Chương 1589: Phản bội
Ặc
Thông Cổ Thần Vương đang vẻ mặt cuồng nhiệt, đang bộ dạng "không ai có thể ngăn cản ta" điều khiển đại trận đột nhiên ngây ngốc, động tác trở nên cứng ngắc, sau đó chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía sau lưng Di Dư Thần Vương, cả người đột nhiên ngây đơ. Hắn nhìn thấy bên trong tinh vực đang có một đạo thân ảnh chậm rãi đi tới, đó là một nữ tử, mặc váy tiên màu tím, váy tung bay trong tinh vực, dường như ngay cả quang mang của tinh thần cũng bị che lấp, rõ ràng xinh đẹp vạn phần, thanh lệ vô trù, nhưng lại có một loại anh khí của nam nhi trên người, chỉ đi tới như vậy, nhưng tinh vực vạn vật lại dường như đều đang run rẩy!
Thần Chủ!
Thế gian không có nữ tử thứ hai có bộ dạng uy phong bá đạo lại xinh đẹp mê người thế này.
Cũng không có nữ tử thứ hai, có thể khiến một mảng tinh không to lớn như vậy trong nháy mắt trở nên ảm đạm!
Thông Cổ Thần Vương ngơ ngác nhìn Thần Chủ đi tới, đồng tử vào chớp mắt cũng co lại thành nhỏ như đầu kim.
Sau lưng hắn, chư thiên vạn vực, mỗi một Thần tộc sinh linh đều lúc này cúi đầu, hành lễ về phía Thần Chủ.
Ở trong lòng hắn lại là một mảng mê mang.
Thần Chủ sao lại quay về?
Thời điểm mấu chốt như vậy, nàng ta vì sao lại gián đoạn thôi diễn, trở lại Thần vực?
- Mẹ nó, chỉ tại lão thái bà kia đến muộn.
Lúc này, đám người Phương Hành ở trong đại trận đã rơi vào tình thế nguy cấp, trong khô lâu thần cung, trạng thái của Tiểu Manh Nữ vẫn đang có chuyển biến xấu, mà bên trong đại trận, tiên khí trên người Tiệt đạo đạo đồ tu vi yếu bị đại trận hút đi, cũng có một số người xuất hiện tổn thương không thể ngăn chặn, điều này khiến cho Phương Hành vừa giận vừa vội, chỉ có thể thuận tay nhét họ vào trong khô lâu thần cung, nhưng đây dù sao cũng chỉ là kế quyền nghi, dưới cơn nôn nóng, không khỏi chửi ầm lên, trong lòng thật sự oán trách Thần Chủ đến quá chậm.
Chỉ là một câu này còn chưa nói hết, liền bỗng nhiên nghe thấy trên đỉnh đầu xoẹt một tiếng.
Kinh ngạc ngẩng đầu, liền nhìn thấy một màn khiến người ta biến sắc, lồng giam từ một tòa đại lục hóa thành này, trên đỉnh không ngờ bị người ta xé đi một mảng, lộ ra tinh không xa thẳm, lực lượng của đại trận trong lồng giam đều từ trong đỉnh lồng bị xé rách mà trào ra, mà tiên khí vừa rồi bị hút ra lúc này đột nhiên tăng lên, giống như sóng triều bị đẩy về, điên cuồng ùa vào trong cơ thể những Tiệt đạo đạo đồ, một màn vô cùng kinh ngạc này khiến tất cả mọi người kinh hãi, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn hướng lên trời!
Mà ở bên cạnh lồng giam thiên địa bị xé ra một mảng đó, lộ ra một bóng dáng màu tím nhạt.
Thanh lệ vô song, vẻ mặt lạnh như băng, một đôi mắt thản nhiên từ trên cao nhìn xuống!
- Ngươi đang nói ai là lão thái bà?
Chủ nhân của đôi mắt đó đảo qua lồng giam, ánh mắt liền rơi xuống người Phương Hành, giống như có ánh sáng lạnh nào đó lúc này đảo qua người Phương Hành trăm ngàn lần, nhưng nàng ta vẫn bất động thanh sắc, mặt không biểu tình, nhẹ nhàng hỏi.
- Ặc!
Phương Hành không nhịn được mà ngây ra một thoáng, theo bản năng biện giải:
- Nào có. . . Ta rõ ràng nói là lão. . . Lão. . .
Nói hai chữ "Lão", lại không biết nên dùng từ gì để thay thế, trong lòng quýnh lên, cười nói:
- Lão can mụ (mẹ nuôi).
Nói xong ngẩng đầu lên, cười cười chắp tay.
- Quả nhiên là ngươi.
