Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 293 - Chương 1369: Sâu Trong Tiên Phủ

Unknown

 

Chương 1369: Sâu trong tiên phủ

 

 

 

Chôn vùi tiên giới, giết sạch chúng tiên?

 

Đầu bị chụp cái mũ lớn như vậy, Phương Hành thật sự có chút sợ hãi.

 

Tuy những gì Thái Hư Bảo Bảo nói đều là một số tin tức vỉa hè, cũng chưa chắc là sự thực, nhưng những lời này vẫn khiến trong lòng Phương Hành cảm thấy nặng trịch, không nói cái khác, lúc trước khi hắn tiếp nhận truyền thừa của Thái Thượng đạo thống, cũng đã từng nhìn thấy một màn thương thiên trấn diệt Thái Thượng đạo thống, cũng cảm nhận được lửa giận của Thái Thượng đạo khi bị táng diệt, còn lờ mờ nhớ rằng, ý chí lúc trước được lưu lại trong Thái Thượng đạo thống, quả thật từng gầm lên "Ngày sau người cầm kiếm chôn trời, chính là Thái Thượng thập nhất đồ ta", mà cái này thoạt nghe thì là bốc phét, nhưng không ngờ lại rất giống với lời đồn lưu truyền ở Đại Tiên giới.

 

- Không được, ta phải nhất đao lưỡng đoạn với Thái Thượng đạo.

 

Phương Hành cân nhắc một chút, đột nhiên đưa ra quyết định, nói như chém đinh chặt sắt.

 

Những người khác nghe thấy vậy lại không nói gì, ánh mắt cổ quái nhìn hắn.

 

Giới tu hành trọng sư thừa, chưa từng thấy ai vừa mở miệng ra là đòi chặt đứt quan hệ với sư thừa của mình!

 

Huống hồ, cái ngươi tu là Thái Thượng đạo pháp của người ta, học là Thái Thượng đạo thần thông của người ta, nào có thể thế nói chặt là chặt?

 

Phương Hành dường như cũng biết những lời này không đáng tin, nhíu mày nói:

 

- Ít nhất cũng không thể để cho người ta biết được!

 

- Lời này không sai, bất luận thật giả, Đại Tiên giới đã có lời đồn như vậy, thân phận di đồ của Thái Thượng đạo thống này của ngươi không thể tùy tiện tiết lộ, bằng không nhất định sẽ dẫn tới rất nhiều phiền phức, thậm chí ngay cả Tiên Vương đều sẽ tìm ngươi, đến lúc đó sẽ náo nhiệt lắm.

 

Lộc Tẩu già tới thành tinh rồi, lúc này lập tức phụ họa.

 

- Không sai, phong khẩu lệnh này phải hạ xuống.

 

Văn tiên sinh cũng gật đầu, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

 

Hiện tại bọn họ đều là châu chấu buộc trên cùng một dây với Phương Hành, hơn nữa còn nhận không ít ân tình của hắn, tất nhiên cũng thật lòng lo lắng cho hắn!

 

Mặc dù ở đáy lòng bọn họ, cũng lờ mờ có chút lo sợ cho thân phận "Táng diệt Đại Tiên giới" trong lời tiên đoán của Phương Hành, nhưng hiện tại lại không có biện pháp khác, chỉ có thể đứng cùng một trận tuyến với Phương Hành, nghĩ tới chuyện gì cũng xuất phát từ sự an toàn của hắn.

 

Đương nhiên, với những người trước mắt mà nói, hoặc là thân nhân của Phương Hành, hoặc là môn nhân bằng hữu của hắn, hoặc là bởi vì đạo chướng mà quyết định đi theo hắn, nên cũng không lo sẽ có người rắp tâm hạm hại, một câu "phong khẩu lệnh” được nói ra, mọi người đều gật đầu, biết rõ tầm quan trọng của việc này, quyết định từ nay về sau dứt khoát sẽ quên đi thân phận "Thái thượng di đồ" của Phương Hành.

