Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 401 - Chương 1680: Điên Cuồng Vơ Vét Của Cải

Unknown

 

Chương 1680: Điên cuồng vơ vét của cải

 

 

 

- Đế tử nhân hậu, niệm trời cao có đức hiếu sinh, không muốn lấy nhiều mạng người...

 

Rất nhanh, liền có một tin tức truyền khắp Đại Xích thiên, quả thực khiến tất cả mọi người sợ ngây người.

 

Vị đế tử cơ hồ đã giết tới biển máu ngập trời, không ngờ lắc mình biến hóa, nói cái gì ơn dày, nói cái gì không muốn tiếp tục giết người nữa, sau đó thì cho những tiên đã lên, hoặc là sắp lên đoạn đầu đài một cơ hội, muốn bọn họ dâng tài nguyên tài bảo trong tay ra để đổi mạng, phàm là dâng ra đủ tài bảo, tài nguyên đủ trân dị, không những có thể miễn chết, còn có thể được tha tội, ngay cả chức quan cũng có thể giữ lại, đây trên cơ bản chính là lấy tài nguyên để chịu tội thay, tuy trong tiên luật của Đại Xích thiên cũng có cả nhà hỏi chém, tịch thu sạch gia sản, nhưng dâng ra tài nguyên có thể được tha tội, thậm chí tiếp tục làm quan thì thực sự là chưa từng nghe qua.

 

- Đế tử là nghèo tới điên rồi à?

 

Đại Xích thiên chư tiên quả thực chính là nghẹn lời, trong lòng đều đang oán thầm tên hung đồ này!

 

Trước đây hắn giết người thì cũng thôi, Đại Xích thiên người người đều đã đoán được, sau khi vị đế tử này trở về, tất nhiên sẽ triển khai một lần đại thanh tẩy, triệt để quét sạch thế lực vốn nguyện trung thành với Đế Thích, giống như lúc trước Đế Thích vừa lên vị trí đế tử, thanh tẩy toàn bộ nhân mã của hắn vậy, nhưng bất đồng là, lúc trước vị Đế Thích lên vị trí đế tử, Tiên Đế vẫn còn ở Đại Xích thiên, Đế Thích làm việc tất nhiên không dám quá đáng, mà hiện giờ, Tiên Đế đang phong quan, trong Đại Xích thiên không ai có thể quản được vị đế tử này, tất nhiên cũng mặc cho hắn làm xằng làm bậy!

 

Nhưng nếu hắn muốn giết người, đó là trên có lệnh, dưới có pháp, thế lực các phương ở thời đại Tiên Vương chinh chiến còn có thể sống sót, lại còn sợ đế tử sợ hắn chắc? Ngươi muốn giết, vậy cho ngươi giết, các nội tình tất nhiên sẽ giấu đi, lặng lẽ lẩn trốn, chờ Đông Sơn tái khởi, mà tội tiên bị hắn nhằm vào, trong lòng cũng biết mình trốn không được, môn nhân đạo đồ tất nhiên sẽ bảo vệ huyết mạch của mình, không đến mức chặt đứt truyền thừa, tất nhiên cũng cắn chặt răng, bảo vệ tất cả người tương quan!

 

Nhưng hiện giờ lại khác, vị đế tử này đột nhiên nổi lên đức hiếu sinh, cho bọn họ hy vọng sống sót, ở Đại Tiên giới ai ai cũng cầu trường sinh này, ai cam tâm lên trảm tiên đài ăn một đao chứ, tất nhiên sẽ dâng ra tài nguyên đang giấu diếm để đổi lấy một mạng, dưới tình huống như vậy, tài nguyên mà thế gia, đạo thống phía sau bọn họ giấu diếm sẽ đều bị bọn họ khai ra, sau đó nhân mã của vị đế tử này tất nhiên sẽ đưa ra danh sách càng nhiều tội tiên hơn!

 

Từng tội tiên bị áp giải lên trảm tiên đài, rồi lại được đưa xuống.

 

Từng đống tài nguyên lại chảy vào trong túi của vị đế tử này.

 

Những tiên quan phụng lệnh của Tiên Tôn, phối hợp với Đế Lưu điện hạ thanh tra chó săn dưới trướng Đế Thích đều sợ ngây người, bọn họ vốn là đi theo phía sau vị đế tử này, đế tử giết người, bọn họ sẽ phụ trách thanh tra tài nguyên của những người này, nhưng hiện giờ một là những tài nguyên này trực tiếp chui vào trong tay đế tử, bọn họ lại hai tay trống trơn, chỉ có thể ngơ ngác nhìn tất cả!

