Trần Thiên Minh mua một ít hoa quả trên đường lái xe tới Lưu gia thôn.
Khoảng thời gian qua vì khá bận rộn, hắn cũng không sợ bị người khác để ý, để thuận tiện quay về khách sạn và công trường hắn thường lái xe đi làm.
Hắn nghe Hà Đào nói hai ngày nay Mỹ Cầm thấy không thoải mái nên xin nghỉ phép ở nhà, nói không thoải mái kỳ thật do cơ thể không được khỏe.
Trần Thiên Minh tới Lưu gia thôn, hắn hỏi thăm một người nhà của Lưu Mỹ Cầm, người đó chỉ đường cho hắn. nhà Lưu Mỹ Cầm là một ngôi nhà cũ lợp ngói, hình như hắn đã nghe người khác nói mấy năm trước cha của Mỹ Cầm qua đời, cô chỉ còn mẹ, cô là chị cả, dưới cô còn một em gái đang học trung học, một em trai đang học sơ trung, tất cả đều sựa vào tiền lương của cô, cuộc sống của cô cũng khá vất vả.
Trần Thiên Minh xuống xe, lấy từ trong xe một đống lớn hoa quả và thực phẩm dinh dưỡng đi về phía cổng nhà Mỹ Cầm. Trước cổng nhà cô có mộtphụ nữ chừng năm mươi tuổi đang dọn dẹp có lẽ đó là mẹ Mỹ Cầm.
" Cháu chào cô, đây có phải nhà Mỹ Cầm không?" Trần Thiên Minh lễ phép hỏithăm. Người này có thể là nhạc mẫu tương lai của hắn, sao hắn lại không cẩn thận chứ?
" Cậu là? Người phụ nữ ngẩng đầu nhìn Trần Thiên Minh rồi bà lại nhìn đồ đạc nơi tay hắn, cuối cùng bà liếc nhìn cái xe phía xa.
" Cháu là đồng nghiệp của Mỹ Cầm, cháu nghe nói cô ấy không khỏe nên đến thăm
" Trần Thiên Minh cười nói.
Người phụ nữ vừa nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, ánh mắt bà rạng ngời giống như thấy bình minh trong đêm đen. Bà gọi vào trong phòng:" Mỹ Cầm, đồng nghiệp của con tới tìm con
"
" Mẹ, ai vậy
" Từ bên trong truyền ra âm thanh của Mỹ Cầm, rồi tiếng bước chân mỗi lúc một gần:" Là anh?
" Lưu Mỹ Cầm thấy Trần Thiên Minh, cô lẳng lặng bảo hắn:" Vào nhà ngồi đi
"
Trần Thiên Minh vội đưa những vật đang cầm ở tay cho mẹ Mỹ Cầm, hắn nói:" Cô, cháu lần đầu tới đây, cháu không biết mua gì, cô đừng cười chê cháu
"
Mẹ Mỹ Cầm nhìn một đống lớn quà trong tay Trần Thiên Minh, bà mặt mày hớn hở nói:" Thầy giáo, thầy không nên khách khí, đến thăm Mỹ Cầm là được rồi, lại còn mua nhiều quà thế?
"
" Không nhiều lắm, không nhiều lắm
" Trần Thiên Minh đặt gói quà xuống rồi đi theo Mỹ Cầm. hắn cùng đi vào phòng của cô, cô hỏi hắn, giọng oán giận:" Anh tới nhà em làm gì?
"
" Đến gặp em
" Trần Thiên Minh nhìn khuôn mặt tiều tụy của Lưu Mỹ Cầm hắn không khỏi đau lòng.
" Không phải em đã nói sau này anh đừng tới tìm em sao?
" Lưu Mỹ Cầm ngồi ở cạnh giường, cúi đầu nói.
" Không phải em không thoải mái sao? Anh đến thăm em
" Trần Thiên Minh cũng ngồi ở cạnh giường, mỉm cười với cô. Hắn nhìn quanh căn phòng của cô, căn phòng rất đơn sơ, xem ra tất cả tiền lương của cô dùng cho gia đình.
" Vậy bây giờ anh đã gặp được em, anh có thể quay về
" Lưu Mỹ Cầm nói mà không nhìn Trần Thiên Minh.
" Anh không vội, anh muốn ở lại
" Trần Thiên Minh hắn hôm nay đã quyết định việc này
" Anh mau đi
" Lúc này tâm trạng Mỹ cầm bấn lọan, cô ước gì Trần Thiên Minh mau ra khỏi nhà cô. Trước kia cô đã nói không cần Trần Thiên Minh chịu trách mhiệm, cô bây giờ rất bối rối khi phải nói với Trần Thiên Minh rằng cô có hảo sự.
" Anh biết em có ….
"
" Sao anh lại biết?
"
" Hà Đào nói cho anh biết
"
" Là cô ấy. Em, em sẽ giải quyết, anh đi đi, em không muốn anh chịu trách nhiệm
" Lưu Mỹ Cầm cắn răng, cô tàn nhẫn nói với Trần Thiên Minh.
" Em giải quyết nhưthế nào? Trần Thiên Minh hỏi.