 

- Được rồi, không ngờ lại kéo ra một vấn đề lớn như vậy!

 

Lộc Tẩu cười khổ lắc đầu, nói:

 

- Nhưng bất luận là nói như thế nào, vẫn phải nghĩ biện pháp rời khỏi đây đã!

 

Vừa nghe thấy vậy, ai nấy đều cảm thấy có chút hoang đường, vừa rồi bọn họ nói tới những cái này, mục đích chỉ là để thảo luận làm sao rời khỏi đây, cũng không ngờ lại di dời đề tài, nói tới một số đề tài không thể tưởng tượng được, mà hiện giờ vấn đề chính yếu vẫn chưa giải quyết được, mà sau khi bọn họ nói nhiều như vậy, chẳng những không có chủ ý gì, trong lòng ngược lại càng cảm thấy nặng trĩu.

 

Hiện giờ đã biết được, những người trấn giữ Long giới tiên phàm chi lộ, cũng trấn áp Cửu Đầu Trùng, chính là thủ hạ của Đế Thích, con trai của Xích Tiêu Tiên Vương, bọn họ mục đích chủ yếu của bọn họ chính là tìm kiếm Thái Hư truyền thừa này, rất rõ ràng, hiện giờ nếu bọn họ phát hiện ra manh mối, vậy nhất định sẽ không tùy tiện bỏ cuộc, nói không chừng đã thông tri cho Đế Thích, thậm chí là Xích Tiêu Tiên Vương để tới đây, vạn nhất đám đại nhân vật đó thật sự tới, bọn họ cho dù trốn trong truyền thừa địa, cũng làm sao có thể đảm bảo là vạn vô nhất thất?

 

Nghe Thái Hư Bảo Bảo nói, Thái Hư truyền thừa lúc này sẽ không dễ dàng bị mở ra.

 

Cho dù Tiên Vương, nếu muốn cường hành mở ra, cũng chỉ sẽ khiến truyền thừa địa này trực tiếp bị hủy hoại.

 

Nhưng nói thì nói vậy, nhưng thế sự không có tuyệt đối, hiện giờ đã ngàn năm trôi qua, vạn nhất những Tiên Vương đó lại có thêm bản sự thì sao?

 

Vạn nhất Tiên Vương đó thật sự muốn dùng sức mạnh thì sao?

 

Truyền thừa địa này mà vỡ, bọn họ trốn ở bên trong, liệu có được yên lành không?

 

Bởi vậy nói đến cùng, bọn họ hiện giờ không những phải kiên định rời khỏi đây, hơn nữa là rất bức thiết.

 

Chỉ tiếc dùng sức mạnh không thể được, những tiên binh tiên tướng bên ngoài cho dù đều là ngụy tiên chưa được phong chính, nhưng thực lực của họ cũng vẫn đáng sợ dị thường, hơn nữa bọn họ có phù triện Thái Ất Chính Tiên viết ra, ngay cả Cửu Đầu Trùng cũng trấn áp được, huống chi là bọn họ?

 

- Tìm thêm đi, nhất định phải tìm cho kỹ, xem truyền thừa địa này có con đường nào khác để rời khỏi không?

 

Lộc Tẩu thay Phương Hành ra lệnh, lại sai người tìm kiếm chung quanh.

 

Có điều mọi người lại ngơ ngác nhìn nhau, tuy đáp ứng, nhưng trong lòng cũng minh bạch, cửa này e là không dễ tìm!

 

Dù sao tiên phủ này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, bọn họ vừa rồi đã xem qua một lần, quả thật là không có bất kỳ manh mối nào!

 

- Nếu thực sự tìm khắp tiên phủ vẫn không có con đường thứ hai, vậy có lẽ chỉ có một nơi là còn có hy vọng thôi.

 

Đám người Lộc Tẩu tham thảo một phen, ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn về phía Phương Hành.

