Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 396 - Chương 1674: Thật Làm Giả, Giả Làm Thật

Unknown

 

Chương 1674: Thật làm giả, giả làm thật

 

 

 

- Gì cơ? Sao có thể như vậy được?

 

Trong dãy núi này, trên tổ điện, trong một mảng tiếng hò reo, Đế Nhai đang vẻ mặt trào phúng nhìn Đế Uyển bỗng nhiên ngay ra.

 

Hắn cũng là huyết mạch của Đế thị nhất tộc, tất nhiên không thể không biết hình chiếu đó đại biểu cho cái gì, đó là ảo ảnh hồn đăng chiếu rọi hư không mới xuất hiện, hồn đăng của Đế thị nhất tộc ở trong tổ điện, bất kể là khi hồn đăng được đốt lên hay là khi tắt đi, đều sẽ có linh quang bắn lên trời, hình thành ảo tượng, hơn nữa bóng người đối ứng với hồn đăng cũng sẽ hiển hóa trên hồn đăng, trong sơn cốc xuất hiện dị tượng này liền đại biểu cho một ngọn hồn đăng đã được đốt lên, chỉ là khiến hắn bất kể như thế nào cũng nghĩ không thông, ngọn hồn đăng này sao có thể bị đốt lên được?

 

Từ hình chiếu hồn đăng chiến ra cho thấy, người châm hồn đăng chính là huynh trưởng Đế Lưu của hắn!

 

Nhưng... Đế Lưu đó không phải là giả sao?

 

Một loại niệm đầu đáng sợ giống như lợi kiếm đâm vào tim hắn, khiến vẻ mặt hắn cứng lại.

 

Là Tử Huyền tiên soái lừa mình?

 

Đế Nhai rất nhanh liền phủ định suy nghĩ này, bởi vì Tử Huyền tiên soái không có lý nào lại làm như vậy.

 

Huống hồ, cho dù là Tử Huyền tiên soái lừa mình, không có lý nào Đế Uyển cũng nhận được tin tức tương tự.

 

Khi nghĩ tới đây, hắn ngơ ngác nhìn về phía Đế Uyển, lại phát hiện nàng ta cũng đang khiếp sợ như mình, vẻ mặt không thể tin nổi!

 

Điều này chứng minh, ngay cả nàng ta cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

 

Lúc này trong lòng Đế Nhai không ngờ sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, loại cảm giác đó giống như là tình thân đã bị chặt đứt mấy trăm năm lại đột nhiên sinh ra, khiến hắn rất muốn thân cận với tỷ tỷ này của mình.

 

- Ha ha.

 

Nhưng khi một câu đã tới cổ họng của hắn còn chưa kịp nói ra, liền nghe thấy tiếng cười của Đế Uyển.

 

Vẻ mặt của Đế Uyển lúc này quả thật là trở nên cực kỳ đặc sắc, nàng ta vốn là đang chán nản, phẫn nộ, bị những lời của Đế Nhai chọc cho muốn nổi điên, nhưng nhìn thấy hình ảnh của hồn đăng từ trong tổ điện chiếu ra, vẻ mặt lại biến thành khiếp sợ, khó có thể tin nổi, khó hiểu vạn phần, nhưng loại vẻ mặt này cũng không dừng lại quá lâu, nàng ta lại nhìn thấy vẻ hoảng sợ trên mặt Đế Nhai, sau đó nàng ta đột nhiên bật cười, cảm giác vui sướng đột nhiên xộc lên trong đầu, hưng phấn dị thường.

 

- Ha ha, tuy. . . Tuy ta cũng không biết là chuyện gì xảy ra, rốt cuộc là chúng ta bị lừa, hay là ngay từ lúc ban đầu, đây đã là cái bẫy của Đế Lưu ca ca, nhưng ta vẫn cảm thấy... Ha ha, tất cả những điều này đều rất thú vị, rất thú vị...

 

Nàng ta cười to, cơ hồ là cười ra nước mắt, sau đó nhìn chằm chằm vào Đế Nhai:

 

- Đệ đệ thân ái của ta, tâm tình hiện tại của ngươi thế nào? Đế Lưu ca ca thì ra thật sự vẫn còn sống, thì ra hắn thực sự đã trở lại. Tiên mệnh ngươi hằng mơ ước đã không còn. Ha ha, ta lại quên mất, ngươi lúc trước đã luyện hóa tiên mệnh.

 

Đến cuối cùng, nàng ta cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi hô to:

 

- Nhưng Đại Xích thiên chỉ có thể có một vị đế tử!

 

Một câu này giống như một thanh đại chuỳ nện lên đầu Đế Nhai!

 

Hắn đột nhiên rùng mình một cái rồi tỉnh táo lại, tóc gáy dựng đứng.

 

Đúng vậy, Đại Xích thiên chỉ có thể có một vị đế tử!

 

Trong huyết mạch Tiên Đế cũng chỉ có thể có một người có được tiên mệnh, nhưng trên người mình cũng có tiên mệnh.

 

Trong đầu đã hiện lên thân ảnh của Đế Thích, điều này khiến cho hắn bỗng nhiên cảm thấy run rẩy, cơ hồ muốn nôn mửa!

