Mỗi một thìa gia vị, mỗi một muôi nước canh, đều được Kiếm Thánh nhào nặn đến cực hạn, thậm chí, lúc xào rau, Trịnh Phàm còn cảm ứng được kiếm khí của Kiếm Thánh đang có chút lưu động ͏ ͏ ͏ ͏
Dùng kiếm khí lọc màng gân, dùng kiếm khí cô đặc nước dùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Một món xương sườn bình thường, đang miêu tả chính xác cái gọi là nhân gian xa xỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc bày bàn ra, ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí vương gia còn chẳng lo được cái gì gọi là quy củ trên bàn ăn, trực tiếp dùng tay, bốc lấy một miếng, đưa vào trong miệng, híz-khà-zzz, cảm giác này, mùi vị này. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lão Ngu à, ngươi không thành thật, bây giờ mới lộ ra chiêu này. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ăn cơm cũng không chặn nổi miệng của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh lại xào một món rau xanh, không rửa nồi, thêm quả trứng, đánh lên thành canh hoa trứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Một mặn một chay một canh, lên bàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia và Kiếm Thánh mỗi người ngồi một bên, bưng bát, bắt đầu ăn cơm. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới, ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá, Trịnh Man cộng thêm Lưu Đại Hổ, mỗi người nửa cái màn thầu, gặm từng miếng từng miếng nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đãi ngộ của bọn họ,cũng giống như khẩu phần hạn ngạch lương thực của sĩ tốt bình thường, cho nên Trịnh Man là người luôn qua loa cẩu thả nhất, lúc này cũng không dám ăn như hùm như sói, cần phải để một miếng màn thầu này dừng lại một quãng thời gian thật lâu ở trong cổ họng, mới lưu luyến không rời mà nuốt xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị ngồi ở phía trên kia ăn, cũng không có một tí ý muốn gọi bọn họ lại đây ăn chung với nhau, thậm chí, ngay cả xương sườn kho thơm ngào ngạt cũng không cam lòng ném xuống một miếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài có binh truyền tin chạy băng băng đến: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Báo!!!! Lương quốc hàng rồi, quốc chủ và Bồ tướng quân sắp xuất hiện đầu hàng ở trên thành thành! ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ầy, hơi nhạt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nhìn chỗ xương sườn còn lại không nhiều, vốn định trả về một câu: Ngươi hơi quá đáng rồi đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Do dự một chút, cuối cùng vẫn là khoan dung với con hàng ày thêm một chút, nói ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Bình thường vẫn làm cho hài tử ăn, hài tử không ăn được mặn. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lần sau cho thêm nhiều gia vị một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia được voi đòi tiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh hít một hơi, vẫn nhịn xuống, ͏ ͏ ͏ ͏
Gật gù. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Được. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Lương quốc xin hàng, rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc ra quyết định để quốc chủ ra khỏi thành đầu hàng, thực ra đã quỳ một chân xuống rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng người Yến không chấp nhận, yêu cầu Bồ tướng quân cũng phải xin hàng theo, đơn giản bảo ngươi gập nốt cái chân còn lại xuống đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong cục diện này, ͏ ͏ ͏ ͏
Thế lực nội bộ của quốc đô Lương quốc, cũng đã không còn là cái gọi là bù nhìn của nước chủ hòa mà Bồ tướng quân có thể khống chế rồi từ lâu rồi ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc liên quân Càn Sở rời khỏi đây, ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Người Yến triển khai trận hình chuẩn bị công thành, ͏ ͏ ͏ ͏
Quân đội quốc đô Lương quốc ở bên trong thành đã sầu lo ở ngoài không ai giúp đỡ. Cho dù là quân dân hay quý nhân, đều hiểu trong đầu, thủ thành, là điều không thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏
Tướng lĩnh dưới trướng Bồ tướng quân, tạo phản rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn bị khống chế, cưỡng ép cởi bỏ giáp trụ, đổi thành áo tang, lại bị dây thừng trói lại, bỏ lên trên một chiếc xe lừa. ͏ ͏ ͏ ͏
Quốc chủ còn khá hơn một chút, mặc trên người một bộ trang phục thuần trắng, tóc tán loạn, dắt theo một con dê, có thể tự mình đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bồ tướng quân bị trói trói ở trên xe lừa thì đang chửi ầm lên: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lương thảo người Yến đã đứt, sức lực cạn sạch, chúng ta chỉ cần thủ vững không ra, không tới nửa tháng, Người Yến tất lùi, tất lùi!!!!! ͏ ͏ ͏ ͏
Là ai nói các ngươi đưa di thể Hổ Uy Bá người Yến kia đi, là ai nói các ngươi đưa đi, đồ ngu, đồ ngu!!!!! ͏ ͏ ͏ ͏
Người Yến đã kiệt sức, chỉ làm bộ làm tịch sẽ mạnh mẽ công thành, các ngươi thật sự cho rằng người Yến chỉ vì một câu xin hàng hay sao!!!!! ͏ ͏ ͏ ͏
Thêm một người như ta không nhiều lên, bớt một người như ta không ít đi, người Yến tính toán so đo cái ày làm gì, mục đích của người Yến, không phải xin hàng, đám heo các ngươi, cái đám thùng cơm này! Người Yến muốn đồ thành, muốn đồ thành, là muốn đồ thành đó!!!!!! ͏ ͏ ͏ ͏
Ưm ưm, ư ư... ͏ ͏ ͏ ͏
Một tên thuộc hạ lúc trước của Bồ tướng quân, nhét một sợi dây thừng vào trong miệng Bồ tướng quân, rồi thắt lại ở phía sau, để hắn không có cách nào nói ra lời nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa thành, ͏ ͏ ͏ ͏
Mở ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Quốc chủ dắt dê đi đằng phía trước, Bồ tướng quân bị trói gô, không ngừng giãy dụa trên xe lừa, dừng ở phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ quý tộc quan lại, nhân vật có máu mặt trong thành, cũng bắt đầu ra khỏi thành, đầu hàng người Yến. Phản ứng của người Yến cũng rất nhanh, Trần Dương, La Lăng, Nhậm Quyên, ba vị bá gia, mỗi người lĩnh theo một đội binh mã, chen chúc ở phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt của dân thường, đây là tướng lĩnh quân Yến đang cãi vã xem ai sẽ lên tiếp nhận xin hàng, dù sao, cũng chẳng có ai tình nguyện bỏ qua đại công như thế này ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta phá cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lão Nhậm, ngươi khống chế tường thành. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lão La, ngươi xông vào. ͏ ͏ ͏ ͏