Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 395 - Chương 1673: Vào Tổ Điện, Châm Hồn Đăng

Unknown

 

Chương 1673: Vào tổ điện, châm hồn đăng

 

 

 

Xích Tiêu tiên điện, ở giữa Đại Xích thiên, trên ngọn núi cao nhất, mà ở bên trong tiên sơn của Xích Tiêu tiên điện này, cuối hướng tây, trong một mảng u cốc sâu nhất thì dựa vào thế núi, xây một tòa cổ điện suốt ngày được sương mù màu tím bao phủ.

 

Đó là Đế thị tổ điện!

 

Nơi chôn cất vô số tổ tông của Đại Xích thiên Đế thị nhất tộc.

 

Mặc dù sau khi tiên tổ phát hiện bí mật của tiên mệnh, tiên nhân đã có thể cầu trường sinh, nhưng rất quỷ dị là, người thực sự có thể sống sót đến hiện tại lại không có mấy ai, tựa như Đế thị nhất tộc này, đây là một đại gia tộc từ lúc có tiên nhân bước vào Tam Thập Tam Thiên đã rất có tiếng tăm, lúc huy hoàng nhất từng thống ngự chư thiên vạn giới, trở thành tồn tại chí cao vô thượng nhất trong hoàn vũ, nhưng ngay cả Đế thị nhất tộc cũng không có tổ tông nào có thể sống tới ngày nay, bọn họ bất kể là tu vi thông thiên hay là chí cao vô thượng, cuối cùng đều hoặc vì cường địch, hoặc vì phản bội, hoặc vì vết thương cũ, hoặc vì thiên kiếp, hoặc vì nản lòng, từng đời từng đời vẫn lạc, sau đó chôn cất ở đây, lâu là mười vạn năm, ngắn cũng phải mấy ngàn năm, giống như là dựa theo cổ chú thần bí nào đó.

 

Ngay cả Xích Tiêu Tiên Đế hiện giờ quát mắng Tam Thập Tam Thiên, cách lúc hắn giết phụ thân của mình để xưng vương cũng chỉ mười vạn năm mà thôi!

 

Mà Đế thị tổ điện này chính là linh điện của Đế thị nhất mạch!

 

Bất kể là ai, chỉ cần là tộc nhân của Đế thị nhất tộc, còn tro cốt hay không còn tro cốt, đều sẽ có một bài vị ở dây!

 

Tộc nhân Đế thị còn sống thì đều ở trong điện này có một hồn đăng!

 

Ngàn năm trước, Đế Lưu đuổi theo Thái Hư Tiên Vương vào Long giới, từ đó hồn đăng đã tắt, chỉ là bài vị vẫn chưa được đặt vào, bên trong chỉ có một ngọn đèn tắt, ba vị Tiên Tôn chính là muốn Đế Lưu lại tiến vào tiên điện, tự tay châm lại ngọn hồn đăng đó.

 

Ba vị Tiên Tôn dẫn đầu mà đi, hàng lâm trên vùng trời của tổ điện, sau đó ba người đồng thời niệm tụng cổ chú, từng luồng tiên khí từ trên người bọn họ bốc lên, hình thành một vòng xoáy màu tím, mắt thường có thể thấy được, phía trước tổ điện, trong sơn cốc tràn ngập sương mù màu tím giống như nước như biển liền có rất nhiều ánh sáng xuất hiện, giống như tinh thần trên chín tầng trời, mà vô số tinh thần đó lại theo cổ chú của ba vị Tiên Tôn dần dần tắt đi, giống như gió núi thổi tắt ngọn đèn.

 

Mỗi ngọn đèn tắt đi đều biểu thị cho một đạo cấm chế trước Đế thị tổ điện được xóa đi, áp lực trên người ba vị Tiên Tôn cũng nặng hơn một phần, dần dần, ngay cả ba người bọn họ lúc này cũng trở nên sắc mặt tái nhợt, dường như phải gánh chịu một áp lực cực lớn!

 

Khi trôi qua thời gian một chén trà, ánh sáng cuối cùng cũng tắt đi, cả một mảng thâm cốc lại trở nên giống như u minh, phía dưới sương mù màu tím, mơ hồ có thể nghe thấy một tiếng cửa gỗ nặng nề mở ra, dường như có một đạo môn hộ, lúc này đang chậm rãi mở ra, hoặc như là một con cự thú sau khi sương tím biến mất đang chậm rãi há to miệng.

 

- Điện hạ, có thể đi vào rồi!

 

Gánh áp lực mở ra tổ điện, ba vị Tiên Tôn sắc mặt cũng đều khó coi.

 

Lên tiếng là Lăng Hư Tiên Tôn thiếu niên mặt trắng kia, thần sắc của hắn xem như là tương đối bình thường, nhưng rõ ràng cũng phải gánh vác áp lực nhiều nhất, gằn từng chữ:

 

- Cho dù là ba người chúng ta cũng không thể chống đỡ được thời gian quá dài, chỉ có thể đủ để đưa ngươi đi vào, nếu ngươi là đúng là Đế Lưu điện hạ, tất nhiên có thể châm hồn đăng, sau đó thoải mái đi ra, nếu ngươi là giả. . . E là không thể vào được!