Khi đến đây trong lòng cũng đầy nghi ngờ, không dám xác định, sau khi gặp những Đại Xích thiên tiên sứ này, ánh mắt cũng tập trung trên người Đế Lưu, với tu vi kinh người của nàng ta, thần thức đảo qua, cũng quả thật cảm ứng được thần hồn trên người Đế Lưu này có chút vấn đề, chỉ là bị một loại phật ý che giấu, nhưng một chút phát hiện này vẫn chưa đủ để nàng ta xác nhận người trước mắt này rốt cuộc có phải tên gia hỏa trong suy đoán của mình hay không.
Chỉ một tiếng "Lão can mụ"được gọi ra, Thần Chủ trong lòng đã xác định!
Ngay cả trên khuôn mặt giống như vạn năm không đổi sắc của nàng ta, cũng lộ ra một chút kinh ngạc, trong lòng có vô số vấn đề muốn hỏi!
Thằng ôn này không ngờ đúng là hầu tử ở Thiên Nguyên kia?
Không phải nghe Di Dư Thần Vương nói, hắn căn bản không thành công tới Long giới sao?
Hiện giờ sao chẳng những êm đẹp đến tiên giới, còn trở thành Đại Xích thiên đế tử?
Một thân tu vi đáng sợ đó là từ đâu mà có?
Trên đời này chuyện có thể khiến Thần Chủ cảm thấy hứng thú thật sự không nhiều lắm, nàng ta vốn chính là tính tình đạm mạc, nhưng hiện giờ, tính tình có đạm mạc tới mấy cũng bị Phương Hành khơi dậy lòng hiếu kỳ vô tận, nếu không phải có một thân khí độ áp chế, nàng ta thực sự hoài nghi mình liệu có nên tóm lấy hầu tử này, hỏi ra tất cả nghi vấn của mình, sau đó thì bóp cổ hắn bắt hắn phải mau chóng trả lời mình hay không.
Có điều nàng ta cũng hiểu rõ hiện giờ không phải là lúc để hỏi.
Bởi vậy sau khi trầm mặc hồi lâu, liền nhẹ nhàng lên tiếng:
- Nhớ kỹ, ta chưa tới ba ngàn tuổi, không phải lão thái bà!
- Được rồi được rồi, vẫn còn trẻ.
Khi ánh mắt của Phương Hành và Thần Chủ chạm nhau, cũng cảm giác được vẻ ngạc nhiên vô tận trong đáy mắt nàng ta, đã chuẩn bị nàng ta sẽ hỏi mình rất nhiều vấn đề, nhưng không ngờ là, Thần Chủ cuối cùng lại nói ra một câu như vậy!
Rơi vào đường cùng, hắn cũng chỉ đành bất đắc dĩ phụ họa, cảm thán nói:
- ...Đây vẫn là thiếu nữ tuổi thanh xuân!
- Ngươi theo ta!
Thần Chủ búng tay một cái, đầu ngón tay hóa ra một đạo tiên quang, cuốn Phương Hành lên, cảm giác được nàng ta không có ác ý, Phương Hành cũng không phản kháng, để mặc nàng ta dẫn mình theo, phi thân biến ảo, thân hình trực tiếp xuất hiện trong Thần Tiêu cung, liền thấy ở đấy có ba sinh linh, một người là Thông Cổ Thần Vương đang quỳ, tóc tai bù xù, vẻ mặt phức tạp, hai người còn lại phân biệt là U Ẩn và Di Dư.
- Bình loạn nhanh thế à?
Phương Hành cũng rất kinh ngạc, vốn tưởng rằng việc quản lý của Thần Chủ xảy ra một chút vấn đề, nàng ta phải trấn áp một chút đã!
Nhưng hiện giờ xem ra, một mảng tinh vực này căn bản không hề có dấu vết đánh nhau, dường như Thần Chủ vừa đến, Thông Cổ Thần Vương liền quỳ luôn!
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Các phương đều đủ, Phương Hành nhìn vào giữa điện, bỗng nhiên cùng Thần Chủ đồng thời mở miệng hỏi.
Sau khi hỏi xong, bọn họ lập tức nhìn nhau một cái, lúc này mới phát hiện thì ra đối phương cũng không biết gì.
Phương Hành tất nhiên là chẳng hay biết gì, Thần Chủ vội vàng chạy về, cũng chưa minh bạch nguyên do cụ thể, thế là hai người lại cùng nhìn về phía Thông Cổ Thần Vương, sắc mặt bất thiện:
- Rốt cuộc là sao?
- Ta... ta cũng muốn biết rốt cuộc là sao!
Thông Cổ Thần Vương đang Quỳ gối khóc không ra nước mắt, so với Phương Hành và Thần Chủ thì nghi hoặc trong lòng càng nhiều hơn.
Hắn bất kể là như thế nào cũng nghĩ không thông.
Rốt cuộc là chuyện gì khiến Thần Chủ về Thần vực trước?
