Lưu Thủy Điều Điều( Dịch Full )

Chương 159 - Chương 159: Thật Giả Khó Phân (4)

Chương 159: Thật giả khó phân (4)

Khi viên lửa vừa mới được ném ra, ánh sáng lạnh bất chợt lóe lên.

Thủ lĩnh mặc trang phục màu đen đột ngột nhảy lên, cú đâm nhanh như gió về phía Bùi Diễm.

Trước khi Bùi Diễm có thể né tránh được , một tiếng "phập" vang lên, thanh kiếm đã đâm sâu vào sườn trái của hắn.

Lúc này, vài vị võ sĩ mà Tuệ Luật đại đã cử tới cũng đã đến nơi.

Họ chứng kiến Bùi Diễm bị kẻ mặc đen đâm một nhát kiếm ngay trước khi kẻ đó chết, đều đồng thanh kêu lên vì sợ hãi.

Giang Từ được Bùi Diễm dắt chạy tới bên mé núi gần khu rừng.

Nàng chứng kiến Diêu Định Bang cuối cùng cũng chết dưới lưỡi kiếm của Bùi Diễm.

Nàng nhìn dãy người mặc đen , mặt che kín một người lại một người ngã xuống vì muốn cứu nàng, bỗng dưng cảm thấy hoa mắt.

Liệu nàng đã làm đúng hay không? Đây là lần đầu tiên có người mất mạng vì nàng.

Mặc dù nàng chỉ la đang cố tự vệ, mà người kia cũng thực sự tội lỗi đầy người , nhưng chỉ dựa vào lời nói dối này của nàng mà phải mất mạng, ngay cả khi nàng lấy được giải dược trở về Đặng gia trang liệu lương tâm của nàng có thể yên bình?Trong lúc mải mê suy nghĩ , viên lửa màu đen bỗng nhiên bay tới từ không trung.

Nàng nhận ra mình không kịp né tránh, chỉ có thể nhìn chăm chăm về phía Bùi Diễm , người hiện đang như mũi tên bắn về phía nàng .

Nàng thấy hắn ta ném viên lửa màu đen xuống vách núi, cũng tận mắt chứng kiến kẻ mặc đồ đen kia trong phút chết liều mạng đâm một nhát kiếm, với ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, đâm vào sườn trái của Bùi Diễm.

Trong khoảnh khắc, nàng không biết mình đang ở đâu, dường như đang lơ lửng giữa không trung, và dường như đang sa chân vào hẻm tối.

Giữa nỗi hoảng sợ và mê man, nàng chỉ thấy máu tươi tràn ra từ miệng của Bùi Diễm.

Hắn dường như đã đánh trả tên thủ lĩnh mặc đồ đen cho đến mức không nhìn rõ được hình hài của hắn đến khi đứng không vững nữa mà chằm chằm nhìn nàng, sau đó lại ngã về phía nàng.

Giang Từ mờ mịt duỗi hai tay ra, đỡ Bùi Diễm, bên tai nghe thấy mấy tiếng nổ liên tiếp , đám người An Trừng đồng loạt gầm lên, ánh lửa đầy trời cùng khí lưu huỳnh ngày càng nồng nặc.

Nàng không dám rút trường kiếm dưới xương sườn Bùi Diễm , hai tay không khống chế được run rẩy, điểm lên huyệt đạo quanh miệng vết thương, cắn chặt hàm răng, dốc hết toàn lực chạy về.

Trong lúc mê mang, nàng không biết Trường Phong sơn trang ở hướng nào, cho đến khi An Trừng với bộ đồ đã bị cháy đen chạy nhanh tới đón lấy Bùi Diễm, nàng mới dần dần tỉnh táo lại, nâng bước chân mềm nhũn chạy theo sau An Trừng và đám người kia, vội vã trở về Trường Sơn Phong Trang.

Đối diện vách đá này là một vách đá khác, bên cạnh là rừng thông gió lớn đang thét gào.

Trong rừng, một người đang ngồi trên cành cây, nhìn những gì đang diễn ra trên vách đá đối diện, bên môi dần hiện lên nụ cười: "Tướng gia à, càng ngày ta càng không nhìn rõ được ngươi rồi!"Dưới chân núi Trường Phong, trong khi trận đấu đang diễn ra sôi nổi, mọi người thấy An Trừng và nhóm người của hắn đưa Bùi Diễm trở về trong tình trạng vô cùng nguy hiểm.

Bùi Diễm đã bị đâm dưới xương sườn máu chảy ra hiện rất nhiều, dường như đã mất đi ý thức, khiến cho tất cả quần chúng khi nhìn thấy thì đều sững sờ.

An Trừng và nhóm của hắn vội vã chạy vào trong trang viên, nhóm người của Tuệ Luật đại sư cũng gấp rút tiến lại để hỏi thăm chuyện gì đang xảy ra.

Họ mới biết khi mọi người chạy đến, Diêu Định Bang đã bị Tô Nhan giết chết bằng kiếm, còn Tô Nhan thì bị một thủ hạ của Diêu Định Bang đánh xuống vách núi.

Còn Bùi Trang chủ để giảm bớt xung đột đã bị thủ hạ của Diêu Định Bang tấn công từ phía sau rồi bị thương.

Người phụ tá của Diêu Định Bang còn ném ra một loại vũ khí lửa đặc biệt của "Lưu Sa Môn" làm hơn mười thuộc hạ dưới trướng của Trường Phong đều đã bị thiêu rụi, thi thể nằm lẫn lộn khắp nơi.

Trước những biến cố bất ngờ này, nhóm Tuệ Luật đại sư hoàn toàn không thể dự đoán được.

Không chỉ Tô Nhan mà cả Bùi Diễm, người đại diện cho triều đình đến dự đại hội cũng đã bị thương, mọi người nhanh chóng bàn bạc phương án vẹn toàn.

Trước khi quyết định cuối cùng được đưa ra, quản gia Sầm Ngũ ra khỏi trang viên và thông báo rằng, sau khi Bùi Diễm trở về, hắn đã tỉnh táo trong một thời gian ngắn và yêu cầu đại hội võ lâm tiếp tục diễn ra như dự định, không được trì hoãn vì chuyện thương thế của hắn .

Tuệ Luật đại sư lên sân khấu thông báo rằng đại hội võ lâm vẫn sẽ tiếp tục như thường.

Giang Từ cùng An Trừng và nhóm của hắn trở lại chính điện "Bích Cương Thảo đường", đặt Bùi Diễm lên giường.

Bùi Diễm hiện giờ mặt mày đã tái mét, hai mắt thì nhắm chặt.

An Trừng là người đã từng trải qua nhiều trận đánh, cũng từng nhập ngũ nhiều năm, rất có kinh nghiệm với việc cấp cứu vết thương từ kiếm gây ra .

Hắn đẩy Giang Từ ra, lạnh lùng phân phó : "Cô nương xin mời ra ngoài!" Rồi gọi: "Đồng Mẫn, các người tới đây!"

Bình Luận (0)
Comment