Trịnh Phàm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Có hơi khoa trương, nhưng có thể chính bọn họ cũng không biết, không phải có câu không có lửa thì làm sao có khói à. ͏ ͏ ͏ ͏
Đậu hũ, đúng là đã ăn không ít. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hẳn là bọn họ không ngờ tới, những câu chuyện tầm phào mà họ biên soạn, cuối cùng lại hại chết Hoàng hậu nương nương của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì biên soạn quá nhiều cố sự về Bình Tây Vương và những vị Vương thái hậu kia, danh tiếng ‘thèm lão bà người khác’ của Bình Tây Vương, đã sớm lưu truyền rộng rãi, cho nên sau khi Hoàng hậu nương nương rơi vào trong tay Bình Tây Vương, sao có thể may mắn thoát khỏi? ͏ ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó, nhân vật trong những câu chuyện về thái hậu, hoàng hậu của các quốc gia khác, cứ trực tiếp đổi thành Hoàng hậu nương nương của mình là được rồi. Chẳng qua, lúc trêu chọc người khác thì không có chuyện gì, còn có chút thú vị, nhưng đến lúc rơi xuống đầu mình, chính là vô cùng nhục nhã. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chuyện này không có quan hệ gì với ta, dù cho lĩnh quân không phải ta, đổi thành một người tướng lĩnh khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Một quốc mẫu bị ngoại quân cướp đi, rốt cuộc nàng có bị sỉ nhục không, cũng không quan trọng. Bởi vì ở trong lòng bá tánh ở quốc gia nàng, đã cho rằng nàng bị ô uế rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng xét đến cùng, bọn họ vẫn cần mặt mũi của mình, là mình vô dụng, là mình rác rưởi, tìm ra một cái cớ, chính là cái chết của nàng, dùng cớ này, có thể khiến nhục nhã trên mặt bọn họ, chuyển hóa thành một loại bi tráng, một kiểu cùng chung mối thù rất buồn cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi đứng lên, dựa vào lồng ngực của Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi chuẩn bị giơ tay ra đỡ, ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia lại lùi lại nửa bước, nói ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tay của ngươi, mới vừa chạm vào người chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lời này, nói ra rất không khách khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Đường đường là di thể Hoàng hậu nương nương Đại Càn, ở trong mắt Bình Tây Vương, cũng chỉ là một kẻ đã chết mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vương gia của chúng ta, lại còn kiêng kỵ người chết? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ai biết chờ một lúc nữa tay của ngươi sẽ mò tới nơi nào. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Là thiếp thân đã sơ sót. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Quan trọng là, cổ họng cái nhóm hiếu tử hiền tôn bên ngoài sắp khóc đến câm luôn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi lại nhìn về phía Hoàng hậu nương nương nằm ở đó, nói; ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nam nhân Càn quốc, dùng nhiều thứ hơn, đổi lấy cái chết của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam nhân của ta, dùng một đám vương công quý tộc, đổi ta trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia, ͏ ͏ ͏ ͏
Ta có được tính là do ngài dùng đồ cưới đổi lại hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải là ngươi phát sốt rồi không? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta mặc kệ, ta cho rằng chính là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta không có thời gian nói lý với những thứ này, ta rất rảnh rỗi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hả? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta sợ phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vương gia, đi rửa tay với ta được không? Đi cùng, rồi đợi ta thêm một lát. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia và Phúc Vương phi đi ra ngoài, ͏ ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc một đám vương công quý tộc cũng ngừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia đi vào trong lều vải chỗ Phúc Vương phủ. Phúc Vương phi rửa sạch tay, ngồi ở bên cạnh vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Nguyên Niên không ở chỗ này, hắn đã quay lại chức vị văn thư cho quân doanh, vị Phúc Vương này rất nhiệt tình với hiện thực, đúng là khiến cho người khác phải kinh ngạc ͏ ͏ ͏ ͏
Một nữ tử bưng bình trà đi tới, là một vị trắc phi của Phúc vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi toàn toàn không kiêng dè nhi tức của mình cũng có mặt ở đây, cả người dựa lên bả vai vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Trắc phi kia bắt đầu châm trà, ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi thì như là nghĩ tới điều gì, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng rồi, ta có thứ muốn cho ngài xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng đứng dậy, đi đến chỗ ngăn tủ, đi đến giữa đường thì cởi sợi dây bạc trên cổ tay mình xuống, rất tự nhiên xoay người, hai tay cầm lấy hai đầu sợi dây, trực tiếp khoác vào cổ vị trắc phi kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Dây bạc rất mảnh nhưng lại rất sắc bén, trực tiếp lún vào da thịt trên cổ vị trắc phi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt trắc phi lộ vẻ hoảng sợ, bắt đầu giãy dụa. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Phúc Vương phi thì cắn chặt hàm răng, dùng sức kéo về phía sau. Mắt Trắc phi lộ ra vẻ ngoan lệ, trên người nàng không có khí huyết để phản ứng, nhưng rất rõ ràng là nàng có tinh thông một vài chiêu số, trong tình huống như vậy, phản ứng của nàng đã bị kích thích. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng xoay người, một tay trực tiếp nắm lấy sợi tơ bạc, một tay khác thì bắt được cổ tay Phúc Vương phi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia đang ngồi ở chỗ đó đã ra tay, ͏ ͏ ͏ ͏
Không chút do dự mà dùng một tay bóp vào cổ vị trắc phi kia, đem nàng ném xuống mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy nói trong ngày thường vương gia đã quen cẩn thận dè dặt, nhưng nói gì đi nữa, bản thân hắn cũng là một cao thủ ngũ phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Người đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, đám người Trần Tiên Bá mới từ bên ngoài bước vào. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tạm giam xuống dưới đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia thu tay về, trắc phi bị đám người Trần Tiên Bá áp lại, kéo ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