 

- Không thể, không thể...

 

Hắn lẩm bẩm, sắc mặt tái nhợt, thân thể cơ hồ là hư thoát, vừa nói vừa lui về phía sau, đột nhiên quát to một tiếng:

 

- Điều đó là không thể, trong đây có quỷ, nhất định là có quỷ, hắn là giả... Hắn chính là giả, ta phải đi nói với phụ vương...

 

Trong tiếng kêu to của hắn, thân hình đã giống như mũi tên nhọn bay vụt ra ngoài, nhưng rất nhanh liền có người ngăn cản hắn.

 

Cũng không cần ba vị Tiên Tôn hạ lệnh, tiên tướng chung quanh một mảng hư không này đã suất binh bọc đánh, bao vây Đế Nhai ở giữa, không chỉ là hắn, ngay cả đám người Vân gia Tiên Quân cũng bị bao vây, những tiên tướng này cũng không nói gì, không hề nhắc tới vì sao lại bao vây bọn họ, nhưng bọn họ cũng không cần phải nói, tất cả mọi người đều minh bạch, bọn họ tuyệt đối sẽ không tránh ra.

 

- Các ngươi thả ta ra, thả ta ra. Ta muốn đi tìm phụ vương, ta muốn nói với phụ vương. . .

 

Đế Nhai hét thảm, giống như một con thú bị thương, liều mạng lao về phía trước.

 

Chỉ tiếc, tu vi của hắn thật sự quá kém, cho dù có được tiên mệnh, cũng không có thực lực phá tan quân trận của tiên quân.

 

Ở trong mắt người ngoài, hắn chỉ là một con lợn điên muốn lao ra khỏi lồng mà thôi!

 

Đã con dao vô hình kề lên cổ hắn, định trước kết quả hắn sẽ phải chết.

 

- Ài, lứa hiện tại, có lẽ đã trải qua ngàn năm chiến hỏa, thật là càng lúc càng lợi hại. Đế Lưu điện hạ rốt cuộc là đang nghĩ gì? Bị Đế Thích đoạt đi vị trí đế tử ngàn năm, cho nên trong lòng có lo lắng, nhất định phải trừ bỏ đệ đệ muội muội còn lại của hắn ư? Nếu không, vì sao phải bố trí một hiểm cục như vậy, ngay cả chúng ta đều bị lừa gạt, muốn làm ra một trận trượng thế nào?

 

Nghe thấy tiếng kêu khóc tuyệt vọng của Đế Nhai ở xa xa, Phổ Hóa Tiên Tôn râu bạc khẽ thở dài một tiếng, lắc đầu.

 

- Ngươi đừng quên, vị Đế Lưu điện hạ này không hề trải qua chiến hỏa ngàn năm này!

 

Thanh Tĩnh Tiên Tôn thản nhiên lên tiếng, ngừng lại một chút rồi nói tiếp:

 

- Có điều hắn bị trấn áp ngàn năm, nhưng cũng tuyệt đối là không thoải mái gì!

 

- Ta cũng không biết Đế Lưu điện hạ vì sao muốn làm như vậy, có điều trong lòng luôn cảm thấy có chút cổ quái...

 

Lăng Hư Tiên Tôn bỗng nhiên nói:

 

- Nếu hắn ở trong tổ điện châm được hồn đăng, liền chứng tỏ hắn quả thật là Đế Lưu điện hạ, hơn nữa với tu vi của ta, cũng thật sự không nhìn ra thần hồn và nhục thân của hắn có chỗ nào không đúng, nhưng trong lòng lại luôn có chút bồn chồn, luôn cảm thấy ta giống như nhìn lầm gì đó. Trong minh minh có một thanh âm nói cho ta biết, dường như ta đã phạm phải một sai lầm lớn.

 

Lời nói của Lăng Hư Tiên Tôn khiến hai vị Tiên Tôn còn lại cũng hơi ngẩn ra, không biết nói gì!

 

- Ha ha, có lẽ là trọng trách trên vai quá nặng, dù sao trò khôi hài hai đứa trẻ đó mang tới khiến chúng ta cũng nghi thần nghi quỷ!

 

Qua một lúc, Phổ Hóa Tiên Tôn mới cười khổ nói.

 

- Có lẽ vậy...

 

Lăng Hư Tiên Vương thản nhiên mở miệng:

 

- Nhưng ta luôn cảm thấy, vẫn phải thử hắn thêm một lần!

 

- Có chút không thích hợp...

 

Cũng đúng vào lúc này, Thanh Tĩnh Tiên Tôn bỗng nhiên nhíu mày, mắt nhìn sương tím phía dưới, nói khẽ.

 

- Làm sao?

 

Phổ Hóa Tiên Tôn ngẩng đầu nhìn về phía nàng ta.

 

Thanh Tĩnh Tiên Tôn nói:

 

- Theo lẽ thường, sau khi Đế Lưu điện hạ châm hồn đăng, liền có thể từ trong tổ điện đi ra, trước sau không mất thời gian mấy giây, nhưng hiện giờ đã trôi qua thời gian một chén trà nhỏ rồi, sao vẫn chưa thấy hắn ra?