 

- Chẳng lẽ thực sự là Đế Lưu điện hạ ngàn năm không về, mất hết nội tình, cho nên mới khẩn cấp vơ vét của cải?

 

Có người thầm suy đoán, dở khóc dở cười.

 

Cũng có người than:

 

- Như vậy cũng không thể nói là không tốt, vị đế tử này thu tiền, vẫn tuân thủ lời hứa, không những không truy cứu quan hệ với điện hạ Đế Thích, thậm chí còn ra sức đề bạt, chỉ cần có thể bảo vệ được tính mạng, giữ được chức quan, chút gia tài này có tính là gì, sớm muộn gì vẫn có thể kiếm lại được, coi như chỉ là quân lệnh trạng quy phục Đế Lưu điện hạ, đừng có tiếc, cho hắn đi!

 

Đủ loại cách nghĩ, cũng đại biểu cho tâm lý của đại bộ phận tội tiên bị liên lụy, vì giữ mạng, tiếc gì vật ngoài thân?

 

Quan trọng hơn là, có một số tiên nhân, để biểu lộ ý nguyện trung thành với đế tử, vốn không có tội, nhưng cũng đến hiến tiên bảo.

 

Có điều dần dần, chư tiên cũng nhìn, vị đế tử này chỉ thích tiên dược, chứ không thích tiên bảo, điều này cũng khiến bọn họ thở phào, tiên dược dù sao cũng là loại tài nguyên tiêu hao, không giống như tiên bảo, đại bộ phận đều là vật giữ mạng của chúng tiên.

 

Đại Xích thiên vốn là sát khí lẫm thiên, đột nhiên liền biến thành bảo khí bức người!

 

Không biết có bao nhiêu người đang âm thầm suy đoán, trong mấy ngày ngắn ngủi này, có bao nhiêu tiên dược tiên tinh tiến vào trong túi của đế tử.

 

Có điều càng khiến cho người ta không ngờ là, công đức phổ này cũng chỉ là bước đầu tiên mà thôi!

 

- Thất Muội thiên đại trưởng lão Phong Sơn Đồng, Phong Nhứ Nhi, và tất cả tiên tướng ở chiến trường vực ngoại, nhiều lần bất kính với đế tử, to gan lớn mật, tội này khó tha, đế tử đã tru diệt tại chỗ để giương đế uy, song Thất Muội thiên mắt không có tôn thượng, thực sự là tội không thể tha tha.

 

- Bản đế tử nghe nói Thất Muội thiên có Thất Muội Hỏa Đảm, thiên xảo địa công, coi là chí bảo, có ý muốn xem.

 

Khi người Đại Xích thiên đang hiến vật quý, lại có hai gã tiên sứ chạy tới Thất Muội thiên, một người mang theo chiếu vấn tội của đế tử, một người lại mang theo thư của đế tử, trong chiếu vấn tội, kể mấy tội đại nghịch bất đạo của Thất Muội thiên, lời nói kịch liệt, khiến người kinh hãi, mà trong bức thư kia lại là thần bình ý tĩnh, không có nửa phần tức giận, chỉ hỏi Thất Muội Hỏa Đảm, hai gã tiên sứ phân biệt đưa thư và chiếu vấn tội tới, sau đó liền ở trong đại điện uống trà, thần thái nhàn nhã chờ đợi, xem Thất Muội thiên rốt cuộc sẽ có phản ứng gì!

 

- Quả thực là khinh người quá đáng!

 

Trung tâm quyền lực của Thất Muội thiên, trong Thất Muội Hỏa cung, lão tổ tông Thất Muội Hỏa Tổ phẫn nộ vỗ nát ngọc án, giận không thể át.

 

Dưới tay hắn, một đám Thất Muội thiên trưởng lão cùng gia chủ đều kinh hãi đảm chiến, không dám mở miệng.

 

Bọn họ tất nhiên minh bạch, Đế Lưu điện hạ này quả thực chính là... Không biết xấu hổ!

