Cơ Thành Quyết ngẩng đầu lên, ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ chỉ bốn phía, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây cảm thấy, hoàng đế, chính là một công việc, cùng huyện thái gia, chưởng quỹ nhà kho hay giáo úy lĩnh binh thì thật sự không có gì khác nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng chờ đến sau khi ngồi lên, ͏ ͏ ͏ ͏
Mới phát hiện, không phải như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế, ͏ ͏ ͏ ͏
Là một đầu súc vật! ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết chỉ chỉ phụ hoàng đang ngồi phía trên, ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài, là lão súc sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức, ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ chỉ vào mình, ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta, là tiểu súc sinh! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếp theo, ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền Nghiệp, con của ta, là tiểu tiểu súc sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Xì... ͏ ͏ ͏ ͏
Nguỵ công công đứng ngoài cửa, suýt chút nữa thì không nhịn nổi mà phụt khí ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lúc nhất thời, kìm nén đến mức cả khuôn mặt đều xanh lè lên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao hoàng đế là người cô đơn. Bởi vì, bọn họ đều là người, mà hoàng đế lại là một đầu súc sinh, một đầu súc sinh ở trong đám người, không phải kẻ cô đơn thì là gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Nhuận Hào nở nụ cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu súc sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết cũng nở nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão súc sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngụy Trung Hà. ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, tiểu súc sinh, tiếp theo, ngươi nghĩ kỹ chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải là ta vừa mới nói rồi sao, không cần làm bất cứ điều gì, cái gì cũng không cần làm. Trời phải đổ mưa, cô nương phải lập gia đình, số trời đã định, làm nhiều sai nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bốp! ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết nện một quyền lên ngực của mình: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không thể tùy hứng một chút sao, không thể đơn thuần một chút sao. Con người ấy mà, sống cả đời này, thời điểm nên quỳ ta đã quỳ, ví dụ như những ở trước mặt phụ hoàng, không phải mỗi lần ta đều rất ngoan ngoãn sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc nên thức dậy thì thức dậy ngay. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc nên vui vẻ, thì vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đời này, nếm qua khổ, nhận qua khó, cũng hưởng qua phúc, đương nhiên sẽ càng hiểu rõ việc phải quý trọng những ngày kế tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời này, ai dạy ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi dự định làm như vậy hửm? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, ta quyết định sẽ như vậy, cái này chẳng liên quan gì đến việc phụ hoàng ngài, đi không đi ngồi không ngồi trước mặt ta, lão súc sinh ngài đã được an táng trong lăng tẩm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Niêm phong trên cửa, lúc đóng lại là ta nhìn tận mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Ta cẩn thận nhìn chằm chằm, ta nghiêm túc quan sát, ͏ ͏ ͏ ͏
Ngài biết không, ͏ ͏ ͏ ͏
Ta chỉ lo những thợ thủ công kia có tí qua loa nào, ͏ ͏ ͏ ͏
Sẽ khiến lão súc sinh ngài lại có cơ hội bò ra ngoài, ha ha ha ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngài còn tới làm gì chứ, ta hỏi ngài đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Ngài đang yên đang lành lại mò ra, ͏ ͏ ͏ ͏
Định làm gì đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu ngài đã chết rồi, thì cứ chết sạch sành sanh đi có phải tốt không. Ngài có biết sau khi ta kế vị, vì để thu thập mấy quầy hàng rong ngài để lại, mỗi đêm ta đều muốn bật nắp qua tài, lăn qua lăn lại nguyền rủa ngài cả trăm lần ở trong lòng hay không! ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết đưa tay, chọt chọt vào gáy của mình, ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng lẽ ta biết mình nên làm như thế nào, cho dù đám bá quan kia từng người từng người đều khuyên can ta, ám chỉ ta, đuôi to khó vẫy, xã tắc có nguy, cái gì mà thiên tượng, cái gì mà công cao khó thưởng, ha ha ha, đều con mẹ nó chạy ra làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ta vẫn luôn biết rõ, bản thân nên đối mặt thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Ta có thể coi bất kỳ người nào trên đời là súc sinh, ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với người nhà của ta, ͏ ͏ ͏ ͏
Ta không làm được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trịnh Phàm thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Họ Trịnh, ngược lại vẫn luôn xem ra là đệ đệ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy còn ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là thiên tử. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là chúa tể chí cao của Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta vẫn muốn thử, coi hắn là ca ca của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là đáp án của ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý Lương Đình cùng Điền Vô Kính, là coi trẫm như ca ca sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết lắc đầu một cái, ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn họ càng nhận ngươi là quân hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, đến chỗ ngươi, là một đời không bằng một đời rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trịnh Phàm không phải Lý Lương Đình, Trịnh Phàm càng không phải là Điền Vô Kính. Lão súc sinh ngài là người chết rồi nên không cần đứng, đương nhiên nói chuyện sẽ không thấy đau thắt lưng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hài tử của hắn, hai đứa, sắp ra đời rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Cửu Lang dám động vào nữ nhân của Điền Vô Kính, ra tay với con trai của Điền Vô Kính, mỹ danh thì viết là vì yên ổn của giang sơn xã tắc Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như đổi Điền Vô Kính thành Trịnh Phàm, ͏ ͏ ͏ ͏
Phàm là Triệu Cửu Lang dám làm như thế, ͏ ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nam quân lúc trước đã trực tiếp thành Tĩnh Nan rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh vào thành Yến Kinh này, ͏ ͏ ͏ ͏
Giết một gã Triệu Cửu Lang tính là cái rắm gì, ͏ ͏ ͏ ͏
Không đã khát, ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn giết, ͏ ͏ ͏ ͏
Liền diệt cả hoàng tộc nhà họ Cơ chúng ta mới đã nghiền! ͏ ͏ ͏ ͏
Đây chính là Trịnh Phàm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, hóa ra là như vậy, ngươi là bị ép? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha a, ha ha ha ha, nhưng ta lại rất hưởng thụ. ͏ ͏ ͏ ͏