực duy trì sự hờ hững, nhưng bất kể là ai cũng nghe ra thanh âm của hắn lúc này không lạnh lùng chút nào, giống như mang theo sự phẫn nộ như bị điên, con ngươi màu đỏ tươi từ rất xa nhìn xuyên qua hư không, chiếu thẳng vào mặt Phương Hành:

 

- Đa tạ ngươi đã tặng cho ta nửa tiên mệnh đó, ta dĩ nhiên đã có được đại tạo hóa, cho dù thọ nguyên sắp khô kiệt vẫn dùng một loại phương thức kỳ lạ quay trở lại, mà ngươi thì phải chịu sự phản phệ của Cổ Thánh pháp môn, sắp chết già rồi!

 

Giọng nói của hắn càng lúc càng to, khi đến cuối cùng không ngờ chấn động cả hư không.

 

- Ta đã tự tại, ta đã trường sinh, ta chắc chắn sẽ uy chấn thiên hạ!

 

- Các ngươi nói xem, bổn tọa còn có gì mà không... hài lòng?

 

Những lời này, uy thế kinh thiên đppjng địa, nhưng rõ ràng khi đến cuối cùng lại trở nên run run.

 

Mà Cửu Đầu Trùng lúc này rõ ràng cũng không nói được nữa, hắn cúi đầu, đứng một lúc trên đài bạch ngọc, không nhúc nhích, so sánh với một lòng muốn thành tiên trước đây, thật sự có chút không phấn chấn, loại trầm mặc này ước chừng kéo dài chừng thời gian một chén trà nhỏ, hắn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, cả người giống như lộ ra vẻ mệt mỏi vô cùng, giống như là mất hết hứng thú quay người lại.

 

Sau lưng hắn, chính diện đài bạch ngọc không ngờ có một tòa môn hộ!

 

Tòa môn hộ đó giống như môn hộ tiến vào đệ tam quan, nửa kín nửa mở, Cửu Đầu Trùng dường như không còn khí lực, chỉ hữu khí vô lực đẩy một cái, môn hộ liền mở ra, sau đó, trong môn hộ, liền có quang mang màu sữa vô tận bay ra.

 

- Hắn sắp thành tiên?

 

Đám người Lộc Tẩu đều giật mình, đứng đờ ra nhìn.

 

Ngay cả hai tay cũng đang run rẩy!

 

Đó chính là thành tiên!

 

Mục đích bọn họ lúc trước bước lên tiên lộ cũng chính là cái này, không phải là để đi qua một cửa đó sao?

 

Mà hiện giờ, bọn họ trơ mắt nhìn Cửu Đầu Trùng nhấc chân bước vào đạo môn hộ đó, tiến vào thế giới mà bọn họ tha thiết ước mơ, sao có thể không kích động? Nếu không phải lúc này Cửu Đầu Trùng rất đáng sợ, bọn họ không dám dễ dàng tới gần, lại bởi vì Phương Hành hiện giờ chưa lên tiếng, mà bọn họ cũng theo bản năng không hoạt động, không thì chỉ sợ lúc này đã sớm liều lĩnh xông tới rồi!

 

- Tỷ phu.

 

Ngao Liệt theo bản năng thân thể rung rung, có chút kích động thấp giọng kêu lên.

 

- Đừng lo, tiên bi phía trước đã bị hắn một mình đập nát gần hết rồi, chúng ta tùy thời có thể đi qua!

 

Phương Hành thấp giọng phân phó, khí độ trầm ổn.

 

Hắn lúc này thật sự có chút lão luyện thành thục, chỉ có điều lúc nói chuyện lại không nhịn được nhéo một cái vào hông Long nữ.

 

Long nữ lập tức có chút không biết phải nói gì, nhìn tiểu lão đầu này!

 

- Ha ha, cho dù ta quyết nhiên một thân thì sao.

 

- Ta dù sao vẫn thành tiên.

 

- Ta đã làm được chuyện mà tổ tông cũng không làm được, ta đã thành tiên.

 

- Ta đã thành tiên, ta đã siêu thoát, ta đã đại tự tại.

 

- Ta chắc chắn xưng hùng thiên hạ, lưu danh vạn thế.

 

Giống như là đang an ủi bản thân, lại giống như là đang cười đắc ý, chỉ là thanh âm đó còn khó nghe hơn so với quỷ, Cửu Đầu Trùng cuối cùng vẫn bước vào bên trong môn hộ đó, sau đó hắn liền dang hai tay ra, dường như đang đón nhận sự cọ rửa của tiên khí đặc hữu của tiên giới, cũng dường như muốn dùng loại phương pháp này khiến bản thân quên đi một chuyện, chuyên tâm giải thoát trong nháy mắt tâm nguyện đã đạt thành.

 

Nhưng bất kỳ ai cũng không ngờ rằng, ngay khi hắn bước vào tiên giới, hai tay dang ra, nghênh đón hắn không phải là giải thoát, cũng không phải là sự gột rửa của tiên phong, lại càng không phải là vương tọa hùng bá thiên hạ, mà là một tấm phù triện từ trên trời giáng xuống!

 

Sau khi môn hộ đó mở ra, đệ tam quan liền liên thông với một phương tiên giới đó, ngay cả bọn Phương Hành cũng có thể xuyên qua bóng bia vô tận, nhìn thấy một bộ phận cảnh tượng trong tiên giới đó, bọn họ chỉ cảm thấy, vào chớp mắt môn hộ mở ra, tiên phong như nhũ thấm vào trong lỗ chân lông, nhưng chỉ một hơi thở sau, một đạo phù triện đã hàng lâm, lấp lánh tử điện, trấn áp thiên địa vạn vật.