Hắn trước đây không phải không nghĩ tới, việc mình làm ở Thần vực có khả năng sẽ bị Thần Chủ biết được, nhưng hắn đã suy nghĩ kỹ càng, xác định Thần Chủ cho dù biết được cũng sẽ không từ bỏ đại sự thôi diễn vô cùng trọng yếu đó mà trở về ngăn cản mình, cho nên mới dứt khoát mà làm, nhưng cuối cùng khiến hắn không ngờ là, hiện giờ vật trong truyền thuyết đó còn chưa xuất hiện, liền chứng tỏ thôi diễn của Thần Chủ vẫn chưa kết thúc, nhưng nàng ta lại đã trở lại, chẳng những đã trở lại, hơn nữa ngay lập tức không hỏi xanh đỏ đen trắng đã đoạt trận quyền của mình rồi tự tay phá trận cứu người!
Lúc này, nhìn bộ dạng thân thiết của nàng ta và vị Đại Xích thiên đế tửkia, sao có thể không khiến hắn hoài nghi hai người đã sớm quen biết từ lâu?
Mấu chốt, bọn họ sao có khả năng lại quen biết nhau.
- Trả lời ta, vì sao muốn phản bội ta!
Thấy vẻ mặt thống khổ của Thông Cổ Thần Vương, lại mãi lâu sau vẫn không chịu mở miệng lên tiếng, Thần Chủ liền sầm mặt hỏi.
- Phản bội ngươi?
Thông Cổ Thần Vương cười khổ, nhìn thẳng vào Thần Chủ:
- Ta không phản bội ngươi, lại càng không dám phản bội ngươi?
- Nếu không phải phản bội, vậy vì sao phá hoại việc kết minh của Đại Xích thiên và Thần Chủ, còn giam giữ bản đế tử?
Phương Hành nhìn Thần Chủ, thấp giọng quát lạnh:
- Bản đế tử đã biết đây không phải là chủ ý của Thần Chủ, đừng có nói dối quanh co, nếu không phải Thần Chủ trở về đúng lúc, vậy Đại Xích thiên và Thần vực đã kết tử cừu, đây chính là hậu quả ngươi muốn nhìn thấy à?
Những lời này vừa nói ra, ngay cả U Ẩn Trùng Mẫu và Di Dư Thần Vương cũng có chút kinh ngạc nhìn Thần Chủ.
Đợi khi họ nhìn thấy Thần Chủ không ngờ không cảm thấy là ngỗ ngược, còn nghiêm túc nhìn Thông Cổ Thần Vương, cảm giác kinh ngạc trong lòng bọn họ càng đậm hơn, với tính tình của Thần Chủ, sao có thể tùy ý để người ngoài nói chen vào khi nàng ta đang nói chuyện, quát mắng cấp dưới của nàng ta?
Cho dù đối phương là Đại Xích thiên đế tử cũng không thể chứ?
- Cái này... Đây không phải là kết quả ta muốn nhìn thấy!
Thông Cổ Thần Vương lúc này cũng bị vây trong một loại trạng thái thất vọng đến cực điểm, qua một lúc mới cười khổ trả lời.
- Ồ? Vậy ngươi muốn kết quả gì?
Thần Chủ thản nhiên lên tiếng:
- Ngươi nói xem, nếu thuyết phục được ta, ta sẽ lưu lại huyết mạch cho Thông Cổ nhất tộc!
- Ặc!
Phương Hành nhìn Thần Chủ, thầm nghĩ lão can mụ này thủ đoạn lợi hại thật!
Nghe ý tứ của nàng ta, chính là nói nàng ta vốn định xóa sạch tất cả huyết mạch của Thông Cổ nhất tộc?
- Kết quả ta muốn là...
Thông Cổ Thần Vương lầm bầm mấy tiếng, cũng không biết có phải là bị thái độ lạnh lùng của Thần Chủ kích thích hay không, khiến hắn hai mắt đỏ bừng, thanh âm cũng dần dần trở nên lạnh lùng:
- Kết quả ta muốn là ngươi gánh tội giết đế tử, khiến ngươi và Đại Xích thiên kết tử cừu, cũng khiến cho cả Đại Tiên giới biết rõ thái độ quyết tuyệt của ngươi, sau đó... Sau đó ngươi sẽ không còn tâm tư giải hòa với Đại Tiên giới, sẽ giống như ngươi lúc ban đầu cam đoan với chúng ta vậy, không tiếc tất cả, suất lĩnh vạn tộc, quyết một trận tử chiến với Đại Tiên giới.
Vừa nói, ánh mắt hắn vừa hung hăng nhìn vào mặt Thần Chủ, không ngờ không còn vẻ kính sợ thường ngày của Thần tộc sinh linh đối với Thần Chủ, có một loại vẻ càn rỡ:
- Đáp án này thế nào? Không phải ta phản bội ngươi, là ngươi phản bội Thần tộc!