 

- Là tòa đại điện ở tận cùng bên trong à?

 

Phương Hành biết bọn họ nghĩ gì, ánh mắt từ từ hướng về bên trong tiên phủ.

 

Vừa rồi Lộc Tẩu đã nói với hắn, bên trong tòa tiên phủ này, bọn họ đã xem xét tất cả các điện rồi, đều là các loại pháp bảo và điển tịch, không có gì nguy hiểm, chỉ độc có tòa đại điện ở tận cùng bên trong tiên phủ là cực kỳ quỷ dị, bên trong không ngờ có một loại khí tức khiến bọn họ cảm thấy hung hiểm dị thường, giống như bên trong có yêu ma quỷ quái gì vậy, bởi vậy bọn họ không ai dám vào, ngược lại còn tăng thêm mấy lớp phong ấn ở bên ngoài, chờ sau khi Phương Hành quyết định mới mở hoặc là không mở!

 

Mà Phương Hành vốn định đi xem, nhưng dù sao vừa chém trường sinh, cảnh giới bất ổn, không thể tùy tiện vận dụng thần thông thuật pháp, nếu không sẽ dẫn tới thọ nguyên của mình bị xói mòn, bởi vậy cũng tạm thời kiềm chế, không chủ động đi chọ tổ ong vò vẽ này!

 

Chỉ là hiện giờ xem ra, không đi xem cũng không được.

 

Đường ra duy nhất của bọn họ có lẽ là giấu ở trong đại điện đó!

 

- Có ta và Tam thái tử ở đây, cũng có thể ứng phó với một số tình huống đột phát!

 

Tuy Lộc Tẩu ngoài miệng không nhắc tới, nhưng trong lòng vẫn hiểu vấn đề Phương Hành hiện giờ gặp phải, liền bất động thanh sắc tự đề cử mình!

 

- Ta cũng không thành vấn đề, tỷ phu tỷ tỷ, các ngươi cứ yên tâm đi!

 

Ngao Liệt cũng đứng dậy, vẻ mặt rất kiêu căng, bộ dạng mọi chuyện cứ để ta lo.

 

- Tốt, vậy đi xem đi!

 

Phương Hành cũng từ từ đứng lên, ánh mắt nhìn về phía sâu trong tiên phủ.

 

Với tính tình hiếu kỳ của hắn, lại đã sớm nghĩ tới đi xem bên trong có gì mờ ám, nhịn đến giờ đã không dễ dàng gì rồi.

 

Long nữ có chút lo lắng nắm tay hắn, hắn hiểu tâm ý của Long nữ, liền thấp giọng cười nói:

 

- Cứ yên tâm đi, tuy cảnh giới có chút bất ổn, nhưng cũng không đến mức vừa động thủ cái là chết già, nhiều nhất là tiêu hao thêm một chút thọ nguyên mà thôi.

 

Thấy bọn họ đều đã quyết định, Long nữ cũng chỉ có thể đi theo.

 

Các tu sĩ khác nghe thấy vậy, liền tụ lại với nhau, sau khi xác định nơi khác của tiên phủ không có đường ra, trong lòng hiểu rằng, cũng chỉ có thể ký thác hy vọng vào điện cuối cùng ở sâu trong tiên phủ này thôi, liền đi trước dẫn đường, đi qua hành lang rất dài, rất nhanh liền tới trước một tòa đại điện ở mặt sau cùng tiên phủ, nơi này rõ ràng là một tòa tiên thiên huyệt động, chỉ có thể nhìn thấy một tòa điện màu đen, khảm trên vách đá, từ xa đối diện thẳng với môn hộ của tiên phủ, mấy hành lang ở chung quanh đều có thể đi thông tới nơi này.

 

- Từ trận lý mà nói, nếu lúc chúng ta vào chính là sinh môn thì nơi này chính là tử môn!

