Bùi Diễm mỉm cười nói: ‘Bản tướng cũng đã lâu không gặp muội tử Hà gia, nàng ấy và Lệnh thiên kim muốn cùng nhau thưởng thức tạp kỹ, bản tướng sẵn lòng tiếp khách."
Giang Từ từng nghe người ta nói, những thế hệ kế thừa tước vị, phủ "Tuyên Viễn Hầu" định cư ở Hồng Châu có một vị tiểu Quận chúa, thuở nhỏ theo học làm đệ tử Thanh Sơn phái, tập luyện được một thân võ nghệ tốt, tính tình lại mạnh mẽ, ở thành Hồng Châu hô mưa gọi gió, không ai dám chọc, nghe được nàng ấy và Bùi Diễm đúng là người quen cũ, còn muốn công khai tham dự quan yến này, không khỏi hơi tò mò.
Bùi Diễm quay đầu bĩu môi, bảo nàng rót rượu lên, Giang Từ bĩu môi vươn cánh tay phải ra, Bùi Diễm cười, tay phải bắn ra một hạt đậu phộng, giải huyệt đạo của nàng.
Tiếng bước chân vang lên, mấy nữ tử từ phía sau các đi ra, một người trong đó cười duyên nói: "Bùi gia ca ca thật là an nhàn, vì sao đến Hồng Châu cũng không đến thăm muội!"Giang Từ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử dẫn đầu, tuổi chừng mười bảy mười tám, lông mày nhướng lên, anh khí bừng bừng.
Một nữ tử phía sau nàng, trạc tuổi, vòng eo thướt tha, hơi cúi đầu, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lén Bùi Diễm, thu thủy trong trẻo, đưa tình gợn sóng.
Bùi Diễm cười nói: "Huynh ở kinh thành có nghe nói muội tử Thanh Linh đánh khắp Hồng Châu không có đối thủ, cho nên không dám đến Hầu phủ bái kiến muội tử, để tránh bị đánh không rời giường được!"Hà Thanh Linh cười rất phóng khoái: "Bùi gia ca ca lại lấy muội ra nói đùa, huynh chính là minh chủ võ lâm, muội có to gan hơn nữa, cũng không dám đánh huynh."
Nói xong đá đá Giang Từ quỳ gối bên cạnh Bùi Diễm, Giang Từ đành phải chuyển tới bên kia Bùi Diễm quỳ xuống.
Hà Thanh Linh ngồi xuống bên cạnh Bùi Diễm, rồi lôi kéo nữ tử phía sau cười nói: "Bùi ca ca, đây là thiên kim của Dương Thái thú, cũng là tỷ muội Kim Lan của muội, còn là tài nữ nổi danh của thành Hồng Châu."
Bùi Diễm hơi cúi người: "Vốn nghe danh tài làm thơ của Dương tiểu thư đã lâu, Bùi Diễm đang muốn thỉnh giáo tiểu thư vài điều."
Vẻ mặt Dương tiểu thư ngượng ngùng, thấp giọng nói: "Tướng gia khách sáo."
Nàng ta do dự mãi, cuối cùng vẫn giãy thoát khỏi tay trái Hà Thanh Linh, dẫn theo hai nha hoàn cúi đầu đi tới phía sau Dương Thái thú ngồi xuống.
Hà Thanh Linh cười nói: "Bùi ca ca đang định quay về Trường Phong sơn trang đúng không? Muội đang chuẩn bị ngày mai đến Trường Phong sơn trang hợp mặt với sư phụ và các sư tỷ, thật trùng hợp, có thể đi cùng Bùi ca ca."
"Vậy thì tốt, chỉ sợ là hơi không tiện."
Hà Thanh Linh sửng sốt: "Có gì không tiện?"Bùi Diễm mỉm cười nâng chén cùng uống với Thái thú Hồng Châu, để chén rượu xuống, ghé sát vào thấp giọng nói: "Lần này ta đại diện triều đình đến dự lễ.
Nếu đi cùng muội tử, nhóm võ lâm đồng đạo sẽ cho rằng triều đình ủng hộ phái Thanh Sơn các muội đoạt minh chủ võ lâm, có thể không tốt lắm."
Hà Thanh Linh lạnh lùng cười: "Bọn họ thích nghi ngờ, cứ để cho bọn họ đoán thôi.
Lần này phái Thanh Sơn chúng ta nhất định phải đoạt lấy chức minh chủ võ lâm, để cho đám người nói bậy kia nhìn xem, nữ tử phái Thanh Sơn còn tốt hơn nam nhi mấy phần!"Bùi Diễm gật đầu nói: "Đương nhiên huynh biết muội tử hào kiệt không thua kém nam nhi cao bảy thước.
Chỉ là không biết lần này quý phái đề cử người nào tranh chức minh chủ này?"Hà Thanh Linh hơi không vui: "Còn có thể là ai?! Sư phụ không muốn ra mặt, tất nhiên chỉ có Đại sư tỷ!"" Thanh sơn hàn kiếm" Giản Oánh? Võ công của nàng ta không tệ, nhưng chưa chắc đã mạnh hơn muội tử, đáng tiếc muội tử nhập môn muộn hơn nàng ta, nếu không nhất định có thể đi đoạt chức minh chủ này."
Hà Thanh Linh càng khó chịu hơn: "Sư phụ thiên vị nàng ta, muội đâu làm gì được!"Bùi Diễm cười nói: "Thật ra huynh có cách, nếu muội tử chịu nghe lời huynh, cũng có hy vọng đoạt chức minh chủ này."
"A?" Hà Thanh Linh ngồi gần một chút, thấp giọng nói: "Bùi ca ca mau chỉ muội."
Giang Từ quỳ gối bên phải Bùi Diễm, nhìn hai người cúi đầu nói nhỏ, mà không thấy trên đài cao các biểu diễn xiếc ảo thuật, trước mặt không có một bàn đầy mỹ vị, không thể xuống tay, không khỏi hơi buồn bực.
Chợt thấy vạt áo bị ai đó kéo, nhìn lại là một nha hoàn xinh đẹp mười lăm mười sáu tuổi.
Giang Từ không biết nha hoàn của Dương tiểu thư tìm mình có chuyện gì, định không để ý tới, đột nhiên nha hoàn kia đưa tay nhéo cánh tay phải của nàng một cái.
Giang Từ thiếu chút nữa kêu đau, trừng mắt nhìn nàng ta, lặng lẽ theo nàng ta rời khỏi chính các.
Hai người đi đến hành lang gấp khúc phía sau các, Giang Từ xoa cánh tay phải, tức giận nói: "Tiểu nha đầu, ngươi nhéo ta làm gì?!"Nha hoàn xinh đẹp kia cười khanh khách, tới gần Giang Từ: "Vị tiểu ca này, huynh đừng tức giận, ta thấy huynh lớn lên tuấn tú, mới nhịn không được véo huynh."