- Cởi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cởi sạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới cũng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Không để lại gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Đứng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngồi xổm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Vểnh lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Triệu Nguyên Niên có chút ửng hồng, cầm quần áo mặc lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam gia cầm lấy một chén nước, đưa cho Triệu Nguyên Niên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Một hơi uống hết đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên không hề do dự, một ngụm uống hết, chỉ cảm thấy trong lồng ngực, cảm giác được một luồng hơi nóng bỏng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy ngày này chú ý khi đi nặng, đi nhẹ, nếu như xuất hiện màu sắc khác lạ hoặc dính máu, nhớ phải nói với ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm tạ, Tam tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên hiểu rõ, đây là Tam tiên sinh đang kiểm tra thân thể cho hắn, xem thử có phải đã bị hạ thủ đoạn hay bố trí độc gì không. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đời này, quá nhiều thủ đoạn có thể giết người trong vô hình, thậm chí là giết người sau mấy ngày hoặc nửa tháng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, đi ra ngoài đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam tiên sinh, vậy mẫu thân ta thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam nhíu nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang dạy ta làm việc? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không dám, không dám. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy mau đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên đi ra ngoài, lát sau, Phúc Vương phi đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi nhìn Tiết Tam, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam tiên sinh, có phải cởi quần áo không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam cười cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nào dám chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
Các Ma Vương có quan hệ tốt với chủ thượng, nhưng vấn đề là, chủ thượng chỉ có một, mà Ma Vương có bảy, quan hệ cung cầu từ khi vừa bắt đầu đã rất mất cân đối, cho nên ngày thường phải chú ý đến mấy chi tiết nhỏ này nhiều hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chén trà này, trước tiên ngài uống một hơi hết luôn đi, ta sắp xếp cho ngài tắm thuốc, ngài ngâm khoảng một khắc đồng hồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thực ra, ta lại cảm thấy bên Ngân Giáp Vệ biết rõ chúng ta sẽ kiểm tra cẩn thận, cho nên không cần phải dùng đến những thủ đoạn này, nhưng mà, tất cả đều vì an toàn, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam tiên sinh nói đúng lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi uống cạn chén trà trước mặt, sau đó đi vào phòng bên trong, chỉ chốc lát sau, truyền đến tiếng động của nước tắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam đi ra ngoài lều, đang đứng bên ngoài chính là Trần Tiên Bá, và với một đám giáp sĩ hộ vệ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chăm sóc cho tốt vào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, Tam tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam đi ra ngoài, cầm trong tay một cái ngân châm, bắt đầu xỉa răng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này A Minh đi tới, hai tay đút trong túi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc cũng phải đi về. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhớ hầm rượu trong nhà rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng á. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng lần này ta còn chưa chơi đủ đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong giọng nói của Tam gia mang theo một chút phiền muộn, trong cả cuộc đại chiến ở Càn, A Minh theo chủ thượng trải qua một trận phá vòng vây đầy máu lửa, Phiền Lực theo Trần Dương cùng nhau đánh vào Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam hắn thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ở chung với Trần Hùng trong vùng núi Tương Tư giống như hai tên đần quay mòng mòng hết vòng này đến vòng khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí đến cuối cùng người tiếp ứng đến phá vây cho chủ thượng cũng không phải hắn, mà là người Bành gia trang. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy nói trên mặt chiến lược, Tiết Tam cũng hiểu rõ một nước cờ này của hắn là không thể thiếu, nhưng mà vấn đề là, đứng nhìn ở góc độ cá nhân, hắn là lời giải thích chính xác cho cái gọi là cả quá trình đều đi ngang qua không được ló mặt vào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chờ cơ hội sau này đi. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh an ủi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù cái đầu quỷ hút máu của ngươi chỉ chứa toàn máu tưới với rượu vang thì cũng phải nhìn ra chứ, sau trận chiến này, phỏng chừng mấy năm nữa cũng không có khả năng lại bùng phát đại chiến, dụng binh chơi chơi thì sẽ không cần chủ thượng nhà chúng ta đích thân nắm giữ ấn soái nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó thì sao, ͏ ͏ ͏ ͏
Ta và Phiền Lực còn chưa được thăng cấp đây này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thăng cấp, là để được hưởng thụ cuộc sống tốt hơn, chứ không phải vì cuộc sống mà mà thăng cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhớ kỹ, câu nói này về sau ta nhất định sẽ trả lại ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thoải mái đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Triệu Nguyên Niên cẩn thận từng li từng tí bước đến, mang theo sự kín đáo và câu nệ đứng ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh quay đầu lại, liếc mắt nhìn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị tiên sinh, ba vị Vương phi của ta, có phải cũng cần kiểm tra một chút hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi rất quan tâm tức phụ của mình ha? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ầy... Dù sao cũng là tình nghĩa phu thê. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái từ phu thê này, hình như dùng lên người người thì không thích hợp lắm đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy chắc là lâu ngày sinh tình đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính xác. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam gia gật gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, ngươi rất để ý các nàng đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... đương nhiên là ta... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là phiên vương Càn quốc, sau khi trở về nói không chừng hoàng đế Yến quốc sẽ ban tặng nữ nhi tôn thất Cơ gia cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ah... ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó, ngươi cảm thấy tôn thất Cơ gia làm thiếp thất hoặc là làm trắc phi cho ngươi, có thích hợp với thân phận của nàng ta không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như là, không thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Há, chủ thượng ta thì có tư cách có bình thê. ͏ ͏ ͏ ͏