 

- Sinh linh phương nào cả gan xông vào tiên giới?

 

Theo một đạo phù triện màu tím đó hàng lâm, theo sau chính là một tiếng hét lớn, chấn động màng nhĩ!

 

- Trong Long tộc cổ giới không ngờ còn có người?

 

Thái Hư Bảo Bảo là người đầu tiên thốt lên, mắt lấp lánh, hiển nhiên như là đã nghĩ tới gì đó.

 

Ngay cả đám người Phương Hành cùng với Ngao Liệt, Long nữ lúc này cũng rất kinh hãi.

 

Thật sự là phù triện đó bên trên ẩn chứa uy thế quá đáng sợ, không ngờ có một loại khí phách phong trấn thiên địa!

 

Bọn họ vào lúc này, không hẹn mà cùng ngậm miệng, khẩn trương đến cực điểm nhìn về phía trước.

 

- Ta chính là sinh linh giới ngoại, đặc biệt đến vậy để tìm kiếm tiên đạo...

 

Cửu Đầu Trùng rõ ràng cũng ngây ra, trầm mặc chừng mấy hơi thở, trầm giọng trầm giọng trả lời, thanh âm lãnh ngạo.

 

- Cuồng đồ lớn mật, quỳ xuống nói chuyện cho ta!

 

Thanh âm của Cửu Đầu Trùng vừa dứt, bỗng dưng nghe thấy một tiếng hét lớn, thanh âm đó nghiêm nghị vang lên:

 

- Chư tiên tôn có lệnh, sinh linh hạ giới không thể một mình cầu tiên, là ai cho ngươi gan lớn như vậy dám lén vào Long giới? Còn có người nào cùng đi với ngươi, ngươi từ đâu mà đến, ta thấy ngươi không phải là nô bối của Thần tộc, rốt cuộc đến từ nơi nào, mau mau trả lời, sẽ tha không giết!

 

- Sinh linh hạ giới không thể một mình cầu tiên?

 

Nghe thấy lời này, ai nấy đều hít một hơi lạnh, không nhịn được hơi lui về phía sau.

 

Trong một câu này, lượng tin tức ẩn chứa cũng quá lớn rồi.

 

Giống như một chậu nước lạnh hắt lên đỉnh đầu bọn họ, khiến cho tâm tư vừa rồi còn có chút kích động của bọn họ lúc này lại trở nên lạnh toát!

 

Nhưng Cửu Đầu Trùng lại rõ ràng không nghĩ nhiều như vậy, hắn vốn đã có chút phát điên, tâm thần đang kích động, vốn đã cất bước muốn đi vào cánh cửa đó, tìm kiếm sự tự tại, sự giải thoát của tiên trong truyền thuyết, lại không ngờ bị người ta khiển trách, cả người ngây ra, trầm mặc hồi lâu mới đột nhiên cúi đầu bật cười, trong tiếng cười mang theo vẻ cuồng ngạo:

 

- Ha ha ha ha, ta đã thành tiên, nên tự tại, nên được tôn vinh, nhưng ngươi...

 

Thanh âm của hắn nháy mắt trở nên lạnh lùng:

 

- Ngươi không ngờ bắt ta phải quỳ xuống nói chuyện?

 

Sau đó, đám người Phương Hành từ xa xa nhìn thấy, sau môn hộ đó có thần quang lóe lên, cùng với tiếng hét lớn của dữ dằn truyền đến.

 

- Bổn tọa ở Thiên Nguyên, chưa từng quỳ bao giờ, các ngươi là ai, sau khi bổn tọa thành tiên, lại dám mạo phạm tiên uy?

 

- Kẻ bất kính phải chết!

 

- Giết! Giết! Giết! Các ngươi đều đáng chết.

 

Sau cánh cửa đó rõ ràng có tiếng động của đấu pháp và tiếng gầm điên cuồng của Cửu Đầu Trùng truyền tới, sau đó là những tiếng hét lớn.

 

- Cuồng đồ lớn mật, cả gan bất kính với tiên tướng!

 

- Không ổn rồi, người này không ngờ thân mang tiên mệnh, tội đáng chết vạn lần, mau mau bắt hắn lại để thẩm vấn!

 

Tiếng động đấu pháp từ xa truyền tới, có thể tưởng tượng được, nhất định là một hồi ác chiến đã triển khai, mà cùng lúc đó, từng đạo tiên quang từ xa bắn tới, hàng lâm cách đó không xa, tiên khí dao động đã xuyên qua đạo môn hộ đó, truyền vào trong đệ tam quan nội, trừ tiếng hò hét cùng với tiếng thét ra lệnh cho Cửu Đầu Trùng thúc thủ chịu trói ra, lại có thanh âm kinh hỉ đến cực điểm vang lên!

 

- Ha ha! Thì ra tiên phàm chi môn chúng ta tìm kiếm mấy trăm năm không ngờ lại ở đây.

 

- Có lời đồn rằng cửa này có thể thông tiên phàm, Đế Thích đại nhân lệnh cho chúng ta quan sát kỹ càng, mấy trăm năm vẫn từng tìm được manh mối, không ngờ lại bị một tên ngu ngơ đâm ra, mau cho tiên binh vào, có bất kỳ sinh linh nào đều bắt hết cho ta.

 

Theo những tiếng hô vui mừng vang lên, ngoài môn hộ không ngờ có tiên quang dũng động, giống như có người muốn xông tới.

 

Mọi người lúc này tim đều như thắt lại, không nhịn được hướng ánh mắt về phía Phương Hành.

 

Mà Phương Hành cũng nuốt nước miếng, chớp chớp mắt, sau đó bỗng nhiên trầm giọng quát:

 

- Chạy mau!

 

 

Bình Luận (0)
Comment