 

- Lão tổ bớt giận, tiểu nhi nghe nói, Đế Lưu điện hạ đó những ngày gần đây điên cuồng vơ vét của cải ở Đại Xích thiên, đã đạt tới trình độ điên cuồng rồi, hắn hiện giờ phái người đưa tới một chiếu vấn tội, một bức thư cá nhân, mục đích tất nhiên rất rõ ràng, là xem Thất Muội thiên chúng ta chuẩn bị nhận cái nào, nếu nhận chiếu vấn tội vậy giống như là nhận sai lầm mà Sơn Đồng trưởng lão và Nhứ Nhi đã phạm ở chiến trường vực ngoại, hắn sẽ trả thù, mà nếu nhận phong thì phải đưa Thất Muội Hỏa Đảm cho hắn, sau đó thì chuyện khác sẽ không nhắc tới nữa.

 

Gia chủ Thất Muội thiên cười khổ, chờ lửa giận của lão tổ vơi đi một chút, mới nhỏ giọng giải thích.

 

- Dụng ý của hắn là gì, lão phu chẳng lẽ không nhìn ra à?

 

Thất Muội Hỏa Tổ cả giận nói:

 

- Lão phu chỉ là không rõ, thằng nhãi này rốt cuộc lấy đâu ra đảm lượng, không ngờ dám uy hiếp lão phu như vậy, phải biết rằng, cho dù là Xích Tiêu Tiên Vương phụ thân của hắn, lúc trước khi tìm đến lão phu trao đổi việc kết minh cũng phải khách khí.

 

Gia chủ Thất Muội thiên cười khổ, hiện tại có thể so sánh với trước kia sao?

 

Trước kia người ta là Xích Tiêu Tiên Vương, nhưng hiện tại lại là Tiên Đế!

 

Trong lòng tuy bất đắc dĩ vạn phần, nhưng cũng chỉ có thể cố nín nhịn, nghĩ biện pháp giải thích:

 

- Trước đây Thất Muội thiên ta thân cận với Đế Thích điện hạ, Sơn Đồng trưởng lão và Nhứ Nhi cũng đúng là ở chiến trường vực ngoại mạo phạm hắn, chuyện này không tiện phân trần, ta thấy...

 

- Ngươi không cần phải nói nhiều!

 

Thất Muội Hỏa Tổ phẫn nộ đè tay xuống dưới, trầm giọng nói:

 

- Lão phu vẫn chưa già tới hồ đồ, biết rõ nặng nhẹ, đế tử này một khi đã vô sỉ như vậy, một chút mặt mũi cũng không cần, đem việc này ra để cường hành lừa bịp vơ vét chí bảo của Thất Muội thiên chúng ta, vậy thì cứ thỏa mãn hắn! Thất Muội thiên ta mười vạn năm truyền thừa, Thất Muội Hỏa Đảm này cũng chỉ có ba viên, đưa một viên cho hắn đi, có điều món nợ này lão phu nhớ kỹ, ta cũng muốn xem Đại Xích thiên bọn họ đảo hành nghịch thi, được chim quên ná, đặng cá quên nơm, không nhớ công cũ, phần bá đạo này còn có thể kiên trì được bao lâu.

 

- Ài.

 

Gia chủ Thất Muội thiên thở dài trong lòng, thấp giọng đáp ứng.

 

Mà thư tương tự sau mấy ngày cũng được đưa tới chỗ của Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên, Thanh Huyền thiên và Thượng Thanh Thiên.

 

Mấy phương Thiên Vực này phản ứng lại khác nhau, Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên thì cảm thấy ủy khuất:

 

- Lúc ở chiến trường vực ngoại, chúng ta đã tỏ ý nguyện trung thành với hắn, còn giúp hắn không ít việc, sao đế tử này lại đột nhiên trở mặt, muốn đoạt Thập Thế Phượng Hoàng Linh của chúng ta? Mẹ nó, hắn nói là mượn tới xem, chí bảo thế này mà cũng mượn được à? Đưa cho hắn mượn thì hắn có trả lại không?

 

Nhưng tuy trong lòng vô cùng uất nghẹn, nhưng sau khi trải qua cả một ngày thương nghị, vẫn quyết định đáp ứng, dù sao ở Đại Xích thiên làm tướng làm quân, có rất nhiều người của các thiên vực, tất nhiên cũng không tránh được có rất nhiều người bị cuốn vào trong án Đế Thích, đế tử này rõ ràng là ra điều kiện dùng Thập Thế Phượng Hoàng Linh để đổi an nguy của những người này, mà Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên cuối cùng vẫn quyết định, bỏ ra một cây Thập Thế Phượng Hoàng Linh để đổi lấy an nguy và địa vị của nhân mã Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên, cũng là một chuyện có lời!