 

- Cái này...

 

Phổ Hóa Tiên Tôn cũng hơi ngẩn ra, nhíu mày, nhìn về phía tổ điện phía dưới.

 

- Có thể thật sự xảy ra vấn đề rồi!

 

Lăng Hư Tiên Tôn trầm mặc rất lâu, bỗng nhiên mở miệng, sắc mặt đã trở nên có chút lạnh lùng.

 

....

 

- Đi, mau ra ngoài đi.

 

Cũng đúng vào lúc này, hoặc là nói không lâu trước, lúc hình chiếu của hồn đăng vừa chiếu về phía chân trời, Đế Lưu điện hạ đang ngồi xếp bằng trước một dãy tiên vị, ngưng thần sụp mí, cúi đầu không nói gì, trầm mặc giống như một khúc gỗ suy tư gì đó.

 

Từ lúc bước vào tổ điện, đến châm hồn đăng, đối với hắn mà nói đều không có khó khăn gì.

 

Bởi vì Đế Lưu điện hạ lúc này quả thật chính là Đế Lưu điện hạ!

 

Từ lúc ở chiến trường vực ngoại, Phương Hành đáp ứng các lão quái vật trong quái tháp, sẽ trở lại Tam Thập Tam Thiên, đi xem một chuyến, hiểu biết một chút về chuyện đã xảy ra ở Đại Xích thiên hơn vạn năm qua, hắn liền đã bắt đầu cân nhắc, làm thế nào để sau khi về tới Tam Thập Tam Thiên, thoát khỏi sự ngờ vực vô căn cứ, để mình có thể an an ổn ổn đi xung quanh mà không bị ảnh hưởng.

 

Đáp án này không đơn giản, tiếp tục giả mạo đương nhiên là không được, sớm muộn gì cũng sẽ để lộ dấu vết, sự thật cũng chứng minh điều này.

 

Nhưng nếu lại mai danh ẩn tích, lặng lẽ trốn đi, vậy cũng không được, Đế Thích đã chết, như vậy Đế Lưu liền trở thành đế tử duy nhất của Đại Xích thiên, nếu mình biến mất, toàn bộ Đại Xích thiên đều sẽ nổi điên, sẽ bất chấp tất cả tìm kiếm mình, Phương Hành không dám đảm bảo dưới cục diện này còn có thể tránh thoát được sự truy tung của người khác, thậm chí là còn có thời gian để làm chuyện của mình!

 

Mà đối mặt với cục diện phức tạp như vậy, Phương Hành tất nhiên dùng phương pháp giải quyết đơn giản nhất.

 

Đó chính là biến vị đế tử này từ giả thành thật!

 

Phương pháp cũng rất đơn giản, đó chính là trả lại nhục thân của Đế Lưu cho thần hồn của Đế Lưu.

 

Thần hồn của Đế Lưu vẫn chưa bị ma diệt, lúc trước khi đoạt xá, Phương Hành cũng từng nghĩ sẽ đánh cho hắn hồn phi phách tán, hòng tuyệt hậu hoạn, nhưng thần hồn của Đế Lưu dường như được tồn tại nào đó trong quái tháp nhìn trúng, bị bọn họ trấn áp. Nói là trấn áp, kỳ thật trên trình độ nào đó cũng chẳng khác nào là bảo vệ thần hồn của hắn, dù sao Phương Hành lúc ấy cũng không tiện kiên trì muốn giết hắn!

 

Nghĩ tới điểm này, Phương Hành tất nhiên là đi tìm quái tháp để đàm phán!

 

Hắn nói ra chủ ý của mình, đó chính là dùng Độ Tiên bút khống chế thần hồn của Đế Lưu, tựa như khống chế thiếu chủ của tứ phương thế gia vậy!

 

Nhưng không biết là ai trực tiếp phủ quyết ý tưởng của hắn, nói với hắn rằng Độ Tiên bút không phải vạn năng, nó có lẽ có thể làm được rất nhiều chuyện, nhưng không thể đảm bảo dùng nó để làm việc này sẽ không khiến người ta phát hiện, nhất là Phương Hành dùng để khống chế một vị đế tử, hơn nữa đế tử này là cần trở lại Đại Xích thiên, tiếp xúc gần gũi với ba vị Tiên Tôn, thậm chí là giao tiếp với Tiên Đế sâu không lường được đó!

 

Với tu vi hiện giờ của Phương Hành, có lẽ có thể dùng Độ Tiên bút để khống chế Đế Lưu, nhưng không thể cam đoan không bị người ta phát hiện!

 

Điều này khiến Phương Hành trợn tròn mắt, sau đó hắn vẫn dùng ra công phu tuyệt đỉnh.

 

... Mặc kệ, nếu không giải quyết được vấn đề này, vậy thì cho dù có đánh chết cũng không về Tam Thập Tam Thiên!

 

Dưới tình huống như vậy, Thiên Ma bị bức cho bất đắc dĩ đành phải nói một câu:

 

- Để ta tìm hắn nói chuyện.

 

 

Bình Luận (0)
Comment