Lưu Manh Lão Sư

Chương 573

"Cái gì, Báo Vương bị Trần Thiên Minh giết chết?" Lạp Đạt ngồi trên bồ đoàn nhảy dựng lên, lần trước Ba Tang bị Trần Thiên Minh giết, trong lòng hắn còn đau nhức, lần này Báo Vương cũng bị Trần Thiên Minh giết, hắn mất đi hai đại tướng, so về cao thủ, rõ ràng Hồng giáo yếu thế hơn Hoàng giáo.

"Đúng vậy, chúng con muốn xông lên, Trần Thiên Minh đã đánh ngã Báo Vương, chúng con còn muốn cùng tiến lên, nhưng Báo Vương bảo chúng con mau chạy nhanh một chút, bảo tồn lực lượng vì hắn báo thù. Vì vậy, chúng con liều mạng chạy trốn." Phương Minh Ngọc vẻ mặt bi thống, như là luyến tiếc vì mình đã chạy trốn trở về.

Nghe Phương Minh Ngọc nói vậy, Lạp Đạt cũng thương tâm nói: "Ai, Báo Vương làm như vậy là đúng, Trần Thiên Minh, Hồ Minh, còn hai thủ hạ của hắn, các người không phải đối thủ, nếu như các ngươi không trốn, bốn người các người đều chết."

"Sự phụ, con sẽ báo thù cho Báo Vương." Phương Minh ngọc oán hận nói.

Lạp Đạt vẫy tay với Phương Minh Ngọc nói: "Tiểu Ngọc, con ngồi xuống đi, Trần Thiên Minh này không đơn giản, không chỉ không bị con lừa, hơn nữa còn lừa lại con. Xem ra, chúng ta hiện tại không nên hạ thủ với Trần Thiên Minh, chúng ta cứ khỏi động bước tiếp của kế hoạch." Nói xong, Lạt Đạt âm sâm liếc mắt nhìn mọi người.

"Kế hoạch tiếp theo?" Phương Minh Ngọc ngạc nhiên, tuy là đồ đệ của Lạp Đạt, nhưng Lạp Đạt cũng không có nói thật tất cả với hắn, rất nhiều chuyện không nói, trái lại hắn từ trong miệng Hồng giáo đệ tử biết thêm một vài bí mật.

"Đúng vậy, Ngật Tang Đạt Kiệt, ngươi nghĩ thế nào? Nếu như ta không nắm chắc, ta sé tuyệt đối không hành động, he he, ta đã đợi vài chục năm rồi." Lạp Đạt âm hiểm cười.

"Sư phụ, chúng ta làm thế nào?" Nghe Lạp Đạt nói như vậy, Phương Minh Ngọc ánh mắt sáng lên, hắn cũng muốn biết kế hoạch của Lạp Đạt là thế nào.

"Thánh nữ, kế hoạch tiếp theo là khống chế thánh nữ, dùng thánh nữ để giúp ta hoàn thành thống nhất Lạt Ma." Lạp Đạt lạnh lùng nói.

"Khống chế thánh nữ?" Phương Minh Ngọc ngạc nhiên cùng đám Sư Vương kinh ngạc nói. Ở trong mắt bọn họ, thánh nữ có thân phận bất khả xâm phạm, nhưng hiện tại Lạp Đạt nói muốn khống chế thánh nữ, bọn họ không khỏi cả kinh.

Lạp Đạt liếc mắt nhìn mọi người cười nói: ''Các người trong lòng vẫn cho rằng thánh nữ thần thánh, chỉ là do các ngươi không biết tình hình thực tế, căn cứ vào tra xét của ta, người bình thường đi váo bên trong thần đường không thể ra là do trong đó có trận pháp, người không hiểu trận pháp đi váo, chắc chắn là bị vây khốn bên trong. Mặt khác, thánh nữ cũng là đàn bà, không có võ công, người có võ công đích thực là Hắc Bạch thần bà."

"
Chúng ta làm thế nào?" Phương Minh Ngọc nghe Lạp Đạt nói thê,s trong lòng cũng sốt ruột, nếu thực sự bọn họ có thể khống chế thánh nữ, đối với việc tiêu diệt Hoàng giáo sẽ có trợ giúp lớn. Đại bộ phận người ở đây đều cho rằng thánh nữ có địa vị rất cao, hiện tại thấy tấm màn bí ẩn của thánh nữ bị vạch trần, bọn họ ngược lại nghĩ không có gì đáng sợ.

"
Khống chế thánh nữ, buộc nàng nghe theo sự chỉ huy của chúng ta, nếu Hắc Bạch thần bà chịu nghe chúng ta sai phái, vậy là tốt, hai người bọn họ võ công trên Báo Vương, he he, có thánh nữ chỉ đạo, còn có Hắc Bạch thần bà tương trợ, còn sợ không diệt được Hoàng giáo sao?" Lạp Đạt ngồi lại trên bồ đoàn, hưng phấn nói.

"
Đúng vậy, đúng vậy, su phụ thật lợi hại." Phương Minh ngọc lập tức vỗ mông ngựa.