 

Suy nghĩ của Thượng Thanh Thiên cũng tương tự với Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên.

 

Cũng là Thanh Huyền vực chủ của Thanh Huyền thiên, trải qua một phen cân nhắc, kỳ thật trước đó, Đế Lưu muốn động tới hắn rồi, chỉ có điều hắn là Đại La Kim Tiên, đường đường là vực chủ một phương Thiên Vực, được ba vị Tiên Tôn cường hành bảo vệ, nhưng hận ý của Đế Lưu đối với hắn rất rõ ràng, hiện giờ đế tử này bỗng nhiên thay đổi sách lược, không muốn quyết liệt với hắn tới cùng, chỉ muốn hắn dâng ra một Thanh Huyền Ngọc Tinh, đây là bảo bối có tiếng trong tay Thanh Huyền vực, là gốc rễ của hắn, lập tức khiến cho hắn cũng vạn phần khó xử.

 

Có điều cuối cùng hắn vẫn cho, bởi vì hắn nghe nói nữ nhi của mình vẫn đang ở trong tay Đế Lưu, còn sống sót.

 

Cũng thông qua vô số sự kiện tương tự, dị bảo trân quý của thế lực các phương dần dần đều hội tụ tới tay vị đế tử này, Thất Muội Hỏa Đảm, Thập Thế Phượng Hoàng Linh, Thanh Huyền Ngọc Tinh, Thiên Tử Lưu Vân Khí vân vân, đều là bảo bối giống như mệnh căn trong tay đại lão các phương, nhưng lại bị vị đế tử này dùng một loại phương pháp không biết xấu hổ lấy được.

 

- Ha ha, Tổ Vu Thập Nhị Tế là pháp môn thô bạo nhất tu vi tiến nhanh nhất trong thiên hạ, cũng là pháp môn cần nhiều tài nguyên nhất, có điều ta có Hỗn Độn Tiên Viên và Thái Hư Bảo Thụ, có thể nói đại bộ phận tài nguyên tiên dược đã không thành vấn đề, còn lại chính là những dị bảo hồi môn này, mà lần này, xem như đạt được thu hoạch lớn, ít nhất cũng có thể giúp ta một lần tiến hành bốn lượt đại tế?

 

Trong tiếng mắng chửi của vô số người, Phương Hành âm thầm tính toán trong lòng, càng tính càng vui vẻ thoải mái.

 

 

Chương 1681: Phượng Minh thức giới

 

 

 

Tổ Vu Thập Nhị Tế pháp chính là pháp môn Thiên Nguyên tiên nhân lúc ban đầu khi tới Tam Thập Tam Thiên, để chống đỡ Thần tộc sinh linh cường đại và yêu ma trời sinh ở Tam Thập Tam Thiên mà sáng tạo ra, chính là một loại Thiên Nguyên vu pháp thậm chí là thần thông cường đại tương tự với các pháp môn của Cổ Thánh, có thần uy thần kỳ, chỉ là cực hạn cũng rất khủng bố, đó chính là tiêu hao tiên dược và dị bảo nhiều không đếm xuể, đó cơ hồ là một loại con đường tu hành không thể thực hiện được, đã sớm bị chúng tiên của Tam Thập Tam Thiên vứt bỏ, cho dù là Đế Thích, để tận hết khả năng đề thăng tu vi của mình mà lựa chọn pháp này, nhưng trong thời gian ngàn năm, cũng chỉ hoàn thành ba tầng tế pháp trước, nhưng đã có thực lực vô cùng đáng sợ rồi!

 

Cho tới hiện tại, Phương Hành vẫn nhớ rõ lực lượng khủng bố lúc ấy Đế Thích thể hiện ra, đó cơ hồ là có tính áp đảo.

 

Nếu không phải pháp tắc hắn chôn ở trong lòng thiếu chủ của tứ phương thế gia phát huy tác dụng, dẫn tới những thiếu chủ này bỗng nhiên phản phệ, khiến Đế Thích bị thương, với bản sự của mình, căn bản chính là không thể thắng được Đế Thích, chiến lực khi đó Đế Thích thể hiện ra cơ hồ có thể địch nổi Độc Long Tử cảnh giới Đại La Kim Tiên, mà một màn này cũng để lại ấn tượng sâu sắc cho Phương Hành, khiến hắn quyết định tu hành pháp này.