 

Đế Lưu theo ba người bọn họ từ trong tiên điện tới đây, mặc hắc giáp hồng bào, chắp tay sau lưng, đứng trên không trung, mà sau lưng hắn, lại là hai tỷ đệ Đế Uyển và Đế Nhai, sau đó là tiên tướng và Tiên Quân thân phận không tầm thường của Đại Xích thiên nhất mạch, những người thân phận không đủ khác thì ở lại Xích Tiêu tiền chờ đợi, không có tư cách theo tới đây!

 

- Hắn. . . Hắn thực sự dám đi vào sao?

 

Đế Nhai lúc này đang nắm chặt quyền đầu, hai mắt nhìn chằm chằm đế tử giả kia.

 

Sau lưng hắn, Đế Uyển không ngờ mất mát đến cực điểm, nhưng lúc này cũng không nhịn được mà có chút tò mò.

 

Mà ở đằng sau, chư vị tiên tướng Tiên Quân của Đại Xích thiên nhất mạch thì ai nấy thò đầu nghển cổ, nhìn chằm chằm một màn này.

 

- Ha ha...

 

Nhưng lúc này, vị đế tử được tập trung tất cả sự chú ý lại chỉ cúi đầu cười cười, sau đó chậm rãi cất bước, đi qua sương mù màu tím phía dưới, hắn đi không nhanh, lại vô cùng ổn định, không có một chút do dự nào, thoải mái giống như tiến vào sơn cốc để hái hoa vậy, chậm rãi bay tới vùng trời của sơn cốc, sau đó chậm rãi bước xuống, không hề do dự!

 

- Hắn. . . Hắn không ngờ thật sự dám. . .

 

Trong hư không Vân gia Tiên Quân cả người đều ngây dại, sau đó cắn răng nói:

 

- Không thể, hắn là giả, căn bản ngay cả cửa tổ điện cũng không thể vào được, nếu không phải là Đế thị nhất mạch, cả gan tiến vào tổ điện, nhất định sẽ bị xé thành từng mảnh.

 

Lúc này bất kể là hắn, hay là cấp dưới từng trung thành với Đế Thích khác đều sắc mặt xanh mét, giống như đang cầu nguyện gì đó.

 

Nhưng cũng đúng vào lúc này, trên sơn cốc, ba vị Tiên Tôn đang chống đỡ tổ điện nhìn nhau một cái.

 

- Hắn đã đi vào rồi!

 

Sau đó ba người bọn họ bắt đầu rút tiên uy của mình về từng chút một.

 

Phía dưới, bên trong sương mù màu tím, từng điểm quang mang cũng dần dần bắt đầu sáng lên!

 

- Sao có thể?

 

Đám người Vân gia Tiên Quân tất cả đều ngay lập tức biến sắc, tâm loạn như ma.

 

- Người có thể tiến vào tổ điện...

 

Nhưng cũng đúng vào lúc này, bên cạnh bọn họ, có một thanh âm rất bình tĩnh vang lên, dường như không thèm để ý, thậm chí mang theo vẻ trêu tức:

 

- Hoặc là cảnh giới đủ, hoặc là nắm giữ bí pháp nào đó, đều đủ để khiến tên giả mạo này tiến vào tổ điện, không bị cản ở ngoài, có lẽ lòng tin của hắn cũng đến từ đây, có điều... Hắn quá coi thường nội tình của Đại Xích thiên rồi, ha ha, hiện giờ ba vị Tiên Tôn đã thu hồi thần thông, như vậy tất cả áp lực trong tổ điện đều chỉ có thể do một mình hắn gánh vác, trừ phi hắn là Đế thị huyết mạch, nếu không căn bản không thể thừa nhận áp lực cỡ này, đừng nói là hắn, cho dù là Tiên Vương tới cũng không được.

 

Nói đến đây, Đế Nhai cười lạnh, sau đó nói như chém đinh chặt sắt:

 

- Cho nên, hắn có lẽ có thể đi vào, nhưng không thể đi ra!

 

- Đế tử nói đúng!

 

Đám người Vân gia Tiên Quân nghe thấy lời nói của Đế Nhai, trong lòng đều nghiêm lại, đồng thời khom mình hành lễ.

 

Chuyện lúc này vẫn chưa phân rõ, bọn họ đã đổi cách xưng hô.

 

Hơn nữa lúc này hy vọng của bọn họ cũng chỉ ở đặt trên người vị đế tử này, lời nói của hắn lại khiến những cựu bộ của Đế Thích an tâm.