"
Chúng ta chỉ cần làm thế này..." Lạp Đạt nhỏ giọng nói.

Đêm khuya, tại trước cửa thần đường, một thiếu nữ người đầy máu dựa vào cửa lớn thần đường: "
Cứu mạng

a, thánh nữ, mau cứu tôi."

Chỉ chốc lát, cửa thần đường mở, đi ra hai nữ nhân, một người là Hắc thần bà, một người là đệ tử thần đường. "
Cô là ai, xảy ra chuyện gì?" Hắc thần bà nhìn cô bé mặt đầy máu nói, nửa đêm bỗng nhiên xuất hiện một người lạ, phải cẩn thận.

"
Thôn trưởng muốn cưỡng gian tôi, tôi không chịu hắn đánh tôi, tôi liều mạng chạy được tới đây." Cô bé khóc nói.

"
Cháu là người thôn nào?" Hắc thần bà nói.

"
Cháu là người thôn Trát Đông, thôn trưởng là A Lịch, đêm nay cháu ở nhà một mình, hắn mò vào nhà định làm trò với cháu." Cô bé sợ hãi nói, có thể thấy A Lịch kia đã làm vài chuyện đáng sợ với nàng.

Thôn Trát Đông thôn trưởng A Lịch kia Hắc thần bà có biết, người nọ cả ngày sàm sỡ nữ hài, đặc biệt thường làm vài chuyện lưu manh, bởi vì hắn có thân thích làm quan, một vài người cũng nể hắn, không ngờ cô bé này lại bị đánh thành thế vậy, cả người đầy máu.

Cô bé liếc mắt thấy Hắc thần bà không nói gì, vội nói: "
Hắc thần bà, bà cứu cháu, hắn mang người sắp đuổi tới đây."

Hắc thần bà thấy cô bé nói vậy, gật đầu nói: ''Được rồi, cháu vào đi, có chuyện gì ngày mai nói."


Cô gái vội đi theo Hắc thần bà đi vào thần đường, Hắc thần bà đóng cửa, nói với cô gái: "Cô nương, cháu không nên chạy lung tung, cư đi theo bà thôi." Hắc thần bà mang theo cô gái đi vào.

"Hắc bà, bên ngoài xảy ra chuyện gì thế?" Thánh nữ cùng Bạch thần bà đi xuống thấy vậy hỏi.

"Thánh nữ, A Lịch ở thôn Trát Đông cưỡng gian cô bé này, cô bé này không chịu, bị hắn đánh cho thành ra như vậy." Hắc thần bà nói với thánh nữ.

Thánh nữ thấy cô bé trên người đầy máu, lo lắng nói" Cô nương, em lại đây, chị xem thương tích của em."

"
Cảm ơn thánh nữ." Cô bé cảm kích nói với thiếu nữ che mạng trên mặt.

"Bốp bốp bốp." Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa đồng thời bên ngoài như có người ầm ĩ đòi mở cửa.

"Cô bé sợ hãi nói: "Thôn trưởng A Lịch đuổi tới nơi rồi."

"
Ta đi đuổi hắn." Hắc thần bà căm hận nói, bà đối với nam nhân sàm sỡ những cô bé cực độ căm hận, hiện tại A Lịch giở trò với cô bé này, bà không ra giáo huấn hắn một chút, khí hận của bà sẽ không tiêu nổi.

Hắc thần bà mở cửa, phát hiện bên ngoài đứng mấy người bịt mặt, không phải A Lịch, liền nói: "
Các người là ai?" Hắc thần bà lớn tiếng hỏi.

"
He he, chúng tôi tới tìm người." Kẻ dẫn đầu đám bịt mặt lên tiếng vừa nói vừa một chưởng đánh tới Hắc thần bà, chưởng mang theo chưởng phong mãnh liệt.

Hắc thần bà vốn tưởng đám A Lịch không dám dùng mặt thật để gặp người, nhưng thấy người trước mặt võ công cao cường, vừa phất tay cản chiêu, vừa lớn tiếng nói: "
Bạch bà, có địch nhân, mau dẫn thánh nữ vào trận."

Nhưng đã muộn, cô bé lúc nãy đột nhiên áp sát Ích Tây Dát Mã, móc ra dao nhỏ sắc bén, kề lên cổ Ích Tây Dát Mã, nói"
Các người ko được cử động, nếu không tôi giết thánh nữ."

Vốn còn muốn chạy qua đánh cô bé, Bạch bà lập tức dừng cước bộ, không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà Hắc thần bà thấy Ích Tây Dát Mã gặp nguy hiểm, lập tức lùi về, để mấy người bịt mặt vào thần đường.

"
He he, không sai, Hắc Bạch thần bà, các người nghe đó, nếu lộn xộn, chúng ta sẽ giết thánh nữ, hơn nữa các người cũng không được tiết lộ chuyện này ra ngoài, nếu không chúng ta sẽ giết nàng." Kẻ bịt mặt dẫn đầu chính là Phương Minh Ngọc, hắn nghe mưu kế của Lạp Đạt xong, bắt đầu an bài nhân thủ, đêm nay ngoại trừ Lôi Điện Ma, còn có Lang Vương. Cô bé bị thụ thương là Diệu Tây, Diệu Tây tuy võ công không cao, nhưng đối phó với một người không có võ công như Ích Tây Dát Mã thì còn dư.