" Em………." Lưu Mỹ Cầm không thốt nên lời.
Kỳ thật cô cũng không biết giải quyết cách nào, nếu bỏ đi thì cô chỉ tốn ít tiền nhưng cô lại không nỡ. Không bỏ đi, sao cô có thể dối mặt với đồng nghiệp ở trường và bản thân cô cũng không có tiền để nuôi dạy đứa bé.
" Mỹ Cầm, em không phải sợ, anh sẽ chịu trách nhiệm" Trần Thiên Minh vừa nói vừa ôm Mỹ Cầm vào lòng, một cô gái mà lại có chuyện đó, rõ ràng cô đã chịu áp lực rất lớn.
" Ô, ô" Mấy ngày nay tâm trí Mỹ Cầm hỗn loạn, lúc này có vẻ cô đã tìm được chỗ dựa của đời mình, cô ngã vào lòng hắn khóc như mưa như gió.
Sau một lúc, Trần Thiên Minh vỗ nhẹ bả vai Mỹ Cầm, khẽ nói:" Không có việc gì hết, em không phải sợ, tất cả đã có anh, em yên tâm
"
" Thế còn Hà Đào thì sao?" Lúc này Mỹ Cầm đã tỉnh táo, cô hỏi hắn.
" Tất cả đi theo anh, được không? Dù sao anh đã quyết định, anh sẽ không từ bỏ một ai trong các em, anh có thể chu cấp được tất cả bọn em" Trần Thiên Minh sợ Lưu Mỹ Cầm không đồng ý, hắn thận trọng nói với cô.
" Anh, anh muốn có một kết cục hoàn hảo, hiện tại anh có bao nhiêu tiền? Lưu Mỹ Cầm thất kinh khi nghe Trần Thiên Minh nói hắn muốn có tất cả các cô.
" Anh cũng không túnh toán nhưng anh ước chừng khoảng một ngàn vạn
" Trần Thiên Minh suy ngĩ rồi nói.
" Nhiều như vậy?
" Lưu Mỹ Cầm giật mình.
" Đúng vậy nên anh mới dám nói như vậy
" Có tiền có khác, Trần Thiên Minh thấy cách nói chuyện của hắn cũng khác trước.
" Có phải người có tiền đều muốn có nhiều phụ nữ?
" Lưu Mỹ Cầm không phục hỏi hắn.
" Không phải, ít nhất anh không giống bọn họ, anh yêu bọn em
" Trần Thiên Minh lắc đầu phản đối ý kiến của Mỹ Cầm.
" Vậy Hà Đào có đồng ý không?
" Trong hoàn cảnh hiện tại Lưu Mỹ Cầm thấy không có sự chọn nào tốt hơn, hơn nữa cô cũng muốn đi theo Trần Thiên Minh mặc dù cô phải chia xẻ hắn cùng với người phụ nữ khác.
" Anh sẽ giải quyết, việc chính bây giờ là chuyện của em, anh sẽ có cách, em không nên lo lắng
" Trần Thiên Minh vữa vỗ nhẹ vai Mỹ Cầm vừa an ủi cô.
" Được dù sao anh cũng đã quyết định, học kỳ này cũng không sợ lắm, sắp đến kỳ nghỉ rồi.
Tuy nhiên cũng rất nhanh đến học kỳ tới, mọi người có thể phát hiện ra
" Lưu Mỹ Cầm lo lắng nói.
" Đừng sợ, anh sẽ thu xếp
" Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt bụng Mỹ Cầm, hắn hạnh phúc nói:" Anh có con rồi, hạnh phúc quá
"
" Anh có con? Không nên vui vẻ quá. Thiên Minh, nói thật em cũng không nỡ từ bỏ đứa con trong bụng
" Lưu Mỹ Cầm cũng vuốt bụng của cô.
" Buổi chiều anh sẽ đưa em đến bệnh viện kiểm tra
" Trần Thiên Minh vừa nói hắn vừa di chuyển bàn tay hướng lên trên, nhẹ chạm vào xxx của Mỹ Cầm, mặc dù xxx của cô bé hơn so với của Yến tỷ, nhưng khi vuốt ve cũng thấy rất co dãn, làm cho chỗ bên dưới của hắn lại dựng lên.
Sau một hồi Mỹ Cầm nhẹ nhàng đẩy tay Trần Thiên Minh ra:" Không nên lộn xộn, không biết có ảnh hưởng gì đến cái thai không?
" Lưu Mỹ Cầm không thẻ ngăn Trần Thiên Minh, bàn tay hắn đã mò xuống phía dưới của cô làm cho cô cũng thấy rạo rực nhưng bây giờ không phải là lúc cho chuyện đó.
" Đúng, anh không thể lộn xộn
" Trần Thiên Minh gật đầu, hắn thiếu chút nữa đã quên đứa bé trong bụng Mỹ Cầm, không thể loạn động nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt đến thai khí.
Trần Thiên Minh móc tiền từ trong túi ra:" Mỹ Cầm, đây là hai vạn, em đang mang thai, em phải chú trọng tăng thêm dinh dưỡng, hơn nữa em còn phải lo cho gia đình nữa, em không nên tiết kiệm