 

Đế Nhai hiển nhiên vô cùng hài lòng với cách xưng hô này, trong lòng cơ hồ là vui tới nở hoa, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng, chậm rãi chắp tay sau lưng, lăng không đi mấy bước, sau đó ra vẻ uy nghiêm gật đầu, thanh âm nặng nề nói:

 

- Vân gia, vừa rồi trong tiên điện, các ngươi làm tốt lắm, ta rất hài lòng, bản đế tử cũng sẽ bởi vậy mà đáp ứng trước, sẽ không bạc đãi các ngươi...

 

- Đa tạ đế tử!

 

Đám người Vân gia nghe thấy những câu giả vờ già dặn này, cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể đồng thanh đáp ứng.

 

- Chỉ có điều, chuyện trước kia ta có thể không để ý, nhưng sau này các ngươi vẫn phải...

 

Đế Nhai chắp tay sau lưng, nghiêm mặt, dường như đang châm chước, phải nhắc nhở mấy người này một câu.

 

- Ha ha, Ngũ đệ, ngươi còn chưa ngồi lên vị trí đế tử đã vội vàng chuẩn bị vây cánh vậy à.

 

Bên cạnh lại chợt có một tiếng cười lạnh vang lên, người lên tiếng không ngờ là Đế Uyển, lúc này đang cười lạnh nhìn hắn.

 

Đế Nhai quay người lại nhìn nàng ta, ánh mắt âm lãnh, dường như bị nàng ta trào phúng, có chút tức giận, nhưng tâm tư khẽ biến, cơn tức lại bị nén xuống, trên mặt từ từ nổi lên nụ cười:

 

- Tứ tỷ, những lời này của ngươi nghe có vẻ như đang ghen tị.

 

Không chờ Đế Uyển trả lời, hắn đã chậm rãi bước về, cười lạnh nói:

 

- Có điều ta cũng hiểu được, tứ tỷ ngươi luôn rất kiên cường, giống như tiểu tiện nhân của Thanh Huyền thiên kia, lúc ban đầu ngươi không phải vô cùng xem thường nàng ta sao? Ha ha, ngươi là đế nữ, nàng ta cũng không dám tranh phong với ngươi, nhưng chúng ta sinh ở Tam Thập Tam Thiên, cho dù là đế nữ đế tử cũng chưa chắc có mệnh tốt, chính bởi vì ngươi là đế nữ cho nên ngươi không có được tiên mệnh, cũng là người ta, thuận lợi có được tiên mệnh, từng bước vượt qua ngươi, các ngươi đều ở Tam Thập Tam Thiên bài danh mười tiên tử đứng đầu, nhưng người ta có tiên mệnh trường sinh, ngươi thì lại không có gì cả, qua mấy ngàn năm nữa, người ta vẫn xếp trong mười tiên tử đứng đầu, tứ tỷ của ta à, đến lúc đó ngươi lại già thành thế nào?

 

Là tỷ đệ, nhưng những lời hắn nói ra lại trực tiếp khiến Đế Uyển nghẹn lời.

 

Mà Đế Nhai thấy vẻ mặt này của nàng ta, trong lòng lại càng thống khoái, thản nhiên bật cười:

 

- Đây chắc chính là vận mệnh của những người chúng ta, có thể hưởng vinh hoa một đời, lại không được trường sinh như người khác, sinh ra thì có thể nói là có tất cả, nhưng lại biết tất cả sớm muộn gì cũng sẽ mất đi, có điều, cũng coi như là may mắn, chúng ta không ngờ có một cơ hội, thay đổi loại vận mệnh này, chỉ tiếc, cơ hội chỉ có một, đệ đệ ta giành trước một bước, đoạt được cơ hội này, vậy tứ tỷ ngươi có thể...

 

Hắn càng nói, sắc mặt Đế Uyển càng khó coi, trong lòng hắn thì càng thống khoái, loại cảm giác đắc ý này quả thực là không thể hình dung. . .

 

Nhưng cũng đúng lúc hắn chuẩn bị nói tiếp thì chợt nghe thấy một mảng kinh hô.

 

Bên trong sơn cốc phía dưới, không biết từ khi nào đã hiện lên một đạo hư ảnh, đạo hư ảnh đó càng lúc càng lớn, càng lúc càng cao, cuối cùng phá tan sương tím, trực tiếp bay lên không trung, không ngờ chính là bộ dạng của một ngọn đèn, một điểm sáng giống như hạt đậu, nhưng lúc này hào quang lại đủ để chiếu sáng cả thiên địa, càng quỷ dị hơn là, trên ngọn đèn đó, một hư ảnh càng lúc càng trở nên rõ ràng, đang ngồi ngay ngắn trên hư không!

 

Vào một thoáng này, cả thiên địa đều trầm mặc, sau đó ầm ầm vang lên những tiếng kinh hô.

 

- Đó là... bóng của Đế thị hồn đăng.

 

- Đó quả nhiên là Đế Lưu điện hạ, hắn đã đốt sáng hồn đăng ở trong điện.

 

 

Bình Luận (0)
Comment