 

Tu hành pháp này liền phải giải quyết vấn đề tài nguyên, Phương Hành hiện giờ chính là đang giải quyết vấn đề này.

 

Đương nhiên, phương pháp hắn dùng Đế Thích không thể so sánh, Đế Thích dùng ngàn năm thời gian, cũng chỉ hoàn thành được ba đạo tế pháp trước, nguyên nhân là ở chỗ tài nguyên khó tìm, đường đường là đế tử cũng không bột đố gột nên hồ, nhưng Phương Hành mượn thế điên cuồng của Đế Lưu, đoạt được mấy loại dị bảo này tới tay, hơn nữa hiện giờ trong thức giới của hắn, bên trong Hỗn Độn Tiên Viên có đủ loại tiên dược, trên tay đã gom đủ tài nguyên cần thiết cho bốn tầng tế pháp trước, kể ra đã thật sự rất giỏi rồi!

 

- Vật đổi tay, chia cho ngươi một chút, sau đó nhục thân này cũng trả lại cho ngươi...

 

Mượn thân phận này của Đế Lưu, đã hoàn thành được mục đích cuối cùng của mình, Đế Lưu tương cũng tới tay, còn có nhiều tài nguyên như vậy, Phương Hành tất nhiên cũng không cần mượn nhục thân của Đế Lưu nữa, nhất là lần này được Đế Lưu hỗ trợ, mới tránh được một kiếp lợi hại nhất, hắn cũng không tiện cứ chiếm lấy nhục thân của người ta không trả, liền cao hứng phấn chấn nói đến chuyện về Thanh Huyền thiên với Đế Lưu.

 

- Ngươi hiện tại vẫn không thể đi!

 

Nhưng nằm ngoài dự kiến của Phương Hành, Đế Lưu không đồng ý với chuyện này.

 

- Thế là sao?

 

Phương Hành rất có chút bất ngờ, không rõ suy nghĩ trong lòng Đế Lưu.

 

- Bởi vì ta vẫn chưa tới lúc rời khỏi thánh tháp.

 

Đế Lưu trả lời rất đơn giản, lại khiến Phương Hành lập tức minh bạch chỗ quan.

 

Không ngờ vị đế tử này vẫn nhớ điều kiện Thiên Ma đáp ứng hắn, mà chỉ cần hắn muốn có được điều kiện này, thần hồn của hắn cần tiếp tục ở lại trong thức giới của Phương Hành, bên trong quái tháp, như vậy, cho dù Phương Hành trả lại nhục thân cho hắn, hắn căn bản cũng không thể điều khiển, trừ phi Thiên Ma đáp ứng, rời khỏi thức giới của Phương Hành, tiến vào trong thức hải của hắn, nhưng Thiên Ma lại không thể làm như vậy, ma đầu đó mưu cầu quá nhiều, mà tất cả những cái này đều dính ở trên người Phương Hành, bởi vậy hắn sẽ canh giữ chặt chẽ trong thức giới của Phương Hành.

 

Nếu hắn ở lại trong thức giới của Phương Hành, thần hồn của Đế Lưu cũng chỉ có thể theo hắn ở lại trong quái tháp!

 

Như vậy nhục thân hắn sẽ ở trong trạng thái không có thần hồn, cần một người giúp hắn trông coi!

 

- Xem ra tên này quyết bám lấy ta.

 

Phương Hành cũng không ngại tiếp tục làm đế tử, thật sự thân phận này có thể mang đến vô số lợi ích, hơn nữa đối với hắn mà nói, tu hành hiện giờ cơ hồ toàn bộ ở trong thức giới, mà thức giới này cũng biến thành thức hải của hắn, ý niệm và nhục thân không liên quan tới nhau, cho nên bất kể là ở bất kỳ đâu, cũng không chậm trễ tu hành, huống hồ nhục thân của mình vẫn ở Thanh Huyền thiên giới, theo pháp môn trong Thái Thượng truyền thừa trộm thiên địa sinh cơ để tẩm bổ bản thân, hiện giờ vẫn chưa đại thành, tạm thời cũng không tiện kinh động.