Bởi vì bên trong thần đường có trận pháp, để kinh động Ích Tây Dát Mã khiến nàng chạy vào trận pháp, muốn bắt nàng khó vô cùng, vì vậy, hắn để Diệu Tây vào trước, không chế Ích Tây Dát Mã, sau đó đám người Phương Minh Ngọc tiếp ứng, như vậy khống chế Ích Tây Dát Mã dễ như trở bàn tay.

Phương Minh Ngọc nói, lập tức vọt tới bên Diệu Tây, đánh mắt với nàng: "
Chúng ta đi." sau đó đám người che Diệu Tây rút ra ngoài.

Hắc Bạch thần bà chưa từ bỏ ý định, theo sát ra ngoài, muốn tìm cơ hội cứu Ích Tây Dát Mã, Phương Minh Ngọc cùng hai người Lôi Điện Ma phát động công kích, đánh Hắc Bạch thần bà. "
Hắc Bạch thần bà, nếu các người còn tiếp tục, ta sẽ giết thánh nữ." Phương Minh Ngọc uy hiếp Hắc Bạch thần bà.

Hắc bạch thần bà nghe xong, không thể làm gì khác là trơ mắt nhìn bọn họ đưa Ích Tây Dát Mã đi.

Phương Minh Ngọc để khỏi phiền phức, thẳng tay điểm huyệt Ích Tây Dát Mã, sau đó ông nàng cùng người Hồng giáo bay đi.

"
Thành công rồi?" Lạp Đạt vẫn chờ trong tư viện.

"
Thành công. tiểu Ngọc đã áp giải thánh nữ vào mật thất." Sư Vương vui vẻ nói với Lạp Đạt.

Lạp Đạt vỗ ghế, hưng phân nói: "
Vậy là tốt rồi, chỉ cần chúng ta không chế thánh nữ, có nàng giúp, còn có Hắc Bạch thần bà, còn lo không thống nhất Lạt Ma?"

"
Lạt Ma, tôi sợ người khác biết chúng ta bắt cóc thánh nữ, vậy chúng tôi sẽ phiền phức." Sư Vương nói.

"
Sư vương, không nên lo lắng, ta dự định bắt thánh nữ, cũng đã chuẩn bị đầy đủ, không cần lo lắng, hơn nữa nếu thánh nữ không chịu hợp tác, ta sẽ giết ả, như vậy mọi người không biết chúng ta làm. Chờ đến Ma Ni Hội, diệt Hoàng giáo xong, ta đem giết toàn bộ đệ tử thần đường, sau đó đưa người chúng ta vào, đến lúc đó Diệu Tây sẽ là thánh nữ! Ha ha!" Lạp Đạt không khỏi cười rộ lên, hắn nghĩ Diệu Tây làm thánh nữ, vậy Lạp Ma cùng thánh nữ là một đôi tình nhân rồi.

"
Lạt Ma, đệ tử Diệu Tây của Lang Vương không tồi, có đảm lượng, võ công cao, lần này thuận lợi bắt được thánh nữ, công lao của nàng không nhỏ." Sư Vương nói.

Lạp Đạt gật đầu nói: "
Đúng thế, Diệu Tây tài giỏi, theo Lang Vương thật đáng tiếc, lại nói Báo Vương vừa chết, ta thu nàng làm đệ tử, để nàng thay vị trí Báo Vương." Lạp Đạt nghĩ để Diệu Tây ở bên người Lang Vương không tốt, muốn tìm nàng khoái hoạt cũng khó, vì vậy lập tức nghĩ ra biện pháp này. Nếu Diệu Tây là đệ tử của hắn, hắn đến tìm rất tiện, cùng làm vài chuyện thú vị càng thêm tiện.

"
Đúng, võ công nàng tuy không cao, nhưng nàng còn trẻ, nếu như Lạp Ma bồi dưỡng nàng, khẳng định còn lợi hại hơn chúng tôi." Sư Vương bên người Lạp Đạt đã lâu, sao không hiểu tâm tư của hắn, vì vậy vội theo ý hắn, khiến Lạp Đạt hài lòng.

"
Ha ha, ta sẽ bồi dưỡng nàng, cẩn thận bồi dưỡng." Lạp Đạt hưng phấn nói, hắn nghĩ ngày đó cùng làm chuyện kia với Diệu Tây trên bồ đoàn thật là thích. Diệu Tây này cũng thông minh, chỉ hơi dạy dỗ một chút, nàng đã học xong, lại còn học rất khá, có điểm trò giỏi hơn thầy.

"
Lạt Ma, chúng ta hiện tại vào mật thất đi?" Sư Vương hỏi.

"
Không vội, ngày mai đi, truyền lệnh của ta, ai cũng không được quấy rầy thánh nữ, ngày mai ta vào mật thất, xem ả đáp ứng hay không, nếu không đáp ứng, xem ta xử lý ả thế nào." Lạp Đạt âm hiểm nói.
Bình Luận (0)
Comment