Hắn cố gắng kìm nén hỏa khí trong lòng, nhanh chóng quay trở lại vương phủ, bước nhanh vào Thận Viên.
Cơn giận đã chất chứa nửa ngày nay cuối cùng cũng bùng nổ.
Hắn nắm lấy trường thương từ trên giá vũ khí trong hành lang xuống.
Mỗi một chiêu thức lướt qua, lưỡi thương đều như tỏa lên ánh lửa, làm cây cối trong viện không ngừng nghiêng ngã.
Càng múa càng nhanh, thân hình xoay vòng nhanh chóng như Thiên Long vội lao ra khỏi mặt nước, toàn thân hắn tỏa ra nguồn sát khí chết người.
Không lâu sau, một tiếng " Ầm: mạnh mẽ vang lên khi câu trường thương kia đâm sâu vào gốc cây Ngân Hạnh.
Trong viện, Súc Vân cùng một số thị nữ đã sớm bị kình phong đè ép đến không thở nổi.
Khi nhận ra mũi thương ầm ầm chui vào thân cây, bọn họ không khỏi sợ hãi lùi về phía sau không ngừng, còn có vài thị nữ bị trường thương hung hãn làm ngã nhào trên mặt đất.
Bùi Diễm phát tiết lửa giận trong lòng xong, đến khi hắn quay lại nhìn mọi người xung quanh không ngừng chật vật để đứng lên, hắn không khỏi bật cười.
Hắn bình tĩnh bước vào Đông phòng, Súc Vân đến giúp hắn cởi bỏ triều phục , thay vào đó là trang phục hàng ngày.
Bùi Diễm cúi đầu nhìn Súc Vân đang hầu hạ trước người mình, nhưng trước mắt hắn bây giờ bỗng nhiên hiện ra một khuôn mặt của một nữ tử khác.
Hắn nhất thời hoảng hốt, giơ tay ôm chặt Súc Vân vào lòng.
Súc Vân hoảng sợ la lên một tiếng, Tiếng la này của nàng khiến hắn phần nào thanh tỉnh, chậm rãi đẩy nàng ra.
Súc Vân còn chưa kịp phản ứng lại, thì từ ngoài phòng có tiếng bẩm báo gấp gáp của Đồng Mẫn: "Vương gia, cấp báo!"Bùi Diễm nhanh chóng tiếp nhận mật báo trong tay Đồng Mẫn, mở ra xem.
Xem xong , hắn không khỏi cau mày, vội bước chân ra khỏi Điệp Viên.
Tại Điệp Viên, Bùi Tử Phóng và Bùi Phu nhân cũng đang trao đổi về vấn đề của Nhạc Phiên.
Đọc xong mật thư mà Bùi Diễm đưa tới, hai người không khỏi trầm ngâm không nói lời nào.
Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Bùi Diễm, Bùi Tử Phóng dò hỏi: "Diễm nhi, theo con, chúng ta nên làm gì tiếp theo?"Nhạc Cảnh Dương giết cha giết huynh, hiển nhiên là đã thông đồng với Tiểu Khánh Đức Vương.
Mà Tiểu Khánh Đức Vương diệt trừ Trình Nhị Phi, ngoại trừ hai phi tần kia thì không còn phi tần nào bị sẩy thai nữa, điều này chứng tỏ trước đó hắn cũng đã tiến hành trù tính rất chu đáo.
Tất cả những chuyện này, đều không thoát khỏi liên quan đến Hoàng thượng.
Chỉ sợ hai vị này, trước mắt đều đầu phục về phía Hoàng Thượng.
Bùi phu nhân cười lạnh: "Nếu Nhạc Phiên gia nhập, thì binh lực của Tiểu Khánh Đức Vương có thể điều động đến Bắc Thượng."
Bùi Tử Phóng thở dài: "Chúng ta hiện còn đang ở Nam An phủ, nhân mã Hương Châu, không thể chống lại tám vạn binh lực của Tiểu Khánh Đức Vương."
Hắn không sẽ tấn công trực tiếp, Bùi phu nhân quả quyết nói."
Nếu hắn muốn kiểm soát hai vùng Nam An phủ và Hương Châu bây giờ, tức là đang muốn đối đầu trực diện với chúng ta.
Hiện tại hắn không muốn gây sự với Diễm nhi, đồng thời cũng không muốn mang tiếng " tru sát công thần".
Tuy nhiên, hắn chắc chắn sẽ dẫn quân tiến về phía bắc để uy hiếp Nam An phủ, khiến chúng ta nhất định phải cảnh giác."
Bùi Diễm từ trong mật báo này nhìn ra chút manh mối.
Hắn nhìn về phía hành lang ngoài cửa sổ, nới lồng chim được vây quanh bởi một tấm đệm dầy, trên mặt dần dần lộ ra vẻ nụ cười.
Bùi phu nhân nhìn nụ cười tuấn nhã vô song trên mặt nhi tử, chợt có chút suy tư.
Nhiều năm trước, khi hắn nắm tay mình chui ra động tuyết, nhìn thân ảnh hai người dưới chân núi dần dần tiến lại gần, hắn khi ấy cũng có nụ cười như vậy, tựa như muốn thao túng hết thảy mọi thứ trong lòng bàn tay bởi nụ cười.
Ngọc Diệp, ta đã thắng.
Từ giờ trở đi, dù là Kiến Nghiệp Vương hay Bùi Tử Phóng cũng được, nàng nhất định không được suy nghĩ về bọn họ nữa."
Nàng thầm thở dài, ngữ khí nhu hòa hơn vài phần: "Tướng gia."
Mẫu thân có gì phân phó?"Nếu ngươi có quyết định, cứ đi làm là được.
Bùi Diễm vẫn nhìn lồng chim dưới hành lang, thản nhiên nói: "Hiện tại một con chim thì không đủ sức, Ta phải chờ thêm một con chim khác đi vào trong đường cùng này, sau đó chủ động tới tìm ta.
Chúng ta cùng nhau hợp lực, mới có thể phá tan lồng chim này."
Tuy rằng Vệ Chiêu được phong Hầu tước, nhưng vẫn không thể lên triều tham chính, nên chỉ có thể dẫn theo một đám Vệ Quang Ty tuần tra các ngõ ngách khắp nơi trong Hoàng cung.
Nhạc Phiên hiện tại lại đến Càn Thanh môn nằm vùng thỉnh tội, vì thế hắn phải bàn giao việc bảo vệ này lại cho Càn Thanh môn.
Mặc dù cảm thấy có điều gì đó không thích hợp, không rõ vì sao Nhạc Phiên bỗng nhiên lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy, nhưng hiện tại là thời khắc mấu chốt, hắn phải cố gắng kiềm chế chính mình.
Vì vậy, hắn chỉ có thể trình hiệp ước lên, đưa vị sứ thần kia vào Hoằng Thái điện.
Chỉ lúc ra khỏi điện, hắn bí mật trao đổi ánh mắt với Trang Vương một cái.