Liên quan đến việc Tề Quốc và Nguyệt Lạc Quốc kết thành "Trường Lạc Chi Minh", đó là một trong bốn vụ án lớn trong lịch sử của nước Tề.
Khi Tề Thái Tổ Bùi Diễm lên ngôi, ba năm sau có nhóm con cháu của gia tộc họ Khương ở Thương Bình Phủ nổi loạn.
Thái Tổ đã sai trấn Bắc Hầu Ninh Tư Minh dẫn quân dập tắt cuộc nổi loạn.
Vào thời điểm đó, Hoàn Quốc đã phế đi ngôi vị của Thuận Đế , từ đó gây ra cuộc nội loạn.
Nguyệt Nhung cũng nhân cơ hội lần này phản loạn, Hoàn Quốc chìm vào cuộc nội chiến.
Trong lúc hai nước Hoa Triều và Hoàn Quốc chìm trong nội loạn, Phiên Vương Mộc Phong của Nguyệt Lạc đã tuyên bố thoát ly khỏi Tề Quốc, tự thành lập quốc gia riêng.
Tề quốc đã nhanh chóng dập tắt cuộc nổi loạn .
Cũng ngay sau đó, Thái Tổ của Tề quốc, tên Bùi Diễm , đã ba lần ra lệnh yêu cầu Mộc Phong trở về, nhưng Mộc Phong chỉ đáp lại với một từ: Chiến.
Vì lý do này, Thái Tổ Bùi Diễm đã rất giận dữ , đích thân dẫn dắt mười hai vạn đại quân bao gồm chiến mã đi ra chiến trận.
Tuy nhiên, khi đến thành Trường Lạc, điều bất ngờ là ông không có ý định tiến công.
Đại quân đã đóng quân tại Trường Lạc suốt nửa tháng , sau đó ông lại quyết định rút quân về phía Hà Tây.
Trong thời gian đóng quân tại thành Trường Lạc, không có lý do cụ thể nào được công bố cho việc không tấn công lần này của ông ấy.
Tuy nhiên, một tướng sĩ bên cạnh Thái Tổ đã tiết lộ rằng vào đêm hôm đó, một người bí ẩn có họ là Thôi đã đến gặp Thái Tổ và đưa cho ông một cây sáo trúc.
Người tướng sĩ này cũng đã từng gặp lại người đó, người mà sau này được biết đến như là tác giả của "Hoa sử" và là chủ nhân của "Thiên Huyền các".
Thái Tổ và Thôi Dật nói chuyện với nhau, sau đó Thôi Dật rời khỏi thành ngay trong đêm khuya.
Tuy nhiên, khi ấy, Thái Tổ lại ở một trang viên nào đó ngoài thành ngây người hơn nửa đêm, gần đến lúc bình minh mới bước ra khỏi trang.
Sau khi Thái Tổ trở lại thành Trường Nhạc, ông lập tức hạ lệnh rút binh.
Sau khi trở về kinh thành, Thái Tổ ban phát chiếu lệnh: Tề quốc thừa nhận Nguyệt Lạc là độc lập, cũng kết liên minh với Nguyệt Lạc, thiết lập quan hệ đồng minh chặt chẽ.
Không lâu sau, Mộc Phong, vua của Nguyệt Lạc, đã gửi một bức thư đến Thái Tổ, yêu cầu Tề quốc trả lại di vật của Thánh giáo chủ Tiêu Vô Hà, cùng với chuyện bạo chính của triều đình, chiêu cáo thiên hạ.
Dưới lệnh của Tề Thái Tổ, tất cả di vật của Vệ Chiêu được trả lại Nguyệt Lạc.
Mộc Phong chủ trì lễ thánh, hàng vạn người tại Tinh Nguyệt Giáo cùng nhau cử hành lễ tưởng nhớ , lập "Bia Phượng Hoàng" , đời đời thờ cúng.
Sau khi Nguyên Đế Hoàn Quốc đàn áp các cuộc nổi loạn trong nước, dưới sự xúi giục của năm gia tộc lớn, dự định muốn xuôi Nam một lần nữa.
Nhưng khi nghe tin Tề , Quốc và Nguyệt Lạc đã kết thành liên minh, Nguyên Đế không khỏi thất vọng nói: "Mộc Phong là đồ lừa đảo!".
Từ đó, ý định tiến về phía Nam bị hủy bỏ, ba quốc gia Tề, Hoàn và Nguyệt đứng vững, được gọi là Tam Quốc đỉnh lập.
Mang lại khoảng thời gian yên bình ngắn ngủi cho thiên hạ.
Vì chủ nhân của "Thiên Huyền Các" - Thôi Dật, chính là người biên soạn "Tề Sử", nên ông đã không mô tả rõ ràng về phần sử thi này.
Tuy nhiên, có nhiều tin đồn trong dân gian truyền tai nhau rằng: Tề Thái Tổ là Bùi Diễm , vào đêm đó tại trang viên bí mật kia, đã gặp một người thiếu niên mặc trang phục trắng.
Theo nhận định của các thị vệ canh gác kia, thì người thiếu niên nà có vẻ đẹp không gì sánh bằng, tựa như "Tướng quân Hàn Nguyệt" là Tiêu Diêu từ thời trước.
Còn theo tin đồn từ phía Nguyệt Lạc: trong đêm đó, vua của Nguyệt Lạc là Mộc Phong dường như đã lén lút dẫn theo một số binh sĩ ra khỏi biên giới, cũng không rõ đã đi đâu.
Chỉ cho tới bình minh, ông mới dẫn quân trở về biên giới quốc gia.
Chân tướng thật sự ra sao, không ai biết được.
Chỉ là sau đêm đó, "Thiên Huyền các" ẩn tích hơn trăm năm lại xuất hiện trên giang hồ, do Thôi Dật chấp chưởng.
Thái Tổ mời Thôi Dật làm "Quốc sư", đãi ngộ cực kỳ hậu hĩnh.
Có người nghi ngờ Thôi Dật là họ hàng của Thôi Hoàng Hậu, Thái Tổ vì nể mặt của Thôi Hoàng Hậu nên mới đãi ngộ Thôi Dật như vậy.
Nhưng phía triều đình từ đầu đến cuối đều không thừa nhận việc này, và Thôi Dật cũng không tham gia triều chính.
Do đó, những suy đoán này chỉ là lời đồn của dân gian mà thôi.