 

Có một phen hiệp nghị này, công với Đế Lưu lần này tái hiện ở Đại Xích thiên, giết người vô số, một lần nữa gây dựng địa vị ở Đại Xích thiên, cũng hung hăng phát tiết một phen sát ý và oán khí bị trấn áp ngàn năm trong lòng, thoải mái hơn không ít, hơn nữa hắn rất coi trọng ma tâm, còn coi trọng hơn cả vị trí đế tử, không ngờ liền cảm thấy mỹ mãn quay về thức giới.

 

Rất nhanh, Phương Hành lợi dụng thân phận đế tử tuyên bố với bên ngoài là muốn bế quan, đối với điều này bất kể là ba vị Tiên Tôn hay là Tiên Tướng Tiên Quân trên dưới Đại Xích thiên đều không nghi ngờ gì, trong lòng họ, vị Đế Lưu điện hạ này ngàn năm không về, chính là chậm trễ tu hành ngàn năm, trên cảnh giới đã tụt xa so với đế tử hoặc là đế nữ của chư thiên khác, bế quan tu hành, đề thăng cảnh giới cũng là điều nên làm, hơn nữa hung thần này nhốt mình lại cũng là chuyện mà chúng tiên đều vui vẻ nhìn thấy, tất nhiên từ trên xuống dưới đều tán thành cả hai tay!

 

Trong Lưu Vân cung một lần nữa xây dựng, Phương Hành rất nhanh liền tĩnh tâm, chuẩn bị tu hành.

 

Sâu trong cung điện trùng trùng, hắn ngồi xếp bằng trên tế đài được từng đạo cấm chế bao vây, vô số tiên dược giống như núi nhỏ chồng chất ở chung quanh hắn, hơn nữa thỉnh thoảng còn có tiên dược mới được ngắt lấy, lúc thần thức của hắn lẻn vào thức giới, liền có thể nhìn thấy Hỗn Độn Tiên Viên bồng bềnh trong thức giới của hắn, sau đó tiến vào Hỗn Độn Tiên Viên, liền có thể nhìn thấy hai thân ảnh đang bận rộn trong tiên viên.

 

Hai bóng người đó một người xinh đẹp cao gầy, dịu dàng đáng yêu, một người khác thì là đẫy đà động lòng người, chính là Si Nhi và Thanh La tiên tử, trải qua chuyện ở chiến trường vực ngoại, Thanh La tiên tử dường như đã lạnh lòng, không còn sự kiêu ngạo và dã tâm trước đây, chỉ coi giữ tiên viên trong khô lâu tiểu thế giới, nhưng khô lâu thần cung dù sao đã là đại trận sắp sụp đổ, Phương Hành cũng không thể cứ để bọn họ ở mãi bên trong, vừa hay Hỗn Độn Tiên Viên cũng cần người chiếu cố, liền mang hai người bọn họ vào thức giới.

 

Không thể không nói, hai người này làm rất được, thậm chí Thanh La tiên tử còn có biểu hiện tốt hơn Si Nhi, Si Nhi ở trong thức giới này sau khi nhìn thấy bổn tướng của Phương Hành, vẫn phải trải qua một phen rối rắm mới tiếp nhận Phương Hành, mà Thanh La tiên tử thì thậm chí không có chút biến hóa nào trên mặt, cho dù Phương Hành nói với nàng ta, một khi vào Hỗn Độn Tiên Viên, ít nhất trong trăm năm sẽ không để nàng ta ly khai, nàng ta cũng bất động thanh sắc đáp ứng, thậm chí còn có chút vui mừng vì trách nhiệm này.

 

Hơn nữa làm việc, Thanh La tiên tử mạnh hơn Si Nhi thích trộm rượu uống lại lười biếng nhiều.

 

- Khà khà, càng nhìn càng thuận mắt, ngươi trông rất đẹp trai.

 

Vừa thấy thân hình của Phương Hành hiển hóa trong thức giới, Si Nhi lập tức giấu bình rượu trong tay vào dưới một cây kỳ lân tiên thảo, sau đó sôi nổi chạy tới trước người Phương Hành, nghiêng đầu quan sát hắn mấy lần, bật cười ha ha.

 

Phương Hành thì chắp tay sau lưng, lườm nha đầu này một cái:

 

- Làm việc xong chưa?

 

Nhắc tới cái này, Si Nhi lập tức có chút sầu mi khổ kiểm:

 

- Những tiên dược này rất quý giá, tuyệt không dám sơ ý lơ là...

 

Phương Hành có chút nghẹn lời:

 

- Làm được bao nhiêu rồi?

 

Si Nhi miễn cưỡng giơ ba ngón tay ra, bộ dạng lo lắng sợ hãi.