 

Lộc Tẩu vừa cùng Phương Hành đi tới đây, vừa thấp giọng giải thích:

 

- Cho nên tiên phủ này nhất định có chút huyền cơ, có điều đạo gia chú ý lưu chuyển khí cơ, sinh diệt không chừng, bởi vậy sinh tử chi môn cũng có thể chuyển hóa cho nhau, ví dụ như lúc này, sinh môn đã bị thủ hạ của Đế Thích canh gác, lại trở thành tử địa, như vậy chỗ vốn tượng trưng cho tử môn này không chừng thực sự có sinh cơ!

 

- Trước tiên phải đảm bảo chúng ta không bị thứ ở sau cửa giết chết đã.

 

Phương Hành lại cười nhẹ một tiếng, ánh mắt có chút cảnh giác nhìn về phía cửa lớn bằng huyền thiết đó.

 

Hắn vừa tới gần cửa này, trong lòng lập tức nổi lên cảnh báo.

 

Đúng như nói gì đám người Lộc Tẩu đã nói, phía sau cửa, hoặc là nói trong đại điện này đích xác có thứ gì đó khiến cho người ta cảm thấy hung hiểm, nhất là thần hồn của hắn cường đại hơn xa các tu sĩ bình thường, vừa đến gần nơi này liền cảm thấy có một loại cảm giác hết hồn, thậm chí cũng có thể cảm thấy từng đợt từng đợt âm sát, từ sau cửa huyền thiết đang đóng chặt ùa ra, dường như còn có thể nghe thấy tiếng gầm và tiếng hò hét thê lương vang lên phía sau cửa, giống như là ảo giác, khi nghe kỹ thì lại không còn nữa.

 

- Ngươi có biết đây là nơi nào không?

 

Lộc Tẩu nhìn về phía Thái Hư Bảo Bảo.

 

Thái Hư Bảo Bảo lúc này đang đi sát bên cạnh Phương Hành, thoạt nhìn như là đang bảo hộ Phương Hành, nhưng ai cũng biết, có nguy hiểm thì hắn sẽ lập tức trốn ra phía sau Phương Hành, nghe vậy liền lắc đầu như đánh trống bỏi:

 

- Không biết, khi ta đi ngay cả truyền thừa địa này cũng chưa thành hình, không ai biết chủ nhân trước khi chết nhất niệm tiêu tan, rốt cuộc đã biến nơi này thành hình dáng gì.

 

- Vậy có vào hay không?

 

Văn tiên sinh có chút chột dạ, nhìn Phương Hành.

 

- Vào!

 

Phương Hành vung tay, đưa ra quyết định, cười nói:

 

- Càng như vậy ta càng muốn biết bên trong có gì.

 

- Được, vậy để ta đi!

 

Ngao Liệt đứng ra đầu tiên, ra hiệu cho mọi người lui về phía sau, sau đó bước lên, trên cửa đó dù sao cũng dán mấy đạo phù triện, chính là Văn tiên sinh vẽ lên, còn có mấy đạo pháp trận, lại là Lộc Tẩu bày ra, đều là để đề phòng bên trong có thứ gì đó chạy ra, cho nên cố ý phong ấn ở bên trên, có điều hiện giờ nếu muốn vào, chỉ có thể trước tiên bỏ những phù triện và pháp trận này đi.

 

- Để Lão phu trước trí đại trận đã!

 

Lộc Tẩu cũng làm trước chuẩn bị, cắm mấy đạo cờ trận ở cửa huyền thiết, bày ra một tòa đại trận, mình thì đứn ở trong trận.

 

- Đi được rồi chứ?

 

Ngao Liệt thấy bọn họ đều đã chuẩn bị xong, liền dứt khoát tiêu sái tiến lên, bỏ phù triện ra, lại mở đại trận của Lộc Tẩu, sau đó hít sâu một hơi, đột nhiên bay lên một cước đá vào trên cửa huyền thiết.

 

 

Bình Luận (0)
Comment