Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2422 - Chương 2422. Ngốc Nghếch

Chương 2422. Ngốc Nghếch
Chương 2422. Ngốc Nghếch

Trong lúc nhất thời, ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ mọi người ở nơi này, đều ngây ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Khải quỳ trên mặt đất há hốc miệng. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà vẻ mặt phụ nhân đang ôm hai hài tử cũng cứng đờ. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người đều cảm thấy được, dường như lời quát lớn ban đầu họ nghe được chính là một giấc mộng, nhưng mộng này, lại có vẻ chân thật đến quá phận. ͏ ͏ ͏ ͏

Đối thoại của Vương gia và lão phu nhân vừa xoay chuyển, ͏ ͏ ͏ ͏

Giống như biến mọi người thành một đám ngu ngốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng đây chính là ý nghĩa chân chính của cái gọi là ‘Chỉ hươu bảo ngựa’, không phải là giấu diếm không cho ngươi nhìn, mà là cho ngươi thoải mái mà nhìn, ngươi lại cũng không làm được cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Lão phu nhân hận sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Rất hận, phi thường hận, những lời nàng nói lúc trước mới là lời trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nàng phải nghĩ thực tế, thân là lão thái quân của cái nhà này, nàng phải lo lắng vì sự tồn tại của cả gia tộc. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Bành Khải dẫn quân Yến, còn cả Vương gia Yến quốc tiến vào Bành Gia Trang, thật ra khi ấy Bành gia cũng đã đi lên tuyệt lộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoặc là chờ đến thu sau tính sổ, bị quân Càn tiêu diệt, hoặc là, cũng chỉ có thể đi theo người Yến. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu đã đi theo người Yến, thì phải bán giá tốt, vì hậu thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Người chết đi đã chết rồi, người còn sống, phải sống sót cho tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thân thể cốt cách lão quân còn rất cường kiện. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão phu nhân gật đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng nhìn nữ tế đang quỳ, lại nhìn khuê nữ phía sau, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão bà tử ta phải khiêng trụ a, không thể đi lúc này được, khuê nữ kia của ta, vừa ngay thẳng, vừa ngốc, ta ở, nàng còn có thể làm người, nếu như ta không ở, tính tình của nàng, sợ là... ͏ ͏ ͏ ͏

Nhi tử a. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Khải do dự một chút, đáp lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương... ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thân nhi tử của ta, so với thân... Còn thân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, nương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngài nghỉ ngơi đi, dưỡng thân mình cho tốt, đại khái là vài ngày nữa sẽ đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia là khách quý, nhi a, nên chiêu đãi Vương gia cho tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, nương. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia xoay người, đi ra sân, Giáp sĩ Yến Quân, cũng đi theo ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả người vừa bị bắt bên ngoài khi nãy, cũng đều được cởi trói. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, thật ra đã không sợ cái gì mật báo hay không mật báo nữa, cho dù có mật báo đưa được ra ngoài chăng nữa, quân Càn cũng cần tổ chức tốt đủ binh mã mới dám đánh lại đây, còn nữa, mấy người Tam Nhi sắp tới rồi, chờ đám người Tam Nhi tới, nhánh chủ lực bên phía Trần Dương, cũng mau tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước thoải mái tiến vào như thế nào, tiếp đến, là có thể thoải mái ra ngoài như thế ấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trước phòng, ͏ ͏ ͏ ͏

Lão phu nhân đi đến trước mặt nữ nhi của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ nhân ngẩng đầu, có hơi mờ mịt nhìn mẫu thân chính mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng biết mẫu thân cố ý nhẫn nhục, uốn mình theo người, nhưng nàng vẫn thống khổ, vẫn bi thương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chát! ͏ ͏ ͏ ͏

Lão phu nhân giương tay, cho nữ nhi của mình một tát. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại tôn và ngoại tôn nữ lập tức khóc lên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nãi nãi, đừng đánh mẫu thân, đừng đánh mẫu thân, hu hu hu... ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng đánh mẫu thân mà, nãi nãi, oa hu hu.. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì Bành Khải tính là ở rể, còn sửa họ, vậy nên trên lễ pháp, đôi ngoại tôn, ngoại tôn nữ này thật ra chính là tôn tử và tôn nữ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẫn Ni, ta cho người gọi ngươi tới, ngươi lập tức ngây ngốc chạy tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ thân ngươi, đã đi rồi, hai ca ca ngươi, cũng đã đi rồi, lúc ngươi tới có từng suy nghĩ cho hai đứa nhỏ này của ngươi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn chúng, đều là họ Bành đấy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương... ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm dâu nhà người, ít quản chuyện nhà người khác, ngươi phải suy nghĩ cho nhi nữ của chính ngươi, chẳng lẽ, hôm nay ngươi chuẩn bị mang theo nhi nữ, cùng vi nương ở nơi này, tuẫn sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi, tim ngươi thật độc, đầu thật ngốc! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương... Nữ nhi... ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương làm như vậy, là vì ngươi, vì một đôi tôn nữ này của ta. Mặt khác, còn hài tử do hai ca ca ngươi lưu lại, còn đệ đệ ngươi, còn những người họ Bành trong tông tộc ta nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Mẫn Ni, ngươi đã là nương rồi, nương ngươi ta đây, cũng là người làm nương, ngươi phải nhẫn, ngươi phải nhẫn cho tốt vào, không cầu ngươi đối xử với hắn tốt như trước kia, chỉ cần đừng lại ngốc nữa, không đáng, thật sự không đáng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này hắn cứu vị Vương gia kia, chờ sau khi trở về, sẽ trở nên không giống nhau, Bành gia ta chuyển vào Yến quốc liền giống như cây cổ thụ bị rời rễ đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Cả nhà trên dưới, có thể trông cậy vào ai chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương... ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã nhìn ra cái gì chưa? Nương đều có thể thấy rõ, ngươi còn có gì không nhận ra chứ? Chờ chuyển vào Yến địa rồi, ngươi nhanh chóng đề với hắn, sửa họ cho hai đứa nhỏ này, quay về họ nguyên bản của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương, ta đã biết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn là cô nhi, nói không chừng cũng không rõ chính mình rốt cuộc thật sự mang họ gì. Họ hắn lúc trước e là cũng không phải họ của phụ mẫu, nói ra có lẽ hắn cũng sẽ không sửa, nhưng ngươi vẫn phải nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2422.
Bình Luận (0)
Comment