Bùi Diễm hừ nhẹ một tiếng: "Thủ đoạn này của các ngươi đúng là độc địa.
Xem ra Nhị hoàng tử của quý quốc không nguyện ý ký hòa ước với triều đình của chúng ta mà là đang muốn gây chiến để hắn có thể lấy lại sức mạnh quân sự."
Dịch Hàn thấy chỉ có Bùi Diễm đi theo mình nên cũng không sợ hãi, cười nói: "Nếu hòa ước được ký kết, vương gia của chúng ta sẽ phải giao ra binh quyền, tất nhiên ngài ấy không chấp nhận tình huống này xảy ra.
Vì vậy ngài ấy đã lệnh cho ta thiêu cháy sứ thần quán, chỉ là vất vả cho Bùi Tướng phải xử lý mọi chuyện, thực sự xin lỗi vì làm phiền Bùi Tướng đại nhân."
Bùi Diễm tỏ ra rất tức giận, sắc mặt âm trầm.
Khi Dịch Hàn nhìn thấy thân hình vững chắc như tùng của Bùi Diễm thì nhanh chóng nhận ra ý đồ phong tỏa các phương hướng chạy trốn của mình.
Đầu hắn ta xoay chuyển nhanh chóng để nghĩ ra kế hoạch phân tán lực chú ý của Bùi Diễm rồi nhân cơ hội đó trốn thoát vì vậy hắn ta nhàn nhã nói: "Ta làm việc này cực kỳ bí mật, không biết vì sao Bùi Tướng có thể nhận ra tất cả chuyện này đều do một tay ta dựng lên?"Bùi Diễm lạnh lùng đáp: "Trên đời này, muốn bắt một người sống từ trong sứ quán ra, lại có thể di chuyển nhẹ nhàng qua những mái nhà cao chót vót, vượt qua con đường lớn của Vệ Thành, tránh né tai mắt của đoàn sứ thần, cấm vệ quân cùng Quang Minh Tư, khả năng này chỉ có ta, Dịch đường chủ và Tiêu Vô Hà giáo chủ mới có thể có được."
"Vậy tại sao Bùi Tướng lại cho là do ta, Dịch Hàn, thực hiện mà không phải là Tiêu giáo chủ? Hắn ta cũng là người muốn hủy bỏ hiệp ước này."
Sắc mặt của Bùi Diễm dần trở nên bình tĩnh: "Người là ngươi cướp nhưng hỏa lại không phải do ngươi phóng.
Sau khi nghiên cứu cẩn thận những tài liệu ghi chép lại, từ lúc lửa bắt đầu cháy đến lúc có người đến cứu hỏa chỉ diễn ra trong thời gian rất ngắn.
Thêm vào đó còn có cấm vệ quân và tự vệ quân đang tuần tra.
Nếu như ngươi muốn nhanh chóng dẫn Kim Hữu Lang đại nhân đi thì tất nhiên sẽ không có khả năng rảnh rỗi mà phóng hỏa như vậy.
Như vậy chỉ có một khả năng chính là bên trong sứ thần đoàn có người phối hợp cùng ngươi: ngươi cướp người đi còn hắn phóng hỏa.
Trước đó người trong đoàn sứ thần đã uống phải rượu có chứa thuốc mê, như vậy chỉ có thể có ai đó bên trong đoàn gây ra.
Tiêu giáo chủ dù muốn cũng không có khả năng chỉ thị nhiều người Hoán Quốc như vậy làm việc cho hắn ta.
Vì vậy khả năng còn lại là Dịch đường chủ đại giá quang lâm, hơn nữa ngươi xác thực cũng có động cơ này."
Dịch Hàn cười lớn: "Bùi tướng thật thông minh, Dịch mỗ bội phục.
Vì vậy ngươi mới lên kế hoạch để dụ ta ra khỏi chỗ trốn và muốn bắt ta trở về để xử lý sao?""Đúng vậy.
Chính ta đã lan truyền tin đồn về một thiếu nữ đang tìm hiểu về chuyện năm đó của Yến tướng quân ở kinh thành và các nơi xung quanh.
Ta biết sau khi ngươi nghe tin này chắc chắn sẽ đến kinh thành để tìm hiểu xem thiếu nữ đó có phải là nữ nhi thực sự của ngươi hay không."
"Vậy sao Bùi Tướng có thể tìm ra con gái ta?""Chuyện này phải nói là cơ duyên vừa khéo.
Ta cũng không nghĩ tới vào đúng lúc này nữ nhi của ngươi lại xuất hiện.
Ta từng nói với Tố đại tỷ rằng muốn giúp phụ thân của nàng ấy là Yến tướng quân lật lại bản án và đã đề nghị nàng ấy dựa trên người thật việc thật xảy ra năm đó để diễn lại một vở kịch nhằm tạo ra sự đồng lòng trong dân chúng đồng thời thông qua sự đồng tình đó để dâng chiếu thư lên hoàng thượng, giúp Yến tướng quân rửa sạch tội danh.
Ta biết ngươi nhất định sẽ đến gặp Tố đại tỷ, cũng biết ngươi nhất định sẽ xem buổi biểu diễn của tỷ ấy.
Ban đầu ta muốn tìm một thiếu nữ trẻ để giả danh là nữ nhi của ngươi sau đó hành động như thể đang tìm người thân để thu hút ngươi.
Nhưng chẳng ngờ nữ nhi thực sự của ngươi lại xuất hiện ở kinh thành vào thời điểm này giúp ta tiết kiệm được một phen công sức.
Đây chính là nàng ấy tự mình đưa tới cửa, không thể trách ta được."
Bùi Diễm mỉm cười nói.
Dịch Hàn ngửa đầu lên trời cười lớn, thanh âm vang vọng núi rừng, sau khi sắc mặt hắn ta trở nên lạnh lùng: "Bùi Tướng quả nhiên là hành sự tàn nhẫn, thủ đoạn cao siêu, chỉ là ngay cả khi ngươi biết mọi chuyện đều do ta gây ra thì có lợi ích gì cho ngươi? Hôm nay ngươi không thể giữ chân ta và càng không thể tìm ra Kim Hữu Lang đại nhân, vậy ngươi sẽ làm thế nào để minh oan cho bản thân khỏi âm mưu phá hoại hòa ước triều đình đây?"Bùi Diễm mỉm cười, dáng vẻ bình tĩnh.
Ánh trăng lên cao làm cho nụ cười trên khuôn mặt Bùi Diễm càng thêm rõ ràng.
Nụ cười đó giống như đang nhìn một con mồi đang giãy giụa một cách cùng đắc ý.
Trong lòng Dịch Hàn thầm kêu không ổn nhưng hắn ta cũng không thể xác định vấn đề nằm ở đâu.
Chính lúc hắn ta đang suy nghĩ thì Bùi Diễm đột nhiên đánh tới.
Cách đó không xa, một ngôi mộ đá bắt đầu rung chuyển, bia mộ từ từ di chuyển, ánh lửa dần sáng lên, hơn mười người cầm đuốc từ trong mộ bước ra.