 

Phương Hành nói:

 

- Ba mươi?

 

Si Nhi:

 

- Ba...

 

Phương Hành lập tức nổi giận, quay đầu nhìn, chỗ Thanh La tiên tử đã có một trăm gốc tiên dược được chăm sóc tốt, lập tức biết nha đầu này vừa tới đã khen mình đẹp trai là có nguyên nhân, nhưng dù sao cũng là tức phụ của mình, lười biếng chút cũng không nỡ đánh, chỉ có thể căm giận ném lại vài hũ rượu và một số tiên đan linh trà, cầm theo những tiên dược đã được ngắt xong rời khỏi thức giới.

 

- Tính toán thì chủng loại tiên dược đều đầy đủ rồi.

 

Hắn vừa mang tiên dược ra rồi so sánh với số lượng tiên dược hồi môn một phen, trong lòng thầm nghĩ.

 

Thi triển Tổ Vu Thập Nhị Tế, cơ hồ là mỗi một tầng tế pháp đều cần một loại hoặc là mấy loại dị bảo, rồi phối hợp với mấy chục thậm chí là mấy trăm loại tiên dược, vừa cần tinh vừa cần nhiều, nói ra quả thực chính là dọa người, nhưng hiện giờ hắn có đủ loại thiên thời địa lợi, lại thành công thu thập, hiện tại mọi sự đã chuẩn bị xong, đã đến lúc thi triển Tổ Vu Thập Nhị Tế pháp, đề thăng tu vi.

 

- Nhất linh thông khiếu tế thần pháp. . .

 

- Nhị khí âm dương tế hồn pháp. . .

 

- Tứ phương công dương tế thể pháp. . .

 

- Tướng tôn tế tâm pháp.

 

Trong lòng lặng lẽ đọc ba cái tên trước, Phương Hành dần dần trầm tịch.

 

Sau khi hỏa hậu đã đủ, đột nhiên lấy một cây Thập Thế Phượng Hoàng Linh từ Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên mang tới, tế giữa không trung, vật này là phượng hoàng linh chân chính, hơn nữa là lông của Phượng Hoàng niết bàn sau khi Phượng Hoàng niết bàn mười lần lưu lại, trong đó ẩn chứa khí tức khi Phượng Hoàng niết bàn, trong Tổ Vu Thập Nhị Tế, tế đầu tiên là cần dùng vật này làm chủ, cộng với mười hai loại tiên dược quý giá, tế dưỡng tâm thần, không những có thể đề thăng tu vi, trên một trình độ nào đó thậm chí có thể khiến người ta lĩnh ngộ một bộ phận huyền bí của Phượng Hoàng niết bàn.

 

Theo Thập Thế Phượng Hoàng Linh được tế ra, trên tế đài Phương Hành đang ngồi xếp bằng cũng đột nhiên có hỏa diễm quỷ dị bốc lên, mười hai loại tiên dược quý giá đều bị luyện hóa trong hỏa diễm này, từng đợt từng đợt dược khí nhè nhẹ bốc lên, trùng kích một cây Thập Thế Phượng Hoàng Linh đó, sau đó cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng có một dòng thần quang ẩn sâu trong đó bị bức ra, chậm rãi bay về phía Phương Hành.

 

Ngay khi một dòng thần quang này chậm rãi rót vào người Phương Hành, hoặc nói là ngạch tâm của Đế Lưu, bên trong thức giới của Phương Hành, đại biến lập tức xảy ra, giống như có địa chấn khủng bố xuất hiện, không ngừng oanh kích thế giới này, Si Nhi và Thanh La tiên tử ở trong Hỗn Độn Tiên Viên, được Loạn Lưu hải thiên ý bảo hộ cảm nhận được loại biến đổi lớn này, đồng thời kinh hãi thất ý, vội vàng nhìn ra ngoài vườn.

 

Vừa nhìn, bọn họ lập tức khiếp sợ không nói ra lời.

 

Chỉ thấy trên chín tầng trời của thức giới, một thái dương biến ảo từ thần hồn của Phương Hành không ngờ lúc này đang biến hóa, đến cuối cùng, không ngờ trực tiếp biến thành một con phượng hoàng trên người cháy rực liệt diễm, hai cánh giương cao, ngẩng đầu hót dài, phân tán tiên hỏa đầy trời.

 

 

Bình Luận